Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1944: --- Một Người Đắc Đạo, Cả Họ Được Nhờ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:45:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước đây cha Quảng vẫn còn ôm ảo tưởng, nghĩ rằng gia đình Diệp Ly lẽ tệ.

 

Lúc trò chuyện, những thông tin thỉnh thoảng cô tiết lộ khá đáng sợ... nhưng nếu hỏi sâu hơn, cô ấp úng .

 

Hoặc là đang giả vờ câu dẫn, khoác lác.

 

Hoặc là thật sự hiển hách, cô vẫn luôn giả vờ bình thường.

 

hôm nay ảo tưởng tan vỡ , chỉ cần cái dáng vẻ bà thím chợ búa của thôi, là mấy bà thím chợ mua rau còn là sỉ nhục !

 

Thế mà còn hiển hách ư?

 

Bọn họ quả nhiên nghĩ quá nhiều!

 

"Thì lắm mưu mô thế, còn lén lút giả vờ thiên kim tiểu thư nữa chứ! Khinh!"

 

Mẹ Quảng : "Nếu vì mấy năm nay cô vẫn coi như là hiền lành, cô còn xứng bạn gái của A Tuấn.

 

Chỉ là tiếc cho đứa bé đó thôi, thôi bỏ , cũng thiếu một đứa cháu , A Tuấn tìm nào đẻ, đẻ mấy đứa là ."

 

Mẹ Quảng : "À đúng , thông qua nhà họ Vương liên lạc với nhà họ Tôn, nhà họ Tôn một cô con gái đang tuổi cập kê, 20 tuổi mà vẫn bạn trai."

 

"Nhà họ Tôn, nhà họ Tôn nào?" Cha Quảng hứng thú hỏi.

 

"Chính là nhà họ Tôn bắt dây với nhà họ Diêu, chuyên cung cấp hàng cho nhà họ Diêu đó!" Mẹ Quảng ngưỡng mộ : "Chà chà, vợ của Diêu Khôn tự mở một nhà máy rượu, đặt một đơn hàng lớn cho nhà họ Tôn, nhà họ Tôn chuyên mở thêm một chi nhánh! Chỉ chuyên cung cấp bao bì cho nhà họ Diêu.

 

Nghe một nhà máy cũng đủ cung cấp! Nhà họ Diêu kiếm bao nhiêu tiền chứ?"

 

Mỗi đều thần tượng của , thần tượng của thương nhân thường là đại thương nhân, thần tượng của thương nhân Hoa kiều, đặc biệt là những thương nhân Hoa kiều nhỏ , bây giờ cơ bản đều là nhà họ Diêu.

 

Bởi vì nhà họ Diêu mang màu sắc truyền kỳ, đầy cảm hứng!

 

Vốn dĩ sa sút gia thế, đó nắm bắt một cơ hội nhỏ, liền phất lên như diều gặp gió, một bước lên mây!

 

Đây chính là điều mà bọn họ mơ ước bấy lâu nay.

 

Bây giờ kiêm luôn ăn phát đạt vô cùng, nào bắt dây với nhà họ Diêu đều thể theo đó mà phát đạt, đúng là một đắc đạo, cả họ nhờ.

 

"Chúng mà bắt dây với nhà họ Tôn, chẳng thể bắt dây với nhà họ Diêu ? Chẳng xa, chỉ những món hàng nhà họ Diêu mà chúng nhập về thôi, thể giảm cho chúng mấy điểm phần trăm, một năm cũng là ít tiền ." Mẹ Quảng hy vọng .

 

Người thích thực phẩm Diêu Ký nhất vẫn là Hoa kiều, vì doanh thực phẩm Diêu Ký ở các siêu thị Hoa kiều , quả thực là bò sữa tiền mặt, nếu nhập hàng theo dõi sát , động một cái là hết hàng.

 

"Vậy bà mau chóng liên hệ ." Cha Quảng giục.

 

Quảng Tuấn : "Không cần , con thích ."

 

"Cái gì?"

 

"Ai?" Mẹ Quảng hỏi.

 

"Là ai thì đừng bận tâm, đợi một thời gian nữa con đưa về sẽ ." Quảng Tuấn .

 

"Nhà cô nghề gì?" Mẹ Quảng hỏi.

 

"Gia thế chắc chắn hơn Diệp Ly." Quảng Tuấn .

 

Ánh mắt tinh đời, bộ quần áo , là hàng cao cấp đặt may riêng, thị trường từng thấy, cái khí chất , càng là tiền tài và quyền thế mới thể bồi dưỡng .

 

Anh thậm chí còn sợ phận của xứng.

 

, cô mới đến nước M, đây du học nhưng nước M, xem gia thế cũng quá hiển hách.

 

tiền, nhà ở giới Hoa kiều trong thành phố cũng tiếng tăm.

 

Hơn nữa, trai thế .

 

Anh cũng sẽ với cô .

 

Quảng Tuấn tự trấn an bản xong, tạm biệt bố về phòng.

 

Sau đó liền thấy một đồ vật mà Diệp Ly để .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1944-mot-nguoi-dac-dao-ca-ho-duoc-nho.html.]

