Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 1947: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:45:29
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến tận nhà gây sự

 

Sáng sớm hôm , Chu Lệ Hoa, Đường Phương Hà và Diệp Lị, dẫn theo hai vệ sĩ vẻ ngoài bình thường của Hoa Chiêu, giả cháu trai của Đường Phương Hà, cùng đến nhà họ Quảng.

 

Vệ sĩ chỉ cần giả vờ chất phác thật thà là , cần chuyện.

 

Nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ Diệp Lị thật , đừng để cô đ.á.n.h đến sảy thai...

 

Họ đến sớm, gia đình họ Quảng đang ăn sáng.

 

Mẹ Quảng còn cảm thán một câu: “Tiếc thật, ăn cơm con đàn bà ngu ngốc đó nấu nữa, nó chẳng tài cán gì khác, nhưng nấu ăn thì .”

 

Diệp Lị quả thật chẳng tài cán gì khác, ở trong nước thi mấy mới đỗ đại học, những kiến thức học ở đại học cũng dùng trong cuộc sống.

 

Đến đây càng học gì cho , cảm thấy cái gì cũng khó.

 

Rồi vô tình phát hiện còn chuyên ngành dinh dưỡng học, nghiên cứu một chút thì thấy, tương đối dễ.

 

thì những kiến thức đó cô đều thể hiểu!

 

Muốn đạt thành tích cũng dễ, dễ nghiệp!

 

Cô cứ thế mà hết con đường .

 

Ngày thường, ngoài các bữa tiệc gia đình họ Quảng, cô thường xuyên Quảng, chi tiêu, gọi đến nấu cơm cho cả nhà.

 

Như tiền mua rau cũng cần gia đình họ Quảng chi .

 

Diệp Lị chu đáo và hiểu chuyện đều lo hết.

 

Thực tiền của Diệp Lị, tất cả đều tiêu cho Quảng Tuấn, mà gia đình họ Quảng cũng tiêu một phần lớn.

 

Bố Quảng, và các chị em, dâu rể, cháu chắt của Quảng Tuấn, cô đều chi tiền cho họ.

 

Quà sinh nhật, quà Giáng sinh, quà năm mới, cái nào cũng thể thiếu, thể rẻ tiền.

 

Mẹ Quảng dứt lời cảm thán, gõ cửa.

 

Bà lập tức cảm thấy .

 

Quay đầu , xuyên qua tấm kính bên cạnh cửa là thể thấy đúng là hai phụ nữ đó! Ồ, hôm nay còn dẫn thêm hai đàn ông, còn mang theo con đàn bà ngu ngốc nữa!

 

“Làm gì? Mấy còn mặt mũi mà đến đây ? A Tuấn! Mau gọi cảnh sát!” Mẹ Quảng hét lên.

 

Quảng Tuấn cau mày vứt bỏ khăn ăn, tán thành việc báo cảnh sát.

 

Hôm qua tan về hàng xóm “an ủi” , lúc đó mặt xanh lét.

 

Không đàn ông nào thích cắm sừng, bất kể là thật giả!

 

“Khoan gọi cảnh sát, cứ chuyện là .” Ánh mắt Quảng Tuấn lướt qua hai bảo vệ.

 

Trông ngốc nghếch, vẻ dám động thủ.

 

Mẹ Quảng rõ Diệp Lị thì thật cũng sợ nữa, đây là một kẻ nhu nhược, mặc sức bà nắn bóp.

 

Quảng Tuấn dậy, mở cửa, Diệp Lị : “Tiểu Lị, nghĩ chúng rõ ràng , chia tay, em cần gì đến tận nhà, tự rước lấy nhục?”

 

Một câu đè nặng lên đôi vai Diệp Lị, cô ôm bụng ngấn lệ : “Tốt chia tay? Em đang m.a.n.g t.h.a.i con của , nó đang đạp em... Anh em chia tay? Tự rước lấy nhục?”

 

Ánh mắt Quảng Tuấn chuyển sang một bên, thực nếu sự xuất hiện của Hoa Chiêu, cũng chán Diệp Lị .

 

Nhìn cái dáng vẻ của cô bây giờ, hình phốp pháp, quần soóc rộng thùng thình, một đôi dép lê, còn búi tóc kiểu các bà thím trung niên, đeo kính cận gọng đen, mặt mộc luộm thuộm.

 

Đứng cạnh , chẳng khác nào giúp việc cũ của nhà !

 

Ra ngoài gặp khác, là bạn gái của , còn thấy mất mặt.

 

Đứa bé , cũng là ngoài kế hoạch.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-1947.html.]

“Anh bảo em uống t.h.u.ố.c mà em chịu uống, con đương nhiên là vấn đề của chính em. Ồ đúng , em đến để lấy tiền đúng , đợi một lát.” Quảng Tuấn xong đóng sập cửa, về phòng séc.

 

Mẹ thấy, đưa cho Diệp Lị 10 vạn tệ, lập tức chịu.

 

“Dựa cái gì mà đưa cho nó nhiều tiền như ? Nó cũng xứng ! Tiền dinh dưỡng? 1000 tệ là đủ !

