Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 677: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:00:13
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--- Du học nước ngoài ---
Lại mất vài ngày để gieo hạt xong, Hoa Chiêu cuối cùng cũng rảnh rỗi, cùng Diệp Thư xem nhà.
Thật sự xa nhà cô, tổng cộng 4 căn, đều trong hai con ngõ phía nhà cô.
vì vị trí quá nên diện tích nhà lớn.
Vốn dĩ thể lớn, ba gian, bốn gian, nhưng bây giờ đều chia thành một gian.
Các chủ nhà đều dạng , cũng ý định bán, khôi phục một sân lớn thì khó .
“Một gian là , em thích nhà to.” Diệp Thư : “Em ở một , to quá em sợ.”
“Được thôi.” Hoa Chiêu gật đầu.
Một ở trong sân lớn quả thật tiện, nhà trộm ở mấy ngày khi cũng .
“Anh cả cũng kén chọn, một môi trường yên tĩnh là mãn nguyện .” Diệp Thư .
“Vậy thì hai căn gần khu tập thể lộn xộn ... nếu các chị lấy thì em lấy nhé.” Hoa Chiêu .
Diệp Thư nhất thời nên lời: “Cô đó! Thôi , tùy cô .”
Cuối cùng, Diệp Thư và Diệp Minh lượt mua hai căn nhà cùng một con hẻm, hàng xóm liền kề, mà còn kẹp giữa một hộ khác.
Hai căn nhà tuy chỉ là một gian, nhưng tách từ những gia đình lớn, nên cũng nhỏ, mỗi căn đều ba bốn trăm mét vuông.
Một căn tứ hợp viện nhỏ nhắn, vuông vắn, yên tĩnh, nếu sửa sang thật thì chắc chắn sẽ là một nơi an nhàn.
Giá giao dịch là 5 vạn tệ, tăng khá nhiều so với năm ngoái.
Diệp Minh bận tối mặt tối mũi, ngay cả xem cũng xem mà để hai chị em cô quyết định hết, chỉ xuất hiện lúc thủ tục chuyển nhượng biến mất.
hai bước , vẻ lưỡng lự Hoa Chiêu.
“Có chuyện gì ?” Hoa Chiêu hỏi.
Sự lưỡng lự của Diệp Minh thường chỉ kéo dài vài giây: “Cô từng nhờ để ý chuyện du học nước ngoài, bây giờ thì tin tức .”
Hoa Chiêu lập tức mừng rỡ: “Tin gì? Có suất ?”
Diệp Minh gật đầu: “Đại học Kinh và Đại học Thanh mỗi trường 10 suất, cô thật sự ?”
“Đi chứ!” Hoa Chiêu chút do dự gật đầu.
Không tại , Diệp Thâm ngoài, trong lòng cô luôn cảm thấy bất an.
Giống như Đường Sơn .
Cô đây là do quá lo lắng mà hóa loạn, là giác quan thứ sáu nhạy bén, nên cô nhất định ngoài xem .
“Được thôi, sẽ xin một suất cho cô.” Diệp Minh .
Anh cũng đoán Hoa Chiêu kiên quyết ngoài là để tìm Diệp Thâm, nhưng nghĩ cô đang mơ mão.
Diệp Thâm sẽ cho cô ở , gì.
Mà nước Mỹ lớn đến , gặp Diệp Thâm dễ.
Tuy nhiên, du học nước ngoài dù cũng là chuyện , để cô ngoài mở mang kiến thức cũng .
Diệp Minh hành động nhanh, 3 ngày đến tìm Hoa Chiêu để hộ chiếu, tiện thể bảo cô từ bây giờ học tiếng Anh thật nhanh, chờ hơn 1 tháng nữa là thể lên đường.
“Con đừng lo, đến lúc đó sẽ tìm thêm hai cô bảo mẫu nữa, chắc chắn sẽ chăm sóc các cháu thật .” Diệp Minh .
Thật cũng yên tâm, nhưng khi Hoa Chiêu , thể dọn đến đây ở, mỗi ngày tan sở đúng giờ, tự tay chăm sóc bọn trẻ.
“À, quên mất, đưa bọn trẻ cùng.” Hoa Chiêu .
Cả phòng đều kinh ngạc.
Ban đầu Hoa Chiêu du học, Miêu Lan Chi cũng chút ý kiến.
Vân Phi và Thúy Vi thì gì, ít nhất cũng hơn một tuổi , cai sữa, nhưng Cẩm Văn còn nhỏ như , cô nỡ!
Bỏ là mấy năm trời.
Bây giờ cô đưa con cùng, Miêu Lan Chi càng đồng ý.
