Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 2047: --- Tôi là mẹ chồng cô ấy
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:47:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Giai và Khắc Lý Tư xuống Trường Thành, lên xe, cả hai gì nữa.
Diệp Giai ngày càng bồn chồn, tay bắt đầu run.
Khắc Lý Tư thấy liền nắm lấy: “Lạnh ?”
Vẻ mặt vẫn quan tâm như , hề ý chán ghét cô.
Lòng Diệp Giai nhẹ nhõm hơn một chút, gì đó, nhưng vì tài xế của Diệp Anh ở đó, nên tiện .
Khắc Lý Tư bóp nhẹ tay cô: “Về nhà .”
Anh , Diệp Giai chuyện giấu .
là còn vương vấn bạn trai cũ, là .
Những chuyện khác bận tâm, chỉ quan tâm đến mặt.
Diệp Anh hôm nay ở nhà, thấy hai về sớm như thì lạ.
“Cứ tưởng hai đứa tối mới về, leo nhanh ?” Cô hỏi.
cô nhanh chóng phát hiện vẻ mặt Diệp Giai , giật , vội vàng dậy đỡ cô: “Sao ? Không thoải mái? Bị vấp ngã chỗ nào ? Trước đây cho mà! Con cứ nhất quyết đòi !”
Diệp Giai tuy ngoài, nhưng càng để Khắc Lý Tư một .
Vốn dĩ đây là nhà cô, con rể đến thăm nhà mà bố vợ gặp, gặp những nhà khác đều lén lút, cũng gặp , như thật với Khắc Lý Tư.
Để một ngoài chơi nữa, chính là thất lễ.
Cô sợ Khắc Lý Tư hiểu lầm.
Không thể , Diệp Giai thực sự là một mê vì tình yêu.
“Không ngã , chỉ là con, gặp Miêu Bân , ở Trường Thành.” Diệp Giai .
Diệp Anh lập tức Khắc Lý Tư.
“Haizz.” Diệp Giai xuống, cúi đầu : “Chị cả, em với thế nào, em mở miệng , chị giúp em .”
Diệp Anh trừng mắt Diệp Giai một cái, chuyện như thế mà còn nhờ khác giúp!
Tuy nhiên, chuyện quả thật khó xử, tự mở miệng “em từng kết hôn với một đàn ông, từng một đứa con...” thì quả thật khó .
Người khác thì cả.
Diệp Anh mời Khắc Lý Tư xuống, đơn giản kể chuyện của Diệp Giai và Miêu Bân.
“Diệp Giai đây bất chấp sự phản đối của gia đình, kết hôn với Miêu Bân, đó mang thai, sảy thai, ly hôn, nước ngoài du học, chỉ thôi.” Diệp Anh .
Nói ngắn gọn, chỉ .
Khắc Lý Tư chờ vài giây thấy gì thêm, liền : “Ồ, .”
Phản ứng quá đạm bạc.
Diệp Anh cũng thấy tò mò, hỏi: “Anh bận tâm ?”
“Chỉ cần trong lòng cô còn đàn ông đó nữa, sẽ bận tâm.” Khắc Lý Tư .
Nước mắt Diệp Giai lập tức rơi xuống.
Khắc Lý Tư vội vàng dỗ dành.
Anh dỗ vợ khá trực tiếp, hôn ôm, Diệp Anh ngại ngùng vội vàng rút lui.
Cô suy nghĩ một chút, trực tiếp tìm Hoa Chiêu, kể chuyện .
“Chị xem, Miêu Bân cố ý ? Anh chính là gây sự!” Diệp Anh .
Cô cũng phiền Miêu Bân, cô ghét bất kỳ kẻ thù nào của gia đình họ Diệp.
Hoa Chiêu đặt danh sách quà tặng trong tay xuống : “Em sẽ để mắt đến , xem gì, nếu ngựa quen đường cũ, em sẽ cho thêm một gáo nước lạnh.”
Không đến mâu thuẫn đây giữa nhà họ Miêu và nhà họ Diệp, khi Diệp Giai và Miêu Bân ly hôn, Diệp Danh chỉnh đốn nhà họ Miêu từ xuống một nữa.
Miêu Bân khá thảm, bắt và giam một thời gian.
Những khác trong nhà họ Miêu cũng bắt khi , kết quả là còn bao nhiêu .
Nghe khi Miêu Bân mới tù, cả nhà còn cơm ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-2047-toi-la-me-chong-co-ay.html.]
Anh và bố đủ thứ việc lặt vặt, rửa bát để duy trì cuộc sống.
Diệp Danh liền quản bọn họ nữa.
Dù cũng họ Miêu, đó là nhà ngoại của , ông ngoại cũng mất, mấy tuy nhân nghĩa, nhưng thể g.i.ế.c .
