Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 2095: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:48:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đụng xe ăn vạ

 

Thực Hoa Chiêu mới là mang theo vệ sĩ nhất, họ bất tiện! Không gian thể dùng, dị năng cũng thể dùng.

 

mang theo thì Diệp Thâm cho phép!

 

Diệp Chấn Quốc cũng cho phép!

 

Cả nhà đều cho phép!

 

tranh cãi nhiều mới giảm tiêu chuẩn xuống còn 2 .

 

Hoa Chiêu Đại Cần là hề coi trọng, nhưng cũng đành chịu, môi trường trưởng thành của Đại Cần là chủ nghĩa duy vật tuyệt đối, bất cứ thứ gì cũng phép thành tinh! Tất cả đều là mê tín phong kiến, hủ tục.

 

tin, khác lấy hai sợi tóc của cô thì thể gì?

 

Hoa Chiêu cũng thể biểu diễn dị năng ngay tại chỗ để cô tin.

 

Cứ thế , dù cô cũng sẽ bảo vệ trong bóng tối, Đại Cần chỉ là một "mồi nhử".

 

Hoa Chiêu gì nữa, về nhà.

 

Đại Cần bận thêm một lúc nữa, cũng tan về nhà.

 

Tuy nhiên, cuối cùng cô cũng nhớ lời chị gái, gọi hai bảo vệ từ công ty , mấy ngày nay sẽ để hai đưa đón cô .

 

Khi qua một con đường hẹp, một chiếc xe đạp đột nhiên lao từ đầu hẻm, với tốc độ nhanh đ.â.m xe.

 

"Á!" Ông lão xe đạp hét lên một tiếng ngã xuống đất.

 

Đại Cần giật , vội vàng mở cửa xe bước xuống.

 

Hai bảo vệ phía kịp ngăn cản, vội vàng theo xuống.

 

May mà đất nhảy dựng lên.

 

"Tổng giám đốc Lưu, đừng trực tiếp xuống xe, thể là mồi nhử để dụ cô xuống xe." Một bảo vệ nhắc nhở.

 

Chuyện như thế bây giờ phổ biến, bọn cướp xe đường luôn tìm cách lừa xuống xe, va chạm là cách thường dùng nhất.

 

Đại Cần ngượng nghịu "ồ" một tiếng, đất.

 

Người đàn ông đất tóc bạc phơ, chắc ngoài sáu mươi, khô héo gầy gò, vẻ mặt khắc nghiệt.

 

Ông lão liền chịu: "Mày cái gì đấy? Ban ngày ban mặt, tao lừa chúng mày cái gì? Tao thấy chúng mày là tông chịu trách nhiệm! Ôi chao mau đến xem , họ tông chạy kìa!"

 

Vốn dĩ Đại Cần còn khá thông cảm với , dù cũng là xe của cô tông , tuy đối phương phóng nhanh cũng , nhưng cô cũng trách nhiệm, nãy ở ngã tư bấm còi.

 

thái độ của thực sự khiến nghi ngờ.

 

"Thật là, ban ngày ban mặt mà ông dám đụng xe ăn vạ, bây giờ cái thói đúng là ngày càng tệ !" Đại Cần tức giận .

 

"Cái gì? Cô bảo đụng xe ăn vạ? Tay gãy mà cô bảo đụng xe ăn vạ?" Người đàn ông ôm một cánh tay hét lên: "Đụng xe ăn vạ ai đụng thật ?"

 

"Tay gãy ? Để xem?" Một bảo vệ bước tới, xắn tay áo ông lên định kiểm tra, kết quả khi tay áo xắn lên thì thấy cánh tay ông biến dạng bất thường, còn sưng đỏ một mảng lớn, quả nhiên là gãy thật.

 

Bảo vệ chợt thấy ngượng.

 

Ăn vạ quả thật ít khi nào ăn vạ nặng đến , bọn họ chỉ ăn vạ chứ tìm c.h.ế.t, hơn nữa cũng chỉ ăn vạ một , bọn họ còn giữ mạng để ăn vạ nhiều nữa.

 

Đại Cần cũng ngượng, đúng là tông gãy xương thật, tức giận cũng là lẽ thường.

 

Một bảo vệ khác đột nhiên : "Khoan , vết thương của ông giống vết thương mới, mà giống vết thương hai ba ngày ."

 

Xung quanh vết sưng đỏ đều chút màu tím, màu vàng, đây là màu sắc của vết thương mới va chạm.

 

Ông lão vội vàng kéo tay áo xuống, lóc gào thét: "Hết cả lẽ trời! Tông gãy tay còn chịu nhận!"

 

Đột nhiên, từ con hẻm mà ông lão lao một nam một nữ chạy tới.

 

Thấy ông lão liền gọi: "Bố!"

 

"Bố !"

 

"Ai tông bố đấy?"

 

Người đàn ông hung dữ Đại Cần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-2095.html.]

