Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 2035: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:47:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
10 vạn thu
Đinh Tân Nguyệt nóng lòng cứu , đành theo Diệp Đào.
Diệp Đào tối qua tìm lãnh đạo xin giấy tờ ly hôn, nếu hôn nhân của đặc biệt, cục dân chính cũng thể xử lý.
Bây giờ , chuyện thuận lợi hơn nhiều.
Đến đó là đóng dấu, ai khuyên can, nhất quyết cho ly hôn, vì lãnh đạo đồng ý , thuộc quyền quản lý của họ nữa.
Đinh Tân Nguyệt mãi đến khi nhận giấy chứng nhận ly hôn mới sực tỉnh, còn những việc khác giải quyết.
Tài sản còn phân chia!
Căn nhà cũ bán 3 triệu, chia cho cô một nửa ?
Dù căn nhà đó là do nhà họ Diệp mua hôn nhân, thì đó cũng là của Diệp Đào, từng là của hai họ.
Cô gả cho Diệp Đào nhiều năm như , dù sinh con, nhưng cô từng mang thai! Cuối cùng sẩy, cũng là do Lưu Nguyệt Quế cho cô uống t.h.u.ố.c hãm hại!
Thân thể và tinh thần của cô chịu tổn thương lớn!
Cô từ một cô gái nhỏ trở thành phụ nữ ly hôn, chừng năm thanh xuân đáng giá ?
Giờ cô tay trắng ?
Diệp Đào thấy cô , chút kỳ lạ.
Anh khá hờ hững với chuyện tài sản, hầu như đặt tâm trí những điều , nhất thời nghĩ .
Đinh Tân Nguyệt đành nhắc : “Em , khác ly hôn đều ký thỏa thuận gì đó, phân chia con cái và tài sản, chúng tuy con...”
“Ồ.” Diệp Đào hiểu , xuống, : “Nhiều năm qua, hơn nửa tiền lương của đều giao cho cô, tổng cộng cũng mấy vạn .
“Tiền lì xì ông bà, bố cho dịp lễ tết, cũng mấy vạn ?
“Những thứ cần nữa, đều cho cô.
“Con cái...” Nhớ đến đứa con vô duyên năm xưa, lòng Diệp Đào cũng đau.
Là một đàn ông chính trực, phủ nhận việc sai lầm năm xưa gây tổn thương cho cô .
“ sẽ đưa cho cô thêm 10 vạn tiền bồi thường.
“Còn về tiền bán nhà, cô đừng nghĩ đến nữa, căn nhà đó vốn tiền của mua, là ông nội tặng , bán thì tiền đó thực trả cho ông nội, liên quan gì đến cô, cũng liên quan gì đến .” Diệp Đào .
Đinh Tân Nguyệt vẫn còn chút cam tâm, so với 3 triệu, 10 vạn tính là gì.
Cô thấy ánh mắt ngưỡng mộ của nhân viên giấy chứng nhận ly hôn đỏ hoe vì ghen tị.
Cô chứng kiến quá nhiều trường hợp ly hôn, bất kể giàu nghèo, hai vợ chồng đều thể đ.á.n.h sứt đầu mẻ trán vì tài sản gia đình.
Ngay cả bình giữ nhiệt, bô vệ sinh cũng tranh giành, phân chia rõ ràng từng chút một.
Phân chia rõ ràng vẫn còn , những đàn ông nhất quyết buông tay, cả tài sản và con cái đều , bắt phụ nữ tay trắng.
Tóm , đến bước ly hôn , đàn ông còn chút tình nghĩa nào, thứ đều là của , phụ nữ càng t.h.ả.m hại càng vui.
Còn đàn ông , mở miệng cho 10 vạn, những khoản đây cũng phân chia, đều cho phụ nữ, đây là đàn ông đến mức nào chứ? Người đàn ông như mà cũng ly hôn, phụ nữ đúng là hưởng !
Nghe họ nhắc đến chuyện nhà cửa, nếu căn nhà vốn do đàn ông bỏ tiền mua, thì với tư cách là vợ cũ của , đương nhiên lý do gì để đòi chia.
Nhân viên lườm Đinh Tân Nguyệt một cái: “Biết đủ thì dừng , theo lý mà giấy chứng nhận ly hôn của hai xong , thỏa thuận cũng ký, dù cho cô một xu nào, cô cũng chịu! Đừng chọc giận , cô sẽ chẳng một xu nào cả.”
Nếu vì thương phụ nữ ly hôn khó khăn, cô mới nhiều lời!
Đinh Tân Nguyệt vẫn đó .
Diệp Đào lạnh một tiếng: “Nghĩ đến Chu Thanh, thực cho cô một xu nào, cô xứng.”
Đinh Tân Nguyệt lập tức dậy ngoài, cô sợ Diệp Đào đổi ý cứu Chu Thanh nữa.