 

“Phụ nữ ở đây sinh con còn chẳng cần ở cữ, phá t.h.a.i thì càng cần, 1000 tệ cũng tiêu hết, 100 tệ là ăn uống tươm tất .” Mẹ Quảng giật lấy tấm séc, nhất định đưa cho .

 

“Không ! đồng ý! 10 vạn tệ, mày đúng là lo toan việc nhà! 10 vạn tệ thể mua một căn nhà ! Đưa cho nó ư? Trừ khi c.h.ế.t!”

 

“Mẹ!” Quảng Tuấn cau mày : “Không đưa tiền thì đuổi họ .”

 

“Thế thì cũng đáng giá 10 vạn!” Mẹ Quảng lục ba lô của , tìm thấy mấy nghìn tiền mặt, hơn 8000 tệ.

 

Mèo con Kute

thích mang nhiều tiền mặt ngoài, cảm thấy yên tâm, dù an nhưng cái tật bỏ .

 

giữ tiền lẻ, lấy 8000 tệ chẵn cửa, mở cổng lớn, một tay ném thẳng tiền mặt Diệp Lị.

 

“Cầm lấy , con trai thiện lương, mặc dù cái thứ con hoang trong bụng cô của nó, nhưng nể tình quen mấy năm, nó bằng lòng chi tiền phá t.h.a.i . Hừ!”

 

Con trai còn nhỏ hiểu chuyện, đối phó chuyện , thái độ cứng rắn! Càng thấy sai thì càng nắm thóp, cứ cứng rắn!

 

“Ưm!” Diệp Lị chỉ phát một tiếng nức nở.

 

Chu Lệ Hoa tức điên lên, đ.ấ.m cô: “Khóc ! Mày chỉ ! là loại đàn bà , mày xông lên xé nát mặt nó ? Mày còn đây ! Sao mà nhu nhược đến thế!”

 

Thực trong lòng bà tức mừng, ném mạnh hơn nữa ! Không mạnh thì con gái ngốc của bà vẫn chịu bỏ cuộc !

 

Mẹ Quảng xé mặt , sợ hãi vội vàng chạy nhà.

 

chạy thoát Đường Phương Hà chuẩn sẵn sàng?

 

Đường Phương Hà cuối cùng cũng tay, một tay tóm chặt lấy bà , Chu Lệ Hoa xông lên cào cấu.

 

Hôm qua bà , cảnh sát ở đây đối với những vụ án nhỏ như thế thì thờ ơ, chỉ quản những vụ dùng vũ khí đ.á.n.h sống c.h.ế.t mà thôi.

 

Kiểu chuyện giật tóc, cào mặt thế , gì rảnh mà xen , mà dù xen chăng nữa, thì "quyền lực của đồng tiền" cũng giải quyết tất.

 

Thế thì mà đ.á.n.h tay cho ?

 

Mẹ Quảng đ.á.n.h kêu la oai oái, bố Quảng và Quảng Tuấn vội vàng lao giúp.

 

Hai vệ sĩ bảo vệ Diệp Lị trốn phía , chỉ để Chu Lệ Hoa và Đường Phương Hà một chọi hai đối phó với ba bên .

 

Một là dâu cũ nhà họ Diệp, một là dâu hiện tại, cả hai thường xuyên các lớp học võ đối kháng!

 

giữ mạng sống nhỏ bé của , cả hai đều học hành nghiêm túc, dù năng khiếu hạn, nhưng đối phó với ba nhà họ Quảng vốn sống trong nhung lụa thì vẫn dư sức.

 

Tiếng kêu la oai oái của Quảng ngay lập tức thu hút một đám hàng xóm hiếu kỳ.

 

Thấy mặt Quảng cào nát, tóc rụng vài lọn, bố Quảng và Quảng Tuấn cũng ăn mấy cú đá, Đường Phương Hà kéo Chu Lệ Hoa dừng tay.

 

Cô sợ lỡ đụng hàng xóm lắm chuyện s.ú.n.g thì ...

 

Chậc, chuyện định cư ở đây vẫn nên suy nghĩ kỹ , thiếu cảm giác an quá!

 

Chu Lệ Hoa khi đến cũng dặn dò, khả năng đều lường , giờ đây cô hài lòng thu tay.

 

Mẹ Quảng, đang chịu thiệt, chịu .

 

"Báo cảnh sát! Mau báo cảnh sát! Mau bắt mấy !" Bà la lên.

 

"Ôi chao đau bụng quá, cũng thương , nội thương! Phải bệnh viện kiểm tra, tiền t.h.u.ố.c men bà trả, mà chúng bảo hiểm ở đây ." Chu Lệ Hoa những lời chuẩn sẵn.

 

Diệp Thư , khám bệnh ở đây đắt lắm, đặc biệt là cấp cứu, dĩ nhiên bảo hiểm thì chẳng tốn mấy tiền.

 

Không bảo hiểm, chỉ khám cúm thôi cũng thể khiến nhà tan cửa nát.

 

Quả nhiên, Quảng thấy đối phương bệnh viện kiểm tra, lập tức còn la lối đòi báo cảnh sát nữa.

 

 

Loading...