Không cần cũng , trong con hẻm chỉ một chiếc xe, vết lõm do xe đạp tông cửa xe vẫn còn đó.

 

Vừa nãy ông lão lao nhanh thật, tông cũng mạnh thật.

 

"Là chúng tông, chúng sẽ chịu trách nhiệm, bây giờ đưa ông đến bệnh viện ." Đại Cần .

 

Người phụ nữ xông đến mặt Đại Cần, thủ thế "Cửu Âm Bạch Cốt Trảo" xong xuôi liền khựng , nên tay .

 

Người sẽ chịu trách nhiệm , còn cào nữa ?

 

Cào, nhất định cào chứ! Chịu trách nhiệm là thứ yếu, cào mới là nhiệm vụ của bọn họ!

 

Người phụ nữ xông tới túm tóc Đại Cần, nhưng bảo vệ chuẩn kịp thời ngăn .

 

Hai giữ chặt lấy phụ nữ, cho cô đến gần Đại Cần.

 

Người đàn ông chịu nữa.

 

"Thả vợ !" Anh miệng thì hét, thì lao về phía Đại Cần, cũng là chiêu túm tóc.

 

Không học binh pháp giỏi, "vây Ngụy cứu Triệu", mục đích khác.

 

Một bảo vệ vội vàng buông phụ nữ để ngăn đàn ông.

 

Ông lão đất đột nhiên động đậy, cũng lao về phía Đại Cần.

 

Đại Cần võ, một ông lão thì thể .

 

Ông lão lao về phía cô, cô lập tức nâng chân định đá ông .

 

dám dùng sức quá mạnh, sợ lỡ đá trúng thương nặng.

 

Kết quả là ông lão ôm chặt lấy đùi, cào cấu túi bụi.

 

Móng tay ông lão dài cứng, Đại Cần thích , mặc quần bông mà chỉ mặc quần tất dày một chút, bên ngoài khoác áo khoác dày.

 

Trang phục khi xe thì lạnh, nhưng bây giờ ông lão dễ dàng cào rách quần tất, xước cả da thịt.

 

"A!" Đại Cần kêu lên một tiếng.

 

Đột nhiên, từ trong con hẻm vài khác chạy .

 

Hoa Chiêu chạy lên , xông đến khống chế hai tay ông lão.

 

Lén lút thế thứ gì đó trong móng tay ông .

 

Sau đó đẩy ông lão phía .

 

"Dừng tay hết! Làm gì đấy? Cảnh sát đến !" Giản Bạch hét lên.

 

Tề Phi Hồng mặt mày đen sì tới.

 

Anh vẫn lành vết thương để , nhưng thường ngày thích mặc đồng phục, những bộ quần áo khác căn bản mặc.

 

Mèo con Kute

Cả gia đình ba của ông lão đều giữ chặt, thể nhúc nhích.

 

"G.i.ế.c ! Còn vương pháp ! Người giàu tông còn đ.á.n.h nữa kìa! Mọi mau đến xem !" Ông lão gào thét t.h.ả.m thiết.

 

Trên con đường quá rộng một vây quanh.

 

, đám đông vây xem chút khác biệt, dân hóng hớt yên lặng, ai bàn tán xì xào chỉ trỏ.

 

Mọi ông lão cùng con trai và con dâu của ông với ánh mắt chút e dè, dám lên tiếng.

 

Hoa Chiêu liền chuyện gì đang xảy , làng bá chủ làng, phố cũng bá chủ phố, cái kiểu ăn của gia đình ba thì bình thường dám đắc tội.

 

"Ai chúng chịu trách nhiệm? Lát nữa gọi cảnh sát giao thông đến, xem ông lao nhanh như cần chịu bao nhiêu phần trách nhiệm, hỏi cảnh sát khu vực xem vết thương của ông một ngày chịu mấy ? Sau đó thương lượng xem ông em gái thương thì cần bồi thường bao nhiêu tiền." Hoa Chiêu .

 

Ánh mắt của cả gia đình ba lập tức chút lảng tránh.

 

"Ông lão, ông hành vi hiện tại của ông thuộc về tội lừa đảo và cố ý gây thương tích ? Phải tù đó! Còn bồi thường đến mức tán gia bại sản nữa...."

 

Hoa Chiêu còn xong, ông lão kêu lên: "Lừa đảo cái gì? Chúng đòi tiền cô ! Một xu cũng đòi! Buông , về nhà! Lạnh lẽo thấu xương thế mà các còn đè xuống đất, chẳng hề kính lão yêu ấu gì cả!"

 

Hoa Chiêu hiệu cho các bảo vệ, mấy bảo vệ liền buông tay .

 

Ông lão lập tức bò dậy, khập khiễng bỏ , ngay cả chuyện tay gãy cũng truy cứu nữa.

 

Lúc đám đông mới ồn ào hỗn loạn.

Loading...