Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1923: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:45:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ăn của thì ngậm miệng

 

Tần Dũng về nhà tìm thấy con heo đất của , bên trong chỉ hơn 6.000 tệ, là tiền lì xì tiêu hết trong năm nay.

 

Nhà họ Tần quả thực giàu, hàng năm ông bà nội, bố , ông bà ngoại đều cho nhiều tiền lì xì, bình thường còn tiền tiêu vặt, thường cần động đến con heo đất.

 

Là một học sinh lớp chuyên, tuy là cửa nhưng thời gian học tập đều sắp xếp kín mít, cơ hội tiêu tiền.

 

6.000 tệ cũng đủ.

 

Tần Dũng cách, chạy phòng bố bắt đầu lục lọi túi quần áo.

 

Vest và quần tây giặt thường xuyên, trong túi bố luôn tiền.

 

Quả nhiên, lục tung tất cả các túi quần áo, tìm hơn 4.000 tệ, vẫn còn thiếu 5.000 tệ nữa.

 

Tần Dũng nảy ý định với két sắt trong nhà.

 

Món đồ vì tò mò, từng hỏi cách mở, tuy mật khẩu nhưng lén quan sát và ghi nhớ.

 

Trong két sắt mấy vạn tệ, cùng một trang sức vàng bạc và tài liệu.

Mèo con Kute

 

Tần Dũng vui vẻ lấy một xấp tiền, đóng cửa mất.

 

Cậu hề cảm thấy sai, là con trai độc nhất trong nhà, luôn , tất cả thứ trong nhà đều là của .

 

Thế thì lấy dùng một chút thì chứ.

 

Hơn nữa, thấy nhiều tiền như , cũng còn thấy 15.000 tệ là nhiều nữa.

 

Ra ngoài bắt taxi về khách sạn, trả tiền xong, Tần Dũng liền , về trường học bài.

 

Cậu dặn Kiều Lương nhất định mang kem đến trường cho lúc tan học buổi tối, sớm cũng muộn, mất mặt.

 

"Yên tâm thiếu gia, đảm bảo sẽ việc đó cho ." Kiều Lương .

 

Một tiếng "thiếu gia", một tiếng "" Tần Dũng lâng lâng.

 

"Được thôi, chuyện gì vẫn tìm !" Cậu đúng là dáng một thiếu gia, vẫy tay bỏ .

 

Kiều Lương lưng , cầm xấp tiền rung rung, với quản lý bên cạnh: "Thấy , nhà nó sớm muộn gì cũng nó phá nát, lừa thì phí quá."

 

Tuổi còn nhỏ mà thể tiêu 15.000 tệ để mời bạn bè ăn uống, thứ đó ăn xong là hết, ai cũng sẽ nhớ ơn , là lãng phí.

 

Thay vì đợi nhà họ Tần phá ở chỗ khác, chi bằng để tiền rơi tay nhiều hơn một chút.

 

"Bố nó là thế nào?" Quản lý hỏi.

 

"Cha nào con nấy, nó là thấy bố nó , còn phá của hơn nó, còn sĩ diện hão." Kiều Lương .

 

Tuy nhiên, việc luôn thận trọng, để ai bắt bẻ . Đến khi kem xong hết, đưa đến cổng trường đợi , mới gọi điện cho bố Tần Dũng.

 

Nói lấp lửng như , bố Tần Dũng cũng ngại thể từ chối món kem đó nữa, đành c.ắ.n răng chấp nhận, ngoài mặt còn cho , kiểu như một chút kem thôi mà, con trai mời bạn bè ăn thì cứ mời, đáng là bao !

 

Trong lòng ông thì quyết định, lát nữa về nhà sẽ cho con trai ăn đòn roi!

 

Tiết cuối cùng là tiết thể dục, tuy rằng bây giờ còn học thể d.ụ.c nữa, tất cả đều các giáo viên khác chiếm dụng, nhưng sắp đến kỳ thi cấp ba , giáo viên cũng gây áp lực quá lớn cho bọn trẻ. Tiết học chỉ là để kiểm tra , tự ôn tập và bổ sung kiến thức.

 

Tần Dũng qua cửa sổ thấy Kiều Lương lái một chiếc xe tải nhỏ đến, liền dậy gọi vài bạn cùng xuống lấy đồ.

 

Trường học quản lý nghiêm ngặt, hiệu trưởng trong trường vài đứa con của các nhân vật tai to mặt lớn, chuyện gì ông gánh nổi trách nhiệm, nên trừ giáo viên và học sinh, bất cứ ai khác đều phép cổng trường.

 

Những đứa trẻ mười bốn mười lăm tuổi ân oán quá sâu đậm, bình thường đôi khi cãi , nhưng Tần Dũng mời chúng ăn uống thì chúng cũng từ chối.

