Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 609: Ăn xong rồi hẵng đi

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:58:25
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ông nội là một lão binh xuất ngũ.” Hoa Chiêu : “Sau khi xuất ngũ thì về quê nông, thích nghiên cứu hạt giống, lai tạo một loại hạt giống nhà nước đ.á.n.h giá cao, cho rằng thể kiếm ngoại tệ, nên thưởng cho ông nội .”

 

Điều nhất định giải thích, nếu sẽ nghĩ rằng họ gì đó mờ ám.

 

Mọi gì, cô, đang cố tiêu hóa câu .

 

Vẻ mặt chút khó tả, tin .

 

Hoa Chiêu nhà lấy một đĩa hạt dưa : “Đây, chính là loại hạt giống , các chị nếm thử xem, thế nào?”

 

Để lộ tẩy, 4 vạn cân hạt giống chất lượng hơn hẳn so với loại đưa cho nhà họ Lý.

 

Hạt dưa đây khiến ngạc nhiên , thì sự ngạc nhiên còn kèm theo cả sự thể tin nổi.

 

“Ối trời! Đây là hạt dưa ? Sao mà ngon thế!” Vương tẩu t.ử nhanh miệng : “ từng ăn loại hạt dưa nào ngon như ! Chả trách thể đổi một chiếc ô tô con!”

 

Những khác nhiều, nhưng trong lòng đều công nhận, loại hạt dưa quá ngon, ngon hơn cả thịt!

 

Điền Thúy ăn hạt dưa, chiếc ô tô, bỗng cảm thấy hạt dưa trong miệng chút chua.

 

“Ối trời! Lần cô cho một nắm hạt giống, hình như một ít hạt dưa ? Có loại ?” Vương tẩu t.ử đột nhiên .

 

.” Hoa Chiêu .

 

“Vậy những loại hạt giống khác thì ? Cũng là ông nội cô nghiên cứu ?” Vương tẩu t.ử khá thông minh.

 

Hoa Chiêu gật đầu.

 

Vương tẩu t.ử vội vàng cho nắm hạt dưa túi: “Không ăn nữa, về nhà trồng hết hạt giống còn đây!”

 

thiện cảm với Hoa Chiêu, cô nhận hạt giống và cũng trồng, nhưng trồng hết.

 

Vườn rau là nguồn lương thực của cả nhà, thể lơ là, nhỡ trồng cây còi cọc, quả thì cũng kịp.

 

Bây giờ, dù là cây còi cọc, quả , cô cũng trồng!

 

Những khác cũng chợt nhớ , khi Hoa Chiêu mới đến, cô tặng hạt giống cho mỗi nhà, kết quả là họ đều trồng.

 

Đã lỡ nhiều ngày như , bây giờ trồng còn kịp ?

 

Mọi liếc đĩa hạt dưa còn , tiếc nuối bỏ , về nhà trồng trọt.

 

Hoa Chiêu định nhà thì thấy Tô Nguyệt bế đứa bé tới.

 

cũng hỏi về chiếc ô tô , Hoa Chiêu giải thích một nữa, tiện thể để cô mang tin tức về tầng , đỡ đích giải thích, trông cứ như đang khoe khoang .

 

Tô Nguyệt kém hơn Điền Thúy, mắt cô đỏ hoe, thể che giấu .

 

Dù đang ăn hạt dưa thơm lừng, cô vẫn chua chát : “Chẳng qua chỉ là hạt dưa thôi mà, ngon đến mấy thì chứ? Thật sự thể kiếm ngoại tệ ? Vậy thì kiếm bao nhiêu?”

 

“Vài cân hạt dưa đổi lấy một chiếc ô tô…” Câu cuối cùng cô lầm bầm nhỏ.

 

Hoa Chiêu để ý đến cô nữa: “Cô cứ dạo , về nhà dọn dẹp đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-609-an-xong-roi-hang-di.html.]

 

“Ấy, đợi một chút!” Tô Nguyệt lúc mới nhớ đến để gì, dẹp bỏ sự ghen tị, ngượng ngùng : “ đến chơi, nhà cô nhiều con nít, dẫn Hạo Hạo qua đây tìm chúng chơi, cô cứ bận việc của , trông chừng chúng, cô cần bận tâm đến .”

 

Hoa Chiêu , đứa bé Tô Hạo đang mềm oặt trong lòng cô , mở cổng cho họ nhà.

 

Người là đến "sang nhà chơi", cái lý do quang minh chính đại thể từ chối, cô thể nào từ chối hàng xóm sang nhà chơi .

 

Hoa Chiêu nhà, đặt hai đứa trẻ xe đẩy, đẩy đến chỗ râm mát, dọn dẹp nhà cửa.

 

Đương nhiên cô vẫn luôn để ý đến hai bé, sẽ để chúng rời khỏi tầm mắt .

 

Tô Nguyệt cũng hành động nào khác, đúng là chỉ mang con đến chơi, thỉnh thoảng trêu chọc hai đứa trẻ chuyện.

 

Chỉ là Vân Phi và Thúy Vi đều thèm để ý đến cô .

 

chúng tò mò về Tô Hạo, oh oh chỉ trỏ chuyện.

 

Tô Hạo dường như cũng tò mò về hai đứa bé, cố gắng ngẩng cổ chúng, thỉnh thoảng cũng vài tiếng.

 

Không ba đứa đang gì.

 

Tô Nguyệt hai đứa trẻ trong xe đẩy, mới bảy tám tháng mập mạp, trắng trẻo hơn đứa bé hơn 1 tuổi trong lòng cô , ánh mắt đầy ghen tị.

 

Cũng là , phận khác đến chứ?

 

Trong nhà cũng dọn dẹp, Hoa Chiêu mặc dù hơn một tuần về, nhưng trong nhà vẫn sạch sẽ như lúc cô rời .

 

Mèo con Kute

Cô chỉ bếp chút đồ ăn dặm, cháo trứng gà, rau củ nghiền.

 

Chia ba phần, cũng chuẩn một phần cho Tô Hạo.

 

"Cảm ơn." Tô Nguyệt nhận lấy, nhỏ giọng cảm ơn.

 

Đây chính là mục đích cô đến hôm nay...

 

Anh trai cho nhận đồ của khác, họ tiền mua thêm đồ, cô ... Vậy thì ăn xong !

 

Hoa Chiêu nể tình đứa trẻ, chấp nhặt với cô .

 

Đặt đồ xuống, để hai bé tự ăn, cô việc khác, thực cũng chẳng gì bận, cô chỉ là chuyện với Tô Nguyệt.

 

Tô Nguyệt Tô Hạo ăn ngấu nghiến, mừng đến phát . Đứa trẻ tỳ vị , khẩu vị cũng , dù đói đến mấy, thấy đồ ăn cũng hào hứng, ngược còn ăn, nên mới ngày càng gầy.

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (613) ---

 

Xem thường xuyên đến đây, vì Tô Hạo, cô thể cần mặt mũi.

 

Nếu chăm sóc Tô Hạo nữa, cả sẽ đổi , cô sẽ về quê.

 

Sau khi về quê, chắc chắn sẽ là lấy chồng, sinh con, nông cả đời.

 

sống cuộc sống như , cô tìm một lính, khi kết hôn thì chỉ việc trông con, sang hàng xóm chơi, thật thảnh thơi bao?

 

 

Loading...