 

Anh lập tức gọi lớn: "Mẹ ơi, qua đây dọn dẹp đồ của cô một chút, bảo cô đến lấy ."

 

"Được ." Mẹ Quảng lập tức dọn dẹp.

 

Sáng sớm hôm , con trai và chồng ngoài việc, bà liền gọi điện thoại di động cho Diệp Ly.

 

Kết quả ai máy.

 

Hoa Chiêu cái thứ đó bức xạ cho trẻ con, Diệp Ly ngoài liền mang theo.

 

Chỉ là lúc đặt xuống do dự, cô sợ Quảng Tuấn gọi điện đến mà .

 

"Anh những chuyện quá đáng như , cho dù đến cầu hòa, cô cũng thể dễ dàng tha thứ cho , lúc mà cô còn cao, còn lý do gì để cao nữa?" Hoa Chiêu : "Chẳng lẽ cô thấy quá hèn mọn ? Cô cứ mãi hèn mọn như ư?"

 

Diệp Ly liền đặt điện thoại xuống.

 

Hoa Chiêu giữ thể diện cho , lời dễ .

 

Còn gì mà hèn mọn chứ, cô hiện tại đang gì, trắng , chính là tự hạ thấp .

 

, cô quen ... Cô con cha.

 

Hai ngoài xem nhà, nhận điện thoại của Quảng.

 

Mẹ Quảng đang tức giận, Chu Lệ Hoa đến cổng đập cửa .

 

Cha Quảng hôm nay ở nhà, Quảng dám để hai , sợ một chọi hai sẽ chịu thiệt.

 

Huống hồ, bây giờ hôn sự còn nữa , thì cần hai nhà nữa.

 

"Làm gì thế! Làm gì thế! Ai cho phép các sân nhà ? Thật là vô lễ! Các đây là xông nhà riêng hả? Một lũ nhà quê luật pháp!" Mẹ Quảng chống nạnh ở cổng quát lớn.

 

Hàng xóm láng giềng đều xem náo nhiệt.

 

Đây là một khu dân cư Hoa kiều, cả khu dân cư hơn một nửa là Hoa kiều.

 

Chu Lệ Hoa thủ đô, ở đây kỳ thị, nhà quê.

 

lập tức chịu nổi nữa.

 

"Bà dám thông gia của như ư, rốt cuộc là ai vô lễ hả? Được thôi, đợi bà đến nhà , mà cho bà cửa thì thua!" Chu Lệ Hoa quát lớn.

 

"Thông gia ư? Thông gia gì chứ? Bà là ai hả? Con trai chia tay con gái bà !" Mẹ Quảng quát lớn.

Mèo con Kute

 

"Cái gì?" Người hô lên là hàng xóm.

 

Nhà của tầng lớp trung lưu, đều ở gần , chẳng là nhà sát nhà, cũng là dùng chung một bức tường rào.

 

Bà thím hàng xóm bên kinh ngạc : "Tiểu Tuấn và Tiểu Ly chia tay ư? Chẳng sắp kết hôn ? Con của Tiểu Ly lớn thế mà!"

 

"Chuyện , tình cảm của hai đứa hòa hợp, thể miễn cưỡng ở bên !" Mẹ Quảng .

 

“Ở bên năm, sáu năm mới phát hiện tình cảm hợp, còn chia tay lúc mang bầu năm, sáu tháng, thế thì sớm gì chứ?” Một bà thím bên cạnh, mặt đầy vẻ buộc tội, với giọng đầy chính nghĩa.

 

Nhà giàu hơn nhà họ Quảng, mà nhà họ Quảng thường xuyên nhờ vả việc.

 

Mẹ Quảng lập tức mặt tủi : “Chị Lưu, chị , đứa bé đó con của Tiểu Tuấn.”

 

“Á...” Bà thím Lưu lập tức im bặt, ngoắt hướng sang, trừng mắt Chu Lệ Hoa.

 

Chu Lệ Hoa tức điên, xông lên định đ.á.n.h với Quảng: “Nói bậy bạ! Ăn hồ đồ, phỉ báng lung tung! còn con trai bà con ruột của chồng bà đấy! Cả năm đứa đều !”

 

Mẹ Quảng cũng tức giận, nhưng càng thêm sợ hãi: “Báo cảnh sát, mau giúp báo cảnh sát!” Nói xong bà chạy biến phòng.

 

Chu Lệ Hoa Đường Phương Hà kéo , nhảy cẫng lên chửi: “Bà đây cho ! Mau xin ! Khôi phục danh dự cho con gái ! Bằng ... đ.á.n.h cho bà răng rụng đầy đất!”

 

Mẹ Quảng trong nhà, gan cũng lớn hơn nhiều. Nhìn thấy Đường Phương Hà cố sức kéo Chu Lệ Hoa, bà càng bạo gan hơn.

 

“Con gái bà đúng là đứa đắn, quan hệ mờ ám với năm, sáu đàn ông! Cô tự chắc cũng con là của ai! Chỉ con trai đổ vỏ cho cô thôi, đời nào!” Bà hét lên như thật .

 

 

Loading...