Không nhận
Khâu Mai vẫn giữ vẻ mặt kinh ngạc.
Hoa Chiêu : "Có vẻ như luật sư cô thuê trình độ hạn, hoặc ông chỉ những điều cô thích , chỉ lừa tiền của cô thôi."
Có những như đó, dám cam đoan với chủ thắng 100%, kết quả thua... Tiền thu hết , thua là do cô lý, liên quan gì đến ông ?
Khâu Mai nhớ khoản phí tư vấn nhỏ mà trả, lập tức nghiến răng kèn kẹt.
Cô cũng từng tiếp xúc với di chúc, cũng ai lập di chúc, nhưng lời Hoa Chiêu dễ hiểu, cô đây nghĩ về khía cạnh , bây giờ xong liền tin ngay.
Cô lập tức hoảng sợ, hối hận c.h.ế.t vì vội vàng nhảy nhắc nhở Đường Phương Hà, nếu đợi cô c.h.ế.t , mới tranh giành thì mấy!
Chắc chắn sẽ giành !
Bây giờ.....
Cô ngẩng đầu Đường Phương Hà. Người Trung Quốc đều kiêng kỵ việc lập di chúc sớm, cứ như thể lập xong di chúc là sẽ c.h.ế.t ngay .
Đường Phương Hà quả thật cũng do dự về vấn đề , nhưng chỉ do dự 2 giây.
Cô : "Lát nữa sẽ tìm luật sư để lập di chúc! Đảm bảo lập rõ ràng rành mạch, để tất cả tài sản của cho con trai ! Cả của Diệp Thành cũng cho một nửa, một nửa đó cho con trai . Nửa còn , chia cho mấy đứa con như thế nào thì chia."
Số tiền lương ít ỏi của Diệp Thành, nếu chia thành bảy tám phần nữa thì chẳng còn bao nhiêu, coi như bố thí cho kẻ ăn mày!
Khâu Mai tức đến run rẩy một lúc lâu, nhấc chân bỏ .
Dáng vẻ đầu bù tóc rối của cô khi bước ngoài thu hút ít vây xem, nhưng bây giờ chẳng còn quan trọng nữa. Đường Phương Hà lúc chẳng quan tâm đến điều đó, cô vội vàng tìm luật sư để lập di chúc.
Hoa Chiêu trong phòng khách nhúc nhích.
Vì tính thời gian thì bảo vệ cũng nên đưa Diệp Gia Khánh đến .
Cô lặng lẽ phóng dị năng xem, xem liệu hai con gặp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-2129.html.]
Kết quả là thật sự gặp.
Gia Khánh bước xuống xe, ngẩng đầu lên thấy Khâu Mai hùng hổ bước từ tòa nhà văn phòng.
Anh liếc mắt một cái nhận .
Anh vẫn còn những ký ức lờ mờ từ thời thơ ấu.
Hơn nữa, trong nhà cũng ảnh của Khâu Mai, từng bà nội giấu , Hoa Chiêu thuyết phục, đem cho xem, bà nội cũng còn mặt nữa.
Anh dáng vẻ của , cô nhanh chóng bước về phía , ánh mắt cô lướt qua , cô chặn một chiếc taxi, phóng .
Diệp Gia Khánh...
Ngay cả bảo vệ bên cạnh cũng đành lòng , phá vỡ kỷ luật lên tiếng an ủi: "Có lẽ cô nhận , và lúc nhỏ đổi nhiều quá."
Một thiếu niên mười mấy tuổi và một đứa trẻ vài tuổi, dĩ nhiên là sự đổi lớn.
Gia Khánh sờ mặt, nhưng dung mạo của đổi nhiều, vẫn còn bảy tám phần giống lúc nhỏ.
Ngay cả khi khác nhận , ruột của cũng nhận ?
Anh khẽ cong khóe môi : "Không cần an ủi cháu , cả... Đáng lẽ đoán chứ."
Câu cuối cùng nhẹ.
Bấy nhiêu năm nay, thỉnh thoảng bà nội sẽ chuyển lời hỏi thăm của bố, nhưng hề một lời hỏi thăm nào từ .
Trước đây nghĩ là do bà nội giấu , nhưng khi lớn hơn, hiểu . Bà nội yêu , dù thích Khâu Mai, nhưng chỉ cần là chuyện thể khiến vui, bà chắc chắn sẽ .
Nếu thật sự nhớ , hỏi thăm , bà chắc chắn sẽ cho , nhưng hề .
Mèo con Kute
"Đi thôi." Gia Khánh sải bước về phía tòa nhà văn phòng.
Người gọi đến là dì Hai, chứ bà Khâu, ai quan tâm chứ!