Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 603: --- Thuận buồm xuôi gió

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:58:19
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hướng dương nhiều giống, loại cao, loại thấp, ở miền Bắc thường thấy loại cao, cao tầm 2 mét.

 

Để gây chú ý, đây cô cũng lấy loại .

 

điều đó nghĩa là trong tay cô chỉ loại hạt giống .

 

Ngày , để “đời độc nhất vô nhị”, cô tốn ít công sức, hạt giống lớn nhỏ, cao thấp đủ loại, cô hàng chục giống, đó chọn chục loại ưng ý để .

 

Trong đó loại thấp, hương vị ngon, sản lượng cao, thời gian trưởng thành ngắn.

 

So với loại cô cho nhà họ Lý cũng kém, hơn nữa thể tự nhiên sinh sản vài thế hệ.

 

Hoa Chiêu ước tính, ít nhất trong vòng 5 thế hệ, hương vị sẽ đổi quá nhiều, 5 thế hệ chắc chắn sẽ đời bằng đời .

 

Vậy thì chọn nó.

 

Hoa Chiêu mở ba lô, lấy một túi nhỏ bằng bàn tay, mỗi loại hạt giống cô chỉ giữ một túi nhỏ như , đến 2 lạng.

 

Thế là đủ .

 

Cô trèo lên tường, thấy Hoa Cường dẫn Chu Binh yên ở bờ sông cách đó 200 mét, bắt đầu câu cá, lập tức hành động.

 

xổm xuống, “giao tiếp” với đám cỏ xanh mặt hồi lâu.

 

Đám cỏ dại vốn còn xanh tươi lắm, bỗng chốc trở nên xanh mướt, đầy sức sống, xào xạc trong gió, gần như run rẩy vì phấn khích.

 

“Nào, hãy gieo chúng xuống.” Hoa Chiêu ôm một vốc hạt giống .

 

Mấy cây cỏ xanh mặt bỗng nhiên cong , mấy phiến lá cuộn , nhận lấy vốc hạt giống , , chuyền phía .

 

Từng cây cỏ bên cạnh vươn lá , mỗi cây lấy một hạt giống.

 

Trong tiếng xào xạc, vài trăm hạt giống nhanh chóng phân phát hết.

 

Đây chỉ là ý thức tự giác của thực vật, chúng linh trí cao đến , mà phần lớn là do Hoa Chiêu chỉ huy.

 

May mà linh trí của chúng bây giờ thể thực hiện một mệnh lệnh một hành động.

 

Dưới sự chỉ huy của Hoa Chiêu, đám cỏ tự động di chuyển rễ, đào một cái hố cho hạt giống, vùi xuống.

 

Khi tất cả hạt giống vùi, Hoa Chiêu lập tức kích hoạt dị năng, trao đổi năng lượng với chúng.

 

Từng cây hướng dương, lớn lên thể thấy bằng mắt thường, cao đến nửa , đó hoa, kết quả.

 

Một mảnh đất hoang, trong chớp mắt biến thành vườn hướng dương.

 

Sau đó Hoa Chiêu bảo đám cỏ xung quanh, thu lấy từng đĩa hướng dương chín, còn những cây còn lập tức héo úa, biến thành năng lượng, đám cỏ dại hấp thụ.

 

Đám cỏ dại càng thêm phấn khích, việc càng hăng say hơn.

 

Hoa Chiêu mở cửa nhà kho phía , để đám cỏ phía phát triển điên cuồng, vươn những cỏ dài , đặt từng đĩa hướng dương góc kho.

 

Toàn bộ quá trình cần tự tay cô .

 

Chỉ là cuối cùng cô để vài đĩa hướng dương hạt giống, tự tay bóc vỏ, gieo .

 

Lặp vài như , trong kho chất cao như núi những đĩa hướng dương, 4 vạn cân, chỉ hơn chứ kém.

 

Hoa Chiêu vỗ tay thu dọn.

 

Bây giờ cô điều khiển thực vật ngày càng thành thạo hơn, cũng tùy cơ ứng biến, để chúng giúp cô nhiều việc mà cô thể .

 

Nếu tự đào hố, tự gieo hạt, thì đến bao giờ mới xong?

 

“Cảm ơn các bạn nhé!” Cô mỉm với đám cỏ dại.

 

Đám cỏ dại cũng “xào xạc” đáp .

 

Nửa giờ đồng hồ, chúng hấp thụ ít năng lượng, trông chừng sắp thành tinh...

 

Điều đó là thể, bấy nhiêu năng lượng đủ để chúng chống quy luật sinh tồn một tuổi một đời, nhưng năm , hạt giống của chúng sẽ càng thêm tươi và mạnh mẽ, đó chính là mục tiêu của chúng.

 

Hoa Chiêu đẩy các bé kho, những đầu hướng dương chất như núi, đó hấp thụ một cái, biến chúng từ tươi rói hái xuống thành khô héo lâu.

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo đổi đời(606) ---

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-603-thuan-buom-xuoi-gio.html.]

 

Cái việc tách hạt , thời gian, 4 vạn cân lận mà! Cũng bao bố, cứ với Diệp Minh là chúng vận chuyển đến như thế .

 

Hai bé con trong xe đẩy, kinh ngạc đến mức mắt chữ A mồm chữ O, mãi đổi biểu cảm.

