Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1943: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:45:25
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không xứng với con trai ông
Đường Phương Hà véo mạnh tay bà một cái nữa.
Châu Lệ Hoa đành nhịn xuống, đổi sắc mặt ủy khuất : "Mua thì mua, mặc kệ mười mấy vạn mấy chục vạn, đều là tiền của con, con cứ tùy ý, chỉ là lớn tuổi , vẫn hưởng một đồng hiếu kính nào từ con...
"Thôi , con gái đều là sinh cho khác, cứ coi như nuôi con một trận công cốc ." Bà nhặt đồng xu 1 xu bàn: "Đồng xu 1 xu , coi như là báo đáp của con cho ."
"Mẹ! Mẹ gì ." Diệp Lị lập tức chột hổ, nịnh nọt : "Sao thể như , con nuôi trắng, đồng xu 1 xu là cái gì chứ!"
Cô cầm lên ném đồng xu 1 xu đó thật xa.
Cái đồng xu 1 xu thật sự là một sự sỉ nhục đối với cô!
, cô quả thực đang cân nhắc xem nên chi bao nhiêu tiền để mua đồ nội thất, chi 1 triệu thì thể, nhưng chi mười mấy vạn thì vẫn thể.
Nhiều năm như , cô chi cho Quảng Tuấn cũng mấy chục vạn , chi thêm mười mấy vạn nữa cũng là nhiều.
Hoa Chiêu vẫn luôn quan sát biểu cảm của cô, Diệp Lị thực sự quá đơn thuần, suy nghĩ đều hiện rõ mặt, nhiều năm như cũng học cách che giấu cảm xúc.
Hoa Chiêu đoán cô đang nghĩ gì, lập tức hỏi: "Diệp Lị, con tính xem bao nhiêu năm nay con kiếm tổng cộng bao nhiêu tiền ?"
"À? Con tính thử..." Cô nhẩm tính trong lòng, nhanh con .
Vì cửa hàng sách mỗi năm đều tổng kết tài chính, cộng 5 năm, tổng cộng là 63 vạn.
"Ồ, con gái của giỏi thật! Kiếm nhiều tiền như ! Đây là đô la Mỹ đó nha, quy đổi nhân dân tệ thì là bao nhiêu tiền chứ, giỏi quá!" Châu Lệ Hoa một tràng khen ngợi.
Biểu cảm của Diệp Lị chút , vì cô một dự cảm lành.
Quả nhiên, giây tiếp theo Hoa Chiêu hỏi: "Vậy bây giờ trong tài khoản của con còn bao nhiêu tiền?"
Diệp Lị cúi đầu ấp úng nữa.
"Ơ?" Châu Lệ Hoa kỳ lạ cô.
Không lẽ nào?
Điện thoại bên cạnh đột nhiên đổ chuông, Diệp Lị như vớ cứu tinh mà nhấc máy: "Alo? Có A Tuấn ?"
Đương nhiên , điện thoại là ngân hàng gọi đến, giục cô trả thẻ tín dụng.
Diệp Lị lập tức ngượng ngùng, rằng cô sẽ trả ngay!
"Con một xu tiết kiệm nào, sống bằng cách quẹt thẻ tín dụng đấy ?" Hoa Chiêu hỏi.
Chuyện cô thật sự .
"Con đều thể trả ..." Diệp Lị khẽ .
Châu Lệ Hoa vội vàng hỏi Đường Phương Hà thẻ tín dụng là gì.
Đường Phương Hà giải thích xong, Châu Lệ Hoa thể nhịn nữa, giơ tay tát Diệp Lị một cái vai.
"Nhiều tiền như thế! Đi hết ? Đem cho cái gã đàn ông tiêu hết cả ?!" Chu Lệ Hoa chất vấn.
Diệp Ly cúi đầu lời nào, ngầm thừa nhận.
Chu Lệ Hoa kìm mỉa mai: "Kết quả thì ? Tiêu của mày hơn 60 vạn! Vậy mà thấy mày chẳng đáng một xu! Ồ , vẫn đáng 1 xu chứ!"
Bà chạy tới nhặt đồng tiền 1 xu lên, ném thẳng mặt Diệp Ly.
Diệp Ly lập tức kìm bật nức nở.
"Cô gì thế." Đường Phương Hà lập tức ôm lấy vai Diệp Ly an ủi: "Đây là do nhà họ Quảng gì, của Diệp Ly... Cùng lắm là cô đặt chân tình nhầm chỗ, gặp , trân trọng cô thôi."
Diệp Ly liếc cô một cái, chi bằng đừng an ủi còn hơn!
"Không , tính sổ rõ ràng với bọn họ! Hôn sự thành, tiền cũng trả !" Chu Lệ Hoa .
Diệp Ly ngẩng đầu: "Con vẫn ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1943.html.]
"Mày ăn cứt !" Chu Lệ Hoa mắng.
Diệp Ly nấc.
