Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 2073: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:47:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất ngờ trong thẩm vấn
Người đàn ông cầm tấm ảnh của tên tội phạm truy nã, do dự : "Người , cứ cảm thấy quen mắt, chút giống một quen, nhưng giống."
"Đây là ảnh chụp hơn 10 năm , giống bây giờ là chuyện bình thường. Bác đối tượng khả nghi ở , cháu sẽ xác nhận." Hoa Chiêu .
"Người là một thợ sửa xe ở tiệm sửa xe của lão Vương, đến thị trấn hai ba năm , là họ hàng gì đó của lão Vương, nhà cửa, cứ thế sống ở tiệm sửa xe." Người đàn ông .
Nghe , nhao nhao cầm ảnh xem.
" là chút giống thật! Chỉ là tiểu Vương trông luộm thuộm hơn trong ảnh." Một ông lão .
Các bà lão đưa ý kiến, tiệm sửa xe là nơi các ông lão thỉnh thoảng dạo qua, nó ở rìa ngoài cùng của thị trấn, các bà bình thường đến đó.
một bà lão nhà mở tiệm tạp hóa thì : " thì gặp , mua t.h.u.ố.c lá thì cũng mua rượu, hoặc là mua gà , kiếm chút tiền nào là ăn hết, chẳng lo cho cuộc sống gì cả.
" còn hỏi nhà còn ai , đều c.h.ế.t hết ."
"Người hòa đồng." Một ông lão : "Thỉnh thoảng chuyện với , chẳng hé răng, thì chẳng ai buồn để ý đến nữa."
"Nói thì đúng là đáng nghi thật." Một bà lão tò mò hỏi Hoa Chiêu: "Người phạm tội gì ?"
"Án mạng diệt môn, g.i.ế.c vợ, con và cả gia đình bên ngoại của ." Hoa Chiêu .
Trong phòng nhất thời im lặng, đó ồn ào trở .
Mọi xì xào mắng mỏ, loại như chứ? Vợ, vợ gì đó tạm đến, ngay cả con ruột cũng tay? Hổ dữ còn ăn thịt con, đúng là còn thua cả súc vật!
"Là con ruột của ?" Có hỏi.
Luôn những tìm lý do cho hung thủ, cho rằng nạn nhân đáng c.h.ế.t, cứ như thể đứa bé con ruột thì g.i.ế.c là lý .
"Là con ruột, nhưng là con gái. Vì chính sách kế hoạch hóa gia đình, sinh thêm con trai, kết quả m.a.n.g t.h.a.i mấy khám đều con trai. Hắn bắt vợ phá t.h.a.i đến mức cô tổn hại sức khỏe, thể m.a.n.g t.h.a.i nữa. Gia đình bên ngoại đến tìm chuyện, liền g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả." Hoa Chiêu .
Cô cũng mới cảnh sát Bắc Kinh đó.
"Ối giời ơi!" Một bà lão bỗng vỗ đùi: "Trước đây , nhưng mấy hôm còn nhờ tìm giúp một phụ nữ, lập gia đình ở đây !"
Bà lão là một bà mối chuyên nghiệp.
" vốn nghĩ tay nghề, một tháng kiếm một hai nghìn, còn định giới thiệu cháu gái cho .... May mà bây giờ Tết cháu gái đến!" Bà lão sợ hãi , vẫn còn hết bàng hoàng.
Chồng của cháu gái bà mới mất năm ngoái, nên tiểu Vương hơn 30 tuổi, thực là một đối tượng khá .
Hoa Chiêu đến đó thì thấy đủ, cô ngăn lạc đề, nhanh chóng hỏi địa chỉ tiệm sửa xe .
"Không cần , tiểu Vương ở đó nữa ." Một ông lão : "Sáng nay gặp lão Vương, ông ở một trong tiệm. tiện miệng hỏi, ông tiểu Vương về quê tảo mộ ."
Dịp Tết mà về quê, là mấy năm về, chuyện một chút cũng kỳ lạ, nên ông hỏi thêm.
Bây giờ nghĩ , sự đáng nghi của đúng là tăng vọt.
Dù ai cũng đến xem thử, là giả thì ?
Tóm , manh mối vô cùng quan trọng.
Hoa Chiêu trực tiếp dẫn đến tiệm sửa chữa.
Buổi tối, tiệm sửa xe vẫn đóng cửa, bận rộn lắm, bên lề đường đậu ba chiếc ô tô lớn nhỏ, đang chờ sửa chữa.
bây giờ trong tiệm chỉ một lão Vương đang bận rộn, ông tiếc tiền thuê thêm thợ, bây giờ nghề sửa xe là một tay nghề hiếm , lương thợ đều cao.
Mấy chủ xe đều tức giận, túm tụm xì xào, là mắng lão Vương.
Xe của họ đều nổ lốp, dính đinh sắt đường.
Đều là tài xế thường xuyên xa, ai cũng hiểu.
Một hai chiếc là ngoài ý , nhưng nhiều thì chắc chắn là do tiệm sửa xe gần đó cố tình đặt !
bây giờ họ dám gây sự, nếu gây sự sửa thì họ sẽ kẹt ở đây.
