Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 264: Đây Là Cố Ý

Cập nhật lúc: 2025-11-22 06:40:54
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ông ơi, con vẫn yên tâm, con ngoài tìm!” Hoa Chiêu dậy liền nhà tìm đèn pin.

 

Mèo con Kute

--- Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Lật Mình(299) ---

 

Bụi lau sậy bên bờ sông rộng lớn và rậm rạp, vị trí của Tiểu Khâm sát bờ sông, con bé phát tiếng động, khác sẽ tìm thấy nó . Cho nên cô nhất định .

 

Hoa Cường thế nào cũng sẽ , đứa trẻ bụng.

 

“Ông cùng con.” Ông từ trong nồi lấy hai cái bánh màn thầu, nhét tay Hoa Chiêu một cái: “Vừa ăn , đói thì sức, mà tìm ?”

 

Hoa Chiêu tuy tâm trạng ăn, nhưng ông đúng, vốn dĩ đó cô đói , bây giờ kích động nên cảm thấy nữa, nhưng cô cần năng lượng.

 

Hoa Chiêu nhận lấy bánh màn thầu, từng miếng từng miếng ăn nhanh.

 

Hoa Cường cũng cầm đèn pin, theo .

 

Hoa Chiêu tuy vội vã, nhưng xe đạp, cô bây giờ nữa , hơn nữa đường đất nông thôn, quá gồ ghề.

 

Hai bước chân vội vã, 20 phút đến bờ sông của đội sản xuất bên cạnh.

 

Mọi thấy cô đến đều an ủi thế nào.

 

Tìm lâu như mà vẫn thấy, tình hình mấy .

 

Tuy bên bờ sông manh mối nào, nhưng họ đều đoán đa phần là rơi xuống sông .....

 

Con sông , bất kể đông hè, năm nào cũng c.h.ế.t, quỷ dị.

 

Hoa Chiêu màng, giả vờ sốt ruột bắt đầu từ tìm kiếm lung tung, liền chui bụi lau sậy.

 

Không lâu tay và mặt cô đều lá lau sậy cắt rách.

 

Mọi mà trong lòng dễ chịu, em gái cùng khác cha, mới gặp mặt mấy tháng, mà lo lắng đến , đúng là một đứa trẻ bụng.

 

Họ cũng học theo cách của Hoa Chiêu, chui bụi lau sậy.

 

Có lẽ đứa trẻ là bụi lau sậy mới lạc đường chăng.

 

Bụi lau sậy rộng như , đứa trẻ hiểu chuyện thật sự dễ .

 

Đèn pin của Hoa Chiêu chiếu chính xác Tiểu Khâm.

 

Người bên cạnh lập tức kêu lên "ối trời": “Tìm thấy !~”

 

Người tứ phía chạy đến, phát hiện Tiểu Khâm đang hôn mê bất tỉnh, đầu chảy máu.

 

Người đàn ông hành động nhanh nhẹn, đợi Hoa Chiêu loạng choạng bước đến gần, bế Tiểu Khâm lên .

 

Không thể ngâm trong nước lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-264-day-la-co-y.html.]

 

Hoa Chiêu run rẩy đưa tay sờ Tiểu Khâm, vẫn còn thở.

 

thở phào một thật mạnh, từ trong túi lấy một cái chai đựng chất lỏng màu xanh nhạt liền đổ miệng Tiểu Khâm.

 

Ban đầu đổ , đổ ngoài nhiều, nhưng đó đổ nửa chai .

 

Tiểu Khâm khẽ rên một tiếng, tuy tỉnh , nhưng Hoa Chiêu thể cảm nhận , con bé c.h.ế.t .

 

lấy một cái chai nữa, tiếp tục đổ.

 

Đổ hết chai , Tiểu Khâm ấm lên. Run rẩy mở mắt, thấy chị, liền nức nở .

 

“Chị ơi, đau.” Con bé với giọng khản đặc.

 

Lòng Hoa Chiêu như vặn xoắn.

 

Người lớn chịu bao nhiêu khổ cũng , trẻ con chịu khổ thôi chịu nổi, đáng thương.

 

Trương Quế Lan ở đằng xa chạy tới, ôm Tiểu Khâm lòng .

 

“Mau đừng nữa, lên bờ hẵng .” Những xung quanh khuyên nhủ.

 

Chân đều ngâm trong nước đá , lạnh c.h.ế.t mất. Còn Hoa Chiêu, đây là phụ nữ thai, thể chịu cái khổ , sẽ bệnh đó!

 

“Ấy !” Trương Quế Lan , ôm Tiểu Khâm lên bờ.

 

Mọi đều vây quanh họ, mỗi mặt đều mang theo nụ nhẹ nhõm, mấy dễ xúc động thì cũng theo.

 

Mất tìm chính là vui đến thế.

 

Hoa Chiêu vẫn còn công việc cần , cô lớn tiếng hỏi: “Tiểu Cần, cháu chạy bụi sậy thế?”

 

“Có giật dây buộc tóc của cháu, cháu đuổi theo , cứ thế đuổi đến đây ạ,” Tiểu Cần lí nhí .

 

Mắt Hoa Chiêu híp : “Là lớn trẻ con? Khoảng bao nhiêu tuổi?”

 

“Là một trai, lớn bằng cả ạ, còn là bạn cùng lớp với nữa,” Tiểu Cần .

 

“Bạn cùng lớp với cả cháu, đều 10 tuổi , còn là con trai, cháu thể đuổi kịp ? Lại còn đuổi mãi đến tận bụi sậy?”

 

Tuy ở đây gần trường học, nhưng "gần" đó ít nhất cũng hai dặm đường. Còn chỗ cách trường cũng bốn dặm, hề gần.

 

Tiểu Cần nức nở : “Anh chạy chậm lắm, thấy cháu đuổi nổi thì chờ cháu, thế là cháu cứ đuổi mãi đuổi mãi thôi.” Cái dây buộc tóc hoa đó là chị gái mang từ kinh thành về tặng cô bé, cả trường ai cái thứ hai, cô bé đặc biệt thích, thể để mất.

 

Đám đông yên lặng, ai nấy đều vểnh tai lắng . Chỉ vài câu thôi mà họ vấn đề , đây là trò đùa nghịch giữa trẻ con, đây là cố ý, cố ý dẫn cô bé bờ sông ?!

 

Ai? Thật đáng sợ quá!

 

 

Loading...