Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 561: Không thể ra tay trước ---

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:57:36
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoa Chiêu cũng về phía phụ nữ đó, bụng bầu lớn, chắc năm sáu tháng , tuổi thì lớn lắm, hơn 20, đang trong bóng mát chuyện với cô.

 

Hai phụ nữ bên cạnh mỗi dắt một đứa bé hơn một tuổi, cũng tò mò Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu gì, đẩy xe đẩy em bé về phía họ.

 

Ánh nắng chói chang dần lùi, cô cũng bóng mát gốc cây, nét mặt của mấy phụ nữ đối diện đều sững .

 

Bọn họ sớm phụ nữ mới đến xinh , nhưng ngờ xinh đến .

 

"Chào các chị, mới đến, tên Hoa Chiêu." Hoa Chiêu tới gần họ, tự giới thiệu.

 

Mấy phụ nữ giật .

 

"Chào cô chào cô, đây là hai đứa con của cô ? Cô sinh ?" Một phụ nữ đang dỗ một bé hơn một tuổi ngạc nhiên hỏi.

 

Cái lời hỏi , cô sinh thì cô mang đây gì? Hơn nữa việc theo quân quy định, trực hệ đủ tuổi vị thành niên thì đưa theo.

 

--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (564) ---

 

Hoa Chiêu : "Là con của ."

 

"Ôi chao! Thật ! Cô vòng eo nhỏ nhắn của cô kìa, y như từng sinh con , lúc cô m.a.n.g t.h.a.i béo lên ?" Người phụ nữ hỏi dồn.

 

Hoa Chiêu đứa bé mà phụ nữ đang dắt, đối chiếu với thông tin , trong các chị dâu thành phố con trai hơn một tuổi, chỉ một , họ Dương, tên Dương Phương.

 

"Cũng béo lên một chút, nhưng đó gầy ." Hoa Chiêu .

 

"Làm mà gầy ?" Người phụ nữ bụng bầu tranh hỏi .

 

Hoa Chiêu , cũng đoán tên cô là Lý Mỹ Quyên.

 

Mèo con Kute

Cô liếc Lý Mỹ Quyên, dáng vẻ thì tệ, chỉ là béo, chắc trăm rưỡi, trăm sáu mươi cân, trách gì cô vội vàng.

 

"Ăn ít , vận động nhiều thì sẽ gầy thôi." Hoa Chiêu .

 

Còn về bí quyết giảm cân của cô, thể chia sẻ với khác, mà chia sẻ cũng vô dụng.

 

Lý Mỹ Quyên bĩu môi, phương pháp đơn giản như ai mà chẳng ? mấy ? Nói cũng như .

 

Hai phụ nữ khác chỉ kinh ngạc Hoa Chiêu, nhưng hỏi phương pháp giảm cân của cô, hai cũng béo. Thời đại béo lên, ngay cả khi m.a.n.g t.h.a.i cũng dễ.

 

Bọn họ cũng đồng tình với lời Hoa Chiêu , ăn ít thì sẽ gầy thôi! Ai như Lý Mỹ Quyên chứ, ngày nào cũng thèm ăn đến phát điên, thường xuyên thấy cô trong nhà kêu đói, ép chồng khắp các nhà xin ăn.

 

Chồng cô , cô mẩy, la hét ầm ĩ, ngày hôm tự đến tận nhà xin.

 

Mấy cân thịt , là do hàng xóm cả khu nuôi béo.

 

còn lười nữa, từ khi m.a.n.g t.h.a.i xong thì chẳng gì cả, ngày nào xuống lầu một lát, thế là coi như vận động .

 

Hoa Chiêu cũng tìm một cạnh bồn hoa xuống, hai đứa bé ở ngay mặt cô.

 

Con trai một tuổi của Dương Phương và bé gái hơn một tuổi của phụ nữ khác tò mò tới, vịn xe đẩy em bé mà xem.

 

Bé gái thì đang em bé, còn bé trai thì , nó đang chiếc xe.

 

Loạng choạng đến bên xe đẩy em bé liền bám chặt buông tay, "a a a!" mà vỗ vỗ.

 

Hoa Chiêu ít kinh nghiệm với trẻ con, ý nó là gì, nhưng hai phụ nữ kinh nghiệm, đoán .

 

"Không , cái của con, là của ." Dương Phương kéo con trai , mắt liếc Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu.....

 

Cậu bé thỏa mãn, lập tức chịu nữa, thế mà vươn tay kéo áo Vân Phi, lôi thằng bé ngoài.

 

Lồng n.g.ự.c nhỏ của Vân Phi lập tức va thanh chắn phía xe.

 

Cái , Hoa Chiêu vội vàng chạy tới ngăn, nhưng kịp đưa tay thì bàn tay nhỏ của Vân Phi giáng xuống mặt .

 

Một tiếng "bốp", lập tức òa.

 

"Ôi chao! Con nhà cô mà ghê gớm thế!" Dương Phương đau lòng ôm con trai lên xem xét một hồi.

 

Đương nhiên gì, con trai cô đen, hơn nữa Vân Phi mới bảy tháng, cũng thừa hưởng thần lực của , chỉ là sức mạnh lớn hơn trẻ bình thường một chút thôi.

 

Hoa Chiêu nắm lấy áo Vân Phi, kéo đứt cái cúc đang treo lủng lẳng đó, : "Thật xin nhé, cũng ngờ thằng bé phản ứng mạnh đến thế, nhưng mà con trai cô cũng khỏe phết đấy chứ."

