Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 632: Chặn mất đường làm ăn của người ta ---

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:59:24
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoa Chiêu sững sờ, ngờ cô để ý đến cái , cô chút kỳ lạ, Điền Thúy năm nay hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, sinh 2 đứa con, còn nhỏ, ăn bao nhiêu, trong nhà chỉ bốn họ, cái sân lớn như nhiều đồ như thế còn đủ họ ăn ?

 

Có thể cũng mùa đông ăn rau tươi chăng?

 

--- Trùng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (636) ---

 

Đó là chuyện bình thường của con .

 

Tuy nhiên Hoa Chiêu từ chối.

 

"Xin chị Điền, trong nhà kính vẫn còn trồng rau. Mặc dù thường xuyên ở đây, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ về, tiện thể thu hoạch rau trong nhà kính."

 

Hiện tại bên trong đang trồng mấy loại rau, cà tím, ớt, dưa chuột, còn dâu tây, dưa hấu, đang hoa, đến Tết là ăn.

 

Những hạt giống chính là hạt giống cực phẩm , cô nỡ tặng cho khác.

 

Hơn nữa cô dựa mà tặng cho Điền Thúy? Ngay cả chị Vương cô còn tặng mà!

 

Điền Thúy chút thất vọng.

 

"Vậy, mùa xuân năm về ? Nếu cô thời gian về trồng trọt, giúp cô trồng, đến lúc đó hoa quả thu , chia một nửa là ..."

 

Chuyện chị Vương một nửa gia cầm thì bọn họ đều , lập tức ghen tị c.h.ế.t.

 

Đáng tiếc chỉ với chị Vương, phần của bọn họ.

 

Lần giúp trồng trọt, chia một nửa thành quả cũng chứ?

 

"Trồng rau, chỉ mất một hai ngày công, vẫn thời gian về." Hoa Chiêu vẫn từ chối.

 

Không thời gian cô cũng sẽ nhường .

 

Thấy thái độ cô kiên quyết, Điền Thúy mặt mũi bỏ .

 

"Cô tìm cô gì?" Vừa , chị Vương liền hỏi.

 

"Cô trồng rau." Hoa Chiêu hỏi nghi ngờ của : "Gia đình cô ăn khỏe thế ? Gần 2 mẫu rau mà đủ nhà cô ăn?"

 

Chị Vương lập tức xung quanh, ai, chị mới thần thần bí bí : " với cô chuyện , cô đừng ngoài nhé!"

 

Hoa Chiêu: "....Chị cứ yên tâm, chắc chắn , miệng kín lắm, chị xem từng chuyện đúng sai của ai bao giờ ?"

 

Cái thì đúng, chị Vương yên tâm, ngay cả Tô Nguyệt, chị cũng từng Hoa Chiêu một lời nào. Nếu là chị , cho cả thiên hạ ...

 

"Bên nhà chồng và nhà đẻ của Điền Thúy hình như đều khó khăn, cũng giống nhà Tô Nguyệt, đều trông cậy hai vợ chồng cô giúp đỡ. Tiền lương hàng tháng của nhà họ cũng chẳng còn bao nhiêu, đều gửi về quê."

 

Đây là bí mật gì, khi chuyển tiền thì đều .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-632-chan-mat-duong-lam-an-cua-nguoi-ta.html.]

" Điền Thúy đầu óc lanh lợi." Chị Vương xung quanh, nhỏ hơn: "Cô trồng rau, tự ăn, lén lút mang ngoài bán! Cô thấy nhà cô phơi rau khô ? Để sợ khác , cô còn xe buýt, tự đạp xe ngoài khi trời sáng, bán xong mới về."

 

Chị dậy sớm, gặp mấy , thấy mấy cái túi lớn xe của Điền Thúy, liền đoán .

 

"Ồ~" Hoa Chiêu bừng tỉnh, đây cô để ý, còn tưởng là nhà Điền Thúy phơi rau khô là do chăm sóc kỹ, rau trong vườn ít quả. Bởi vì cô ít khi thấy Điền Thúy bận rộn trong sân, hóa ban ngày ở nhà, bán đồ .

 

Cũng trách đến đây, Điền Thúy vui, lâu như vẫn luôn thuận mắt.

 

Thì chặn mất đường ăn của .

 

" , cái cho cô." Chị Vương đột nhiên đưa tay, nhét một nắm tiền tay cô.

 

Vừa chạm , Hoa Chiêu là tiền.

 

"Chị Vương, chị ?" Hoa Chiêu nghi hoặc.

 

"Chị thể lấy đồ của cô! Gà vịt nhà cô tự nhiên mà , nuôi lớn như tốn bao nhiêu lương thực, còn con lợn , nặng mấy chục cân , bán cũng mấy chục tệ chứ ít gì!"

 

Từ năm nay bắt đầu, giá thịt lợn tăng, hai hào ba hào mua nữa , hơn bảy hào! Nhà bình thường đều ăn nổi.

 

Mèo con Kute

Tất nhiên vẫn cần phiếu tem, ăn nhiều cũng .

 

Hoa Chiêu đẩy tiền về, : "Chị Vương, chị là phá vỡ quy tắc ? Trong đại viện chúng giao thiệp nghĩa tình, ai nhắc đến tiền bạc cả!"

 

Lý Mỹ Quyên lúc đó mua hoa quả, thậm chí phần "chơi " cô.

 

"Đó là giữa bọn họ tặng những thứ nhỏ nhặt, một mớ rau, vài cây hành, hoặc trao đổi lẫn . Phiếu máy khâu đổi phiếu đồng hồ gì đó, dù cũng là ngang giá." Chị Vương : " những thứ hiếm hoi đó để đưa cô, chỉ thể đưa tiền thôi, chúng cũng là trao đổi ngang giá."

 

Cô và chồng đều xuất nông thôn, lưng cũng một đại gia đình họ hàng nghèo khó, những phiếu hiếm mà họ , nào là phiếu xe đạp, phiếu đồng hồ, thậm chí là phiếu TV, đều cống hiến cho họ hàng , trong tay còn một tờ dư thừa nào.

 

Mà ngay cả như , bên ngoài vẫn còn một hàng dài họ hàng đang chờ đợi.

 

"Cầm lấy , cũng nhiều , còn ít hơn giá thị trường nữa là, vẫn là chiếm lợi , nếu cô lấy thì cũng vui , Vương nhà còn mắng nữa." Chị Vương nhất quyết nhét tiền .

 

Hoa Chiêu nhận lấy, quả nhiên trong nhiều như , cô thấy chị Vương là thuận mắt nhất.

 

Nhận tiền xong, đồ đạc chất lên xe, Hoa Chiêu vẫy tay chào tạm biệt cái đại viện mà cô yêu thích.

 

Cô hy vọng thể sớm trở sống thường xuyên ở đây, bởi vì điều đó nghĩa là Diệp Thâm cũng trở về.

 

Thở dài một tiếng, Hoa Chiêu gạt bỏ nỗi nhớ, đưa các bé về nhà.

 

Cô đặt hết đồ đạc tứ hợp viện , ở nhà một lát, đó đưa các bé đến chỗ Miêu Lan Chi để chào hỏi.

 

Kết quả đến nhà chồng, cô thấy Chu Lệ Hoa và Diệp Giai cũng ở đó, Chu Lệ Hoa mặt đầy giận dữ, Diệp Giai thì nức nở, mắt đều đỏ hoe.

 

"Diệp Danh ? Kêu nó về đây! Cho một lời giải thích!" Chu Lệ Hoa la lối.

 

 

Loading...