"Thôi , thôi , hôn sự vẫn thành, nhưng tiền bạc cũng tính toán rõ ràng." Hoa Chiêu nháy mắt với Chu Lệ Hoa: "Tiền đòi về , Diệp Ly sẽ rủng rỉnh hơn, mua nhà, học phí của con cũng thỏa, còn thể mời gia sư giỏi, cho con học piano, violin gì đó.
Hoặc mua một con ngựa thuần chủng cưỡi đến trường học, như bọn trẻ mới thể diện."
Hoa Chiêu lập tức chuyển chủ đề sang chuyện con cái, Diệp Ly liền còn phản đối nữa.
, tiền đòi về tương lai của con cái sẽ càng định hơn, sống trong nhà lớn, mời gia sư giỏi, cưỡi ngựa...
Chu Lệ Hoa cũng lên tiếng nữa, cái hôn sự chắc chắn thể thành! quả thật cần .
"Thôi , nấu cơm đây, hôm nay chúng xem nhà cả ngày , Diệp Ly cũng mệt ." Hoa Chiêu .
Đường Phương Hà tiếp lời hỏi: "Xem nhà thế nào ? cũng mua một cái ở đây, dùng để nghỉ dưỡng."
Diệp Thư dẫn nhóc nghịch ngợm chơi cả ngày về , Đường Phương Hà lập tức bế bé lên : "Sau để cho nó, kết hôn cưới vợ, nếu trường học phù hợp thì đến đây học cũng ."
Không cách nào khác, ở thời đại , chính là cứ nghĩ nước M cái gì cũng hơn Đại Lục, môi trường , giáo d.ụ.c .
Đường Phương Hà cũng tránh khỏi suy nghĩ đó.
"Mày kìa!" Chu Lệ Hoa nhân cơ hội răn đe Diệp Ly: "Đây mới là suy nghĩ mà bậc cha nên , mày xem nhà họ Quảng , bọn họ từng nghĩ đến việc mua nhà cho con trai ? Đã từng nghĩ cháu trai sẽ học ở ? Bọn họ chỉ một giúp việc miễn phí thôi!"
Đường Phương Hà liếc bà một cái : "Thôi đừng nữa. À đúng , hôm nay chúng gặp Quảng Tuấn, cha tuy khách sáo, tiền sính lễ chỉ cho 1 xu, nhưng cũng ý kết hôn, con trai họ với họ ?
Nếu , với kiểu của họ, liệu bắt chúng trả 1 xu đó ?"
Diệp Ly lập tức cô vài .
giọng Đường Phương Hà đầy vẻ nghi hoặc, hề ý chèn ép ai.
Diệp Ly nghĩ đến khoản hồi môn thêm 50 vạn , cũng dám chất vấn ~
Mèo con Kute
"Thật sự là ." Chu Lệ Hoa phối hợp, nhặt đồng tiền 1 xu từ đất lên: " giữ cẩn thận, đến lúc đó còn trả cho ! Nếu chúng nhận sính lễ của họ mất!"
Quảng Tuấn liên lạc 2 ngày, cũng tra biển xe đó rốt cuộc là của ai.
Đây là biển của bang khác, khó tra.
Anh canh ở cổng siêu thị cả ngày, mệt mỏi nhưng phấn khích trở về nhà.
Không , chí thì nên, nhất định sẽ tìm cô !
Về đến nhà, Quảng liền với : "Con tìm Diệp Ly, với cô nhà đồ nội thất của Roche Bobois, để cô tự lo liệu , khi nào mua xong đồ nội thất thì khi đó kết hôn."
Roche Bobois là một thương hiệu nội thất cao cấp lâu đời, lịch sử hai ba trăm năm , nổi tiếng là đắt.
Thay bộ nhà, hai ba chục vạn tệ , mà còn đòi loại quá cao cấp.
Bà ' bụng' lắm , đòi loại quá cao cấp nữa.
Quảng Tuấn lúc mới nhớ , vẫn với bố .
"Hôn sự con thành nữa, cần cô mua đồ nội thất gì cả." Quảng Tuấn .
"Cái gì? Không thành nữa á? con cô mấy tháng mà." Mẹ Quảng nhíu mày .
Bà vẫn khá thương cháu trai, nếu là cháu trai.
"Thì phá t.h.a.i ." Quảng Tuấn thờ ơ .
Anh vẫn chuẩn sẵn sàng cha, ừm, đổi khác là .
"Sắp đến kỳ siêu âm , đợi xem rốt cuộc là bé trai bé gái tính tiếp." Mẹ Quảng .
"Không cần xem, cái gì cũng cần!" Quảng Tuấn .
Mẹ Quảng còn khuyên nữa, cha Quảng liền : "Thôi , con trai lớn , chuyện hôn nhân đại sự để nó tự quyết định , gia thế của Diệp Ly, thật sự môn đăng hộ đối với con trai nhà chúng ."