 

“Haha.” Hoa Chiêu xổm xuống mặt chúng, : “Mẹ sẽ biến ảo thuật đó! Đây là ảo thuật!”

 

Mèo con Kute

Lần là bất đắc dĩ, hơn nữa hai nhóc dù cũng còn nhỏ, , cũng nhớ lâu .

 

Sau , cô sẽ thế mặt chúng nữa, để tránh chúng họa từ miệng mà .

 

“A a a!” Thúy Vi chỉ đống hạt hướng dương nhỏ như núi, lấy một hạt chơi.

 

Hoa Chiêu đồng ý, bây giờ chúng đều là hạt khô, chạm là rụng. Mà hai nhóc đang ở tuổi cái gì cũng cho miệng, thể lơ là.

 

“Đi thôi, đưa các con tìm cụ ngoại.... À , chúng chuẩn đồ nướng .” Chi tiết xử lý cho chứ.

 

Hoa Chiêu sai cỏ dại, tìm nhiều cành cây khô chất đống một mảnh sân xi măng vỡ nát nhỏ, mới đẩy các bé tìm Hoa Cường.

 

Bên ngoài sân đường bằng phẳng, cô đành lấy chiếc địu em bé tự , địu hai nhóc một một tìm Hoa Cường.

 

Khi qua đám cỏ dại cao ngút xung quanh, chúng sẽ , để cành lá xước Hoa Chiêu.

 

Thấy cô đến, Hoa Cường hỏi một cách ẩn ý: “Xong hết ?”

 

Hoa Chiêu mỉm ngọt ngào: “Xong hết , chỉ chờ cá của thôi.”

 

“Haha!” Hoa Cường cũng : “Ở đây ít , cá béo ngốc, chỉ một lát thôi mà chúng câu mấy con !”

 

Ông chỉ mấy con cá lớn đ.á.n.h ngất cỏ bên bờ, cá diếc, cá mè trắng, mỗi con đều nặng hai ba cân.

 

Vân Phi và Thúy Vi liên tục vỗ tay, Thúy Vi còn bật một chữ: “Di!”

 

Cô bé chữ cá (yú), nhưng kể từ chữ “bất” (bù), cô bé bắt đầu từ từ bật các chữ.

 

“Tốt , chúng ăn cá, cá~” Hoa Chiêu dạy chúng .

 

Hai nhóc nhận cá, còn thích ăn.

 

Hoa Cường và Chu Binh mang cá cùng cô trở về.

 

Đến cửa kho, Lưu Minh cũng về.

 

Sáu , gồm 4 lớn và 2 trẻ nhỏ, một buổi dã ngoại vui vẻ, muối, Lưu Minh lái xe đến hợp tác xã mua bán xa để mua.

 

Còn về hạt hướng dương bỗng nhiên xuất hiện trong kho, ai phát hiện . Hơn 10 cái kho lận, Hoa Chiêu chọn cái ở góc khuất nhất, cách xa chỗ họ nướng đồ.

 

Ăn xong, mấy liền trở về nhà.

 

Ngày hôm , Hoa Cường gọi Diệp Minh đến nhà, với rằng hôm qua ông liên hệ với bạn cũ, và cho đối phương địa chỉ, hôm nay, hạt hướng dương ông chắc hẳn vận chuyển đến.

 

Ông còn với Diệp Minh, hạt hướng dương tuy đều do Hoa Chiêu trồng trọt , nhưng cũng thấy đấy, cô thể quang minh chính đại mà trồng, khó khăn lắm mới tìm một đối tác, xảy chuyện như .

 

Vì thế, cách đây của ông vẫn đáng tin cậy hơn, liên hệ với bạn cũ, trồng nhiều ở một nơi bí mật.

 

Ban đầu họ định bán lén, kiếm tiền thì chia đều, nhưng bây giờ nếu quốc gia cần, thì họ sẽ đóng góp tất cả.

 

Mấy câu của Hoa Cường những lỗ hổng nhỏ mà Hoa Chiêu để đó.

 

Diệp Minh quả nhiên truy hỏi bạn cũ là ai, trồng ở , trồng bao nhiêu.

 

Bây giờ đưa hạt giống thể kiếm ngoại tệ, họ còn gì nữa?

 

“Cảm ơn Hoa lão, công lao to lớn của ông, chúng ghi nhận.” Diệp Minh chân thành .

 

“Hehe, cần , gần đất xa trời , màng danh cũng chẳng màng lợi, chỉ nỡ để Hoa Chiêu và các con chịu khổ, cái xe đó mau sắp xếp , nhà cửa thì vội, từ từ tìm một cái .”

 

Diệp Minh: “…Được, .”

 

Ban đầu, nghĩ Hoa Chiêu nhiều nhất cũng chỉ thể đưa mấy trăm cân hạt giống, ai ngờ một thể đưa 4 vạn cân!

 

Số dùng hạt giống, chỉ bán hạt hướng dương kiếm tiền, với chất lượng hạt hướng dương của Hoa Chiêu, cũng thể bán 2 triệu tệ! Nhiều tiền như , một chiếc xe là gì? Một ngôi nhà là gì?

 

Nhà nước cũng sẽ bóc lột dân đen, khoản thưởng , nghiên cứu kỹ lưỡng .

 

 

Loading...