Diệp Đào càng lạnh, cô đối với Chu Thanh , thật sự quan tâm.
Nhân viên , phụ nữ bên ngoài! Thảo nào ly hôn!
Cô hận thể tự vả miệng , đó cô nên nhiều!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-2035.html.]
“Anh bạn, đối với bên trong hôn nhân, thể chia ít tài sản hoặc thậm chí chia tài sản! Anh hãy suy nghĩ kỹ ! Tiền của ai cũng từ trời rơi xuống, giữ để báo hiếu cha ?”
Diệp Đào bật sự bụng của cô .
“Cảm ơn chị, nhưng dù cô cũng ở bên nhiều năm, bồi thường cho cô một ít cũng là điều nên .” Nói xong gật đầu hiệu, rời .
Chị đại phía sốt ruột: “Anh bạn, tìm đối tượng ? Ôi chao, đang tuổi sung sức chắc chắn sẽ tìm! Anh bạn, yêu cầu gì ? quen nhiều cô gái đấy!”
Chị đại định đuổi theo, nhưng thấy xe Diệp Đào chạy mất, đành thất vọng xuống.
Trong phòng, mấy nhân viên đều chứng kiến bộ, lập tức xôn xao bàn tán.
Đột nhiên, một phụ nữ : “Sao thấy cái tên Chu Thanh quen tai thế nhỉ? hình như quen một tên Chu Thanh.”
“Làm nghề gì?” Một khác lập tức hỏi.
“Không công việc đàng hoàng, chỉ là một kẻ lang thang, chắc chắn , thể so với đàn ông ?” Người phụ nữ nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ đáng sợ đó.
Mọi tiếp tục bàn tán.
Diệp Đào tiên đưa Đinh Tân Nguyệt về nhà, hỏi 10 vạn tệ.
Nghe Diệp Đào còn chia cho Đinh Tân Nguyệt 10 vạn tệ, Lưu Nguyệt Quế chút .
bà cũng nghĩ đến đứa con vô duyên năm xưa.
Nếu chồng năm xưa hãm hại bà mất một đứa con, cho bà 10 vạn bà cũng !
Nghĩ , Lưu Nguyệt Quế liền buông lỏng, về phòng cầm sổ tiết kiệm ngoài, nhanh mang 10 vạn tệ về, đưa cho Đinh Tân Nguyệt.
Đinh Tân Nguyệt cúi đầu, lặng lẽ nhận tiền, nhất thời tâm trạng cũng phức tạp, gì cho .
Cuộc hôn nhân của cô , cứ thế kết thúc với 10 vạn tệ ?
Sao chuyện thành thế ?
“Đi thôi, cứu Chu Thanh.” Diệp Đào .
Đinh Tân Nguyệt lập tức cho tiền túi, dậy.
Trên mặt Diệp Đào vô thức hiện lên nụ châm chọc, cũng là châm chọc ai.
Mèo con Kute
Anh lái xe đưa Đinh Tân Nguyệt đến đồn cảnh sát, bảo Đinh Tân Nguyệt đợi bên ngoài, thương lượng một phen.
Thực , “lợi dụng” Đinh Tân Nguyệt.
Không giúp, Chu Thanh cũng giam giữ lâu.
Bởi vì nghi phạm vô tội.
Số tiền ai cũng rõ ràng rốt cuộc là của ai, thể là của , đương nhiên dẫn trộm nhà là đúng.
cửa do mở, trộm tiền cũng , cùng lắm chỉ thuộc dạng canh gác.
Thêm đó, luật pháp hiện tại thiện, nhiều chuyện hòa giải qua loa.
Cuối cùng Ba Vuốt giữ bên trong, Chu Thanh và Đinh Tân Lệ thả .
Cả hai đều truy cứu chuyện tiền bạc nữa, nhưng tiền đó giữ ...
Đinh Tân Lệ vẫn luôn la lối đó là tiền của cô ? Vừa , tiền phạt của chồng cô còn nộp!
Chu Tam Cường dù tù, nhưng tiền phạt vẫn còn nợ, nộp!
Hòa giải qua loa mà, bất kể tiền là của ai, đều giữ ... dù Chu Thanh cũng thể chứng minh đó là của .
Cho ngoài là may mắn lắm .
Còn về Ba Vuốt, tiền bạc đến, cái túi trang sức vàng thuộc về rơi từ túi , tiền liên quan đến vụ án hơn 1 vạn, đủ để ở trong đó vài năm .
Đinh Tân Nguyệt thấy thả , nhẹ nhõm thở phào.
Nụ châm chọc hôm nay bao giờ rời khỏi khuôn mặt Diệp Đào.
Anh ngang qua Đinh Tân Nguyệt một câu: “Đồ đạc của cô sẽ cho gửi đến nhà cô, cô cần về lấy nữa.”