 

Hơn nữa, đây Thúy Vi chuyện với Tần Dũng cũng đề cập đến giá của món đồ , một bát kem, trong suy nghĩ của , cùng lắm cũng chỉ một hai tệ, là cao nhất .

 

Nếu là kem que, một bát cũng chỉ ba bốn hào.

 

Giữa những bạn thỉnh thoảng mời nước ngọt, kem que cũng chuyện gì to tát.

 

Tần Dũng và vài bạn nam nhanh chóng ôm về đầy tay các túi đồ lớn nhỏ.

 

Kiều Lương cách việc, bát đựng kem đều là loại nhựa, loại dùng một , kiếm , trông khá , còn nắp đậy, trông cao cấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1923.html.]

 

Thùng đựng bát cũng là thùng xốp giữ nhiệt, khi lấy kem vẫn còn lạnh, một chút cũng tan chảy.

 

Các bạn học ban đầu định từ chối còn kịp mở miệng, thì bàn phát cho mỗi một bát như phát bài kiểm tra.

 

Nhìn món đồ đẽ như , lời từ chối liền thốt .

 

Vân Phi và Thúy Vi thậm chí cũng chia.

 

"Hừ, giống một ích kỷ như , một chút cũng chia sẻ." Tần Dũng .

 

Cậu cũng ngốc, bố từ nhỏ dạy "ăn của thì ngậm miệng", dù là cầu ức h.i.ế.p , cứ tặng đồ cho đối phương là !

 

Cầu thì dễ việc.

 

Nếu ức h.i.ế.p ai, thì nó nhận đồ của mày , nó ngoan ngoãn chịu đựng, mày mắng nó thì nó cũng nhịn, ! Nếu thì nó là đứa vô lương tâm.

 

Bố luôn đắc ý chiêu trăm như một.

 

Tần Dũng từ nhỏ đến lớn thực cũng thử chiêu các bạn học, quả nhiên hiệu nghiệm.

 

"Không cần ." Vân Phi dậy : "Đồ lạnh nên ăn nhiều, dày lạnh thể gây phản ứng cấp tính, nôn mửa tiêu chảy. Sắp đến kỳ thi cấp ba , nên chú ý một chút. Ăn ít thì , ăn nhiều sẽ ."

 

"Hừ, đúng là thấy ai hơn ! Quá ích kỷ!" Tần Dũng lập tức la lên.

 

Vân Phi thèm để ý đến , cùng Thúy Vi khoác cặp sách mất.

 

Trong lớp cũng vài bạn động đến bát kem bàn mà dậy.

 

"Cảm ơn, nhưng cần."

 

" ngại lắm, thích ăn đồ ngọt."

 

"Tấm lòng xin nhận, cho khác ."

 

Mỗi chuyện đều mấy khách sáo.

 

Họ là những thiếu niên ngây thơ vô tri, cái tiểu xảo của Tần Dũng học chung mấy năm thì họ thấu , vì đồ của Tần Dũng họ bao giờ đụng đến.

 

"Hừ, lòng coi như lòng lang sói." Tần Dũng tức giận .

 

" đó, cứ vẻ thanh cao."

 

" , Tần Dũng lòng mời họ ăn, nhận thì thôi , còn tỏ thái độ khó chịu, đúng là loại ."

 

Có vài bạn học giúp Tần Dũng đỡ.

 

Thế giới của các thiếu niên cũng hề đơn thuần, luôn những kỳ lạ, từ khi còn nhỏ là kỳ lạ .

 

"Tần Dũng, họ ăn thì ăn, nể mặt ." Một cô gái tủm tỉm .

 

" đó, chúng nể mặt ."

 

Ngay lập tức, những bát kem thừa mấy đứa "kỳ lạ" chia .

 

Thúy Vi bước khỏi lớp vẫn còn nhíu mày: "Sao đáng ghét thế nhỉ?"

 

"Đừng giận, đáng ghét nhiều lắm, chỉ là một trong đó thôi, gì mà phiền não." Vân Phi điềm tĩnh .

 

Anh chẳng thèm để mắt, càng mà phiền não.

 

" ngày nào cũng léo nhéo thật phiền phức." Thúy Vi .

 

"Vài ngày nữa sẽ phiền nữa ." Vân Phi .

 

"Hy vọng cấp ba đừng học cùng trường, học cùng trường thì cũng đừng cùng lớp!" Thúy Vi .

 

Vân Phi liếc cô em gái một cách bất đắc dĩ, thế nào là "miệng quạ đen" ?

 

Anh sớm phát hiện , em gái đây khi những lời như , khả năng cao là sẽ thất vọng.

 

"Nhanh nhổ , nhổ ." Vân Phi .

 

 

Loading...