Bây giờ tìm thợ sửa xe dễ, hơn nữa những xung quanh thường là quen, sẽ sửa xe "khác địa phương".
Chỉ đành ngậm bồ hòn ngọt.
Hoa Chiêu đến gần tiệm sửa xe, cô trong bóng tối, kích hoạt dị năng, cẩn thận tìm kiếm bên trong và bên ngoài tiệm.
Không mật thất, hang động, chỉ là một tiệm sửa xe bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-2073.html.]
Điểm đặc biệt duy nhất lẽ là gầm giường của một căn phòng, quả nhiên một thùng đinh.
Và căn phòng bình thường trông giống như chỗ ở của , một giường đơn, một cái bàn, một cái tủ cũ nát.
Bừa bộn, bẩn thỉu, thể đây chính là nơi "tiểu Vương" thường ở.
Mèo con Kute
Hoa Chiêu tập trung tìm kiếm trong căn phòng , phát hiện ván giường hai lớp, ở giữa một ngăn bí mật, đặt một chiếc hộp gỗ dẹt.
Trong hộp gỗ còn cố định 2 con d.a.o găm sắc bén.
còn hai vị trí trống, ban đầu ở đây hẳn cũng 2 con d.a.o găm.
Ngoài , trong phòng một xu nào.
Người dù ăn uống giỏi đến mấy, cũng thể còn một xu nào chứ? Bằng ngày mai ăn gì?
Vì , khả năng lớn nhất là mang .
Còn , một lời nhắn nào.
"Bắt lão Vương đây, hỏi ông ." Hoa Chiêu .
Giản Bạch và Trần Vũ lập tức xông .
Kéo lão Vương từ gầm xe , giơ tay đ.á.n.h ngay, hết cho ông một cái bạt tai trời giáng, đ.á.n.h cho ông choáng váng.
Giản Bạch nhặt một cái đinh sắt rút từ lốp xe lên, quát hỏi: "Nói! Cái đinh ông thả ?"
Hóa là vì chuyện , mấy tài xế vốn đang sợ tránh xa lập tức dừng , căm thù chung một kẻ địch! Đánh lắm!
Lão Vương đương nhiên thừa nhận.
Vậy thì gì để nữa, tiếp tục đánh.
Đánh xong, Giản Bạch xách ông lên : "Cầm lấy đồ nghề! Đi sửa xe cho !"
Mấy tài xế cũng ý định bắt ông xếp hàng, ngoan ngoãn hai Giản Bạch kéo lão Vương bóng tối.
Đến chỗ ánh sáng, hai Giản Bạch nhanh chóng kéo ông bụi cây ven đường.
Hoa Chiêu cũng nhiều với ông , trực tiếp đổ "nước thật" miệng ông .
"Cái họ hàng tiểu Vương của ông, thật sự là họ hàng của ông ?" Hoa Chiêu hỏi.
"Không ." Lão Vương .
Hoa Chiêu đoán cũng , tên thật của đó vốn họ Vương.
Cũng ai chứa chấp hung thủ vụ án diệt môn chứ? Chẳng lẽ sợ cũng diệt ?
"Bây giờ ở ?" Hoa Chiêu hỏi.
"Không ."
"Hắn khi nào? Có ?"
"Khoảng chừng..." Lão Vương mơ mơ màng màng, ông căn bản nhớ tiểu Vương ngày nào, cũng .
Nước thật thể biến đãng trí thành trí nhớ siêu phàm.
"Quên mất ngày nào , năm sáu ngày, là bảy tám ngày gì đó. Mấy ngày Tết, tiểu Vương mặt ở tiệm, tìm thấy , bận cái gì." Giọng lão Vương còn chút oán trách.
Trước Tết ông còn kiếm thêm chút tiền, rải nhiều đinh, kết quả tiểu Vương chẳng thấy tăm , ngược còn ông mệt bở tai, kiếm tiền cũng chẳng thấy vui vẻ gì.
"Hắn bằng cách nào? Trước khi gì ?" Hoa Chiêu hỏi ông thế nào mới thể khai thác thông tin hữu ích.
"Đi bằng cách nào hả? thấy nó lên một chiếc xe tải chở bánh mì, cũng là của ai. Nói gì hả, là Tết sẽ về, kết quả giờ cũng thấy về, tổ cha nó..." Lão Vương bắt đầu c.h.ử.i tục, loại cực kỳ khó .
Nhìn bộ dạng ông , chắc lúc tiểu Vương ở đây, ông cũng chẳng thái độ gì. Một tấm kính trong căn phòng của tiểu Vương vỡ, liền dùng băng dính trong dán , trùm thêm một lớp vải nhựa.
Nếu "tiểu Vương" chỗ khác để , chắc sẽ nữa.
Lão Vương đột nhiên thốt một câu: "Thằng đó còn trộm tiền của lão đây! Tổ cha nó, hơn 8000 tệ, nếu chuyện lão đây g.i.ế.c nó , nó uy hiếp, lão đây báo cảnh sát từ lâu ."
Hoa Chiêu.....
Mấy Giản Bạch...
Đây đúng là một bất ngờ, nhưng chẳng gì đáng mừng.