Kết quả Miêu Bân bản lĩnh, vươn lên .
Nếu vươn lên thì nên cảm ơn phận ưu ái! Cứ nhất định tiếp cận bọn họ nữa thì quá đáng .
Hoa Chiêu gọi Vương Vũ đến, bảo theo dõi Miêu Bân vài ngày.
Trong vài trướng, kỹ năng chụp ảnh của Vương Vũ là nhất... là thích hợp nhất.
Nếu thể trực tiếp bắt gì đó liên quan đến hành vi vi phạm pháp luật, phạm tội, thì cứ trực tiếp tống tù là xong.
Sau khi Diệp Giai , Miêu Bân tiếp tục leo Trường Thành.
Mèo con Kute
Dù mấy bọn Tây hiểu tiếng Trung, sợ mất mặt.
Còn , đương nhiên chuyện sắp c.h.ế.t, bà vẫn khỏe.
Chỉ là đây bà từng một trận ốm nặng, suýt c.h.ế.t, kết quả khi khỏi bệnh tính cách đổi.
Trước đây là một khá tinh ranh, bình thường, giờ biến thành một đàn bà than vãn.
Cả ngày mặt nặng mày nhẹ đó than phiền, hết than phiền chuyện đến chuyện khác, việc gì cũng cãi với bố, cãi đến nỗi bố ngày nào cũng về nhà, cho đến khi ở bên ngoài tìm một phụ nữ khác...
Bà còn chuyện , nếu thì loạn đến mức nào.
Bà còn thích hồi tưởng quá khứ, nhớ đến ai thì mắng đó, suốt nửa đời , chẳng ai là .
Đương nhiên bà mắng nhiều nhất chính là Diệp Giai.
Tất cả là vì Diệp Giai vô dụng, phí bao nhiêu công sức của họ, còn mang tai họa đến cho gia đình, khiến họ nghèo khổ khốn cùng.
Ngay cả bây giờ tiền , nhưng những bạn cũ vẫn coi thường bà , tránh mặt bà , gặp mặt cũng chuyện.
Hà Bội Cầm c.h.ế.t giữa bàn dân thiên hạ .
Người ở độ tuổi của bà , còn tâm trí để kết giao bạn bè mới nữa, mà những bạn cũ đều thèm để ý đến bà nữa, điều đối với bà quá đau khổ.
Bà đổ nguyên nhân lên đầu Diệp Giai, bao giờ nghĩ rằng thèm để ý đến bà , cũng liên quan đến tính cách hiện tại của bà .
Bà gặp ai cũng than thở, kéo hồi tưởng quá khứ, chút chuyện nào, là mắng mắng , ai việc gì mà tự chuốc lấy phiền phức chứ?
Nếu bất đắc dĩ, Miêu Bân cũng sẽ về.
Quả nhiên, thấy bước , Hà Bội Cầm sa sầm mặt mày tới, mỉa mai : “Cũng còn đường về , nhớ mày còn một bà c.h.ế.t ? Về xem tao c.h.ế.t để chờ lo hậu sự cho tao đấy ?”
Miêu Bân cau mày.
“Nhìn xem xem, một câu dám mặt nặng mày nhẹ với tao! Không về thì đừng về! Tao nuôi mày lớn để sắc mặt mày ! Không về thì cút!” Hà Bội Cầm gầm lên.
Miêu Bân thật sự lưng bỏ .
, chỉ cần lưng, kịp bước khỏi cửa thì sẽ xông tới cào cấu, đ.á.n.h đập , ầm ĩ lên cho hàng xóm xem trò vui.
Mà ầm lên cũng vô ích.
Thật sự khó hiểu và mệt mỏi trong lòng.
Lúc cách nhất là tươi dỗ dành bà , nhưng Miêu Bân cũng chịu cái bực tức đó nữa.
“Hôm nay con thấy Diệp Giai .” Anh .
Cơn giận của Hà Bội Cầm lập tức chuyển hướng: “Cái gì? Diệp Giai? Con chổi Diệp Giai đó hả?”
“Cô kết hôn , còn tìm một nước ngoài, bây giờ trông vẻ mang bầu mấy tháng, hạnh phúc.” Miêu Bân .
“Cái gì?~~” Hà Bội Cầm gần như hét vỡ cổ họng.
“Dựa chứ!”
Hai con cùng chung suy nghĩ.
“Con bé ở ?!” Hà Bội Cầm lập tức hỏi.
“Ở gì? Mẹ còn dám tìm cô ?” Miêu Bân .
“Sao tao dám? Tao là chồng của nó! Mẹ chồng cũ cũng là bề ! Huống hồ, nó còn là nhà họ Diệp nữa, tao còn sợ nó ?” Hà Bội Cầm hét lên: “Mày chỉ cần nó ở là !”