 

"Đó là do cúc áo của cô may chắc, chứ con trai bình thường sức mạnh lớn đến thế." Dương Phương hét lên.

 

Con trai vẫn đang oa oa ở bên cạnh, khiến cô xót xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-561-khong-the-ra-tay-truoc.html.]

 

Lý Mỹ Quyên một bên xem kịch vui vẻ, với Hoa Chiêu: "Nhìn đứa bé thật tội nghiệp, nó chỉ chiếc xe nhỏ thôi mà, cô cứ cho nó , một chút cũng hỏng ."

 

Dương Phương cũng ôm con về phía Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu chỉ trợn mắt trắng dã, nhưng cô kìm .

 

Bỏ qua các vấn đề khác, việc đơn thuần chia sẻ xe đẩy em bé thực sự là vấn đề gì. Đặc biệt trong mắt bây giờ, càng chuyện gì to tát, nếu cô chia sẻ thì sẽ coi là keo kiệt, thiện.

 

con trai va một cái thì thằng bé cũng trả , Hoa Chiêu liền hào phóng hơn một chút.

 

Cô bế Vân Phi ngoài: "Cứ để nó một lát ."

 

Dương Phương hài lòng, hai lời liền nhét con trai .

 

Con trai cô cũng hài lòng, xuống là nín .

 

Thúy Vy tức giận, giơ tay lên là một cái bốp vai bé.

 

Bên cạnh cô bé từ đến nay đều là trai! Hơn nữa thằng bé nãy còn đ.á.n.h với trai cô bé!

 

Hoa Chiêu hổ thẹn, đầu tiên phát hiện hai đứa bé nhà bạo lực đến thế ư? Đụng thích là dám tay.

 

Cô cũng thói quen , nhưng dù cũng hơn là bắt nạt mà dám chống trả nhỉ?

 

"Này! Cô xem con nhà cô ghê gớm ! Một đứa là , hai đứa cũng !" Dương Phương la lớn như bắt thóp.

 

Hoa Chiêu để ý đến cô , kéo bàn tay nhỏ của Thúy Vy với bé: "Không tự ý đ.á.n.h khác nhé, tay !"

 

Tự tay thì sai, chỉ là thể tay !

 

Thúy Vy cau mày cô.

 

Mẹ của bé gái, Đào Thanh, đột nhiên hỏi: "Hai bé bao nhiêu tuổi ?" Cô vẻ cau mày của Thúy Vy thấy thật buồn , cứ như thể hiểu chuyện.

 

"Bảy tháng ." Hoa Chiêu .

 

"Vậy thì bé quá, chẳng hiểu gì ." Đào Thanh .

 

Hoa Chiêu , cô nghĩ hai bé thể hiểu , hai nhóc , chỉ thông minh ước tính hơn 1 tuổi , chỉ là còn nhỏ quá thôi.

 

Thúy Vy vẫn cau đôi lông mày nhỏ xíu, đưa tay về phía Hoa Chiêu, cho bé đ.á.n.h , thì bé cũng trong đó nữa!

 

Hoa Chiêu đành bế bé , mỗi đứa một bên đùi.

 

Như xe đẩy em bé trống một chỗ.

 

Dương Phương lập tức với Đào Thanh: "Mau để con bé nhà cô cũng thử , chiếc xe lạ quá, ở cửa hàng bách hóa thấy bán."

 

Đào Thanh bế con lên: " xuống đây cũng nửa buổi , về dọn dẹp một chút chuẩn nấu cơm thôi, mấy đứa nhỏ ở nhà, quậy phá thành cái dạng gì , mau về xem ."

 

Nói xong cô với Hoa Chiêu, ôm con .

 

Dương Phương bĩu môi theo bóng lưng cô , như chuyện gì, đẩy chiếc xe nhỏ, dạo trong công viên.

 

Hoa Chiêu cũng tiếng nào, ôm hai đứa bé ngắm cảnh.

 

--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (565) ---

 

Giờ đây bọn trẻ cái gì cũng thấy lạ.

 

“Nghe cô là nông thôn? chồng cô thành phố?” Lý Mỹ Quyên mở lời hỏi.

 

Hoa Chiêu gật đầu.

 

“Vậy thì cô tư cách để chuyển lên ở tầng , chuyển?” Lý Mỹ Quyên : “Hay là với nhà , bảo đổi cho các cô một căn nhà khác nhé?”

 

Hoa Chiêu nghĩ đến hai chữ “tư cách”. Thật , bất kể xuất thế nào, việc thì cấp quy định rõ ràng, thể tùy ý chọn. trong mắt một , rõ ràng cần “tư cách” mới .

 

“Không cần .” Hoa Chiêu : “Các cháu nhà còn nhỏ, ở nhà cấp bốn thì tiện hơn, đỡ nửa đêm chúng lóc cả khu ai nghỉ ngơi .”

 

Lý Mỹ Quyên chợt nhớ nhà ở tầng nhà cô chính là nhà Dương Phương, con trai nhà cô đêm nào cũng gào , đến nỗi cô còn chuyển nhà!

 

“Cũng đúng, trẻ con còn nhỏ thì ở nhà cấp bốn tiện hơn, ngoài dạo leo lên leo xuống.” Cô lập tức đổi giọng.

 

“À đúng , xe đẩy em bé của cô mua ở thế? cũng mua một cái.” Cô hỏi.

 

“Người tặng, mua ở miền Nam.” Hoa Chiêu .

 

“Vậy của cô khi nào miền Nam? Bảo giúp mua một cái nhé.” Lý Mỹ Quyên lập tức .

 

 

Loading...