“Đưa mấy đứa? Đưa cả 3 đứa ? Thế thì cháu còn học hành kiểu gì? Ai chăm sóc bọn trẻ? Thuê bảo mẫu ?” Miêu Lan Chi tán thành : “Ở bên , chúng còn thể tìm bảo mẫu rõ gốc gác, tuyệt đối đáng tin cậy, nhưng ở bên thì .”
Bàn tay của nhà họ Diệp còn vươn nước ngoài, mà vươn cũng dám và thể.
“Có thể tìm hai bảo mẫu ở bên ... đưa cùng ạ...” Hoa Chiêu chút ngại ngùng .
Cô yêu cầu quá đáng , bây giờ một nước ngoài khó, mà là định cư lâu dài, du lịch công tác về ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-677.html.]
Dù cũng là năm 1978, năm 1979, càng thời , cái thời đại là .
Lúc Trung - Mỹ còn thiết lập quan hệ ngoại giao, đó là chuyện của ngày 1 tháng 1 năm 1979.
Sớm hơn mấy tháng, vấn đề lớn.
Diệp Minh chút do dự, lập tức đồng ý.
“Đây là chuyện đơn giản chỉ là đưa hai bảo mẫu và ba đứa trẻ nước ngoài, cuộc sống và giáo d.ụ.c của bọn trẻ đều là vấn đề.” Diệp Minh .
--- Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(687) ---
Anh khuyến khích đưa trẻ nhỏ nước ngoài sớm như , 3 tuổi là thời điểm khai sáng của trẻ, để chúng thấy thế giới rực rỡ bên ngoài, để chúng về một gia đình nghèo khó và lạc hậu như hiện tại, sợ chúng sẽ sự hụt hẫng trong tâm lý, nảy sinh những suy nghĩ sai lệch.
“Hơn nữa, an ninh bên ngoài kém, 2 bảo mẫu căn bản giải quyết vấn đề.” Diệp Minh .
Ở nhà còn cần đến 6 bảo vệ, đến một nơi nguy hiểm như , cảm thấy 60 cũng đủ.
Thế thì động thái lớn.
“Cứ thử xem , đưa chúng cùng, nỡ... Không thì một năm sẽ về cùng chúng!” Hoa Chiêu kiên trì .
Một năm thời gian, đủ để cô qua mấy chục bang một cách vội vã, tìm xem Diệp Thâm đang ở .
Đến lúc đó nếu bọn trẻ thích nghi , cô thực sự thể về.
Cô sự tò mò với nước ngoài, hơn 200 quốc gia thế giới, là hết, cũng một nửa .
Cô chỉ ở nhà, trông coi căn biệt thự lớn và mấy chục mẫu đất của .
bây giờ bắt buộc , thì bọn trẻ ở bên cạnh cô, ở nơi mà dị năng của cô thể vươn tới, như cô mới yên tâm.
Cô yên tâm để bọn trẻ ở cách xa vạn dặm, đến lúc đó cô chỉ lo lắng cho Diệp Thâm nữa, cô sẽ lo lắng cho bọn trẻ, và sẽ lập tức bay về.
Miêu Lan Chi tuy vẫn nhíu mày, nhưng thấy cô là ruột cuối cùng vẫn quan tâm đến con cái, bà hài lòng.
Có trách nhiệm hơn nhiều so với những bậc cha vứt bỏ con cái để sống sung sướng một .
“Không thì cháu đừng nữa...” Diệp Minh cuối cùng khuyên nhủ.
“Phải .” Hoa Chiêu kiên trì.
“Thôi , để sắp xếp.” Diệp Minh lấy sổ hộ khẩu của 3 đứa trẻ định .
“Khoan , cả!” Diệp Thư đột nhiên lên tiếng.
“Sao ?” Diệp Minh cô.
Chỉ thấy Diệp Thư đầy vẻ kích động: “Anh cả, đưa nhiều như , tiện thể cho em cùng ... Có em ở đó, vấn đề an của bọn trẻ hai cứ yên tâm!”
“Con chen gì!” Miêu Lan Chi lập tức quát.
Diệp Thư lập tức thật: “Con ngoài xem .”
Thế giới rộng lớn như , cô xem.
Cô từ lâu , đây luôn là ước mơ sâu thẳm trong lòng cô, chỉ là đây vì nhiều lý do khác mà thực hiện .
Điểm mấu chốt nhất là, cô tiền.
Năm 1978, tỷ giá đô la Mỹ so với nhân dân tệ là 1:1.72. 1 đô la Mỹ bằng 1 đồng 7 hào 2 xu.
Mèo con Kute
Nhân dân tệ là giá trị.
Trước đây cô chỉ mấy nghìn tệ trong tay, là tiền cô tích cóp bao nhiêu năm, kết quả chỉ đủ tiền vé máy bay.
Đi chỉ thoáng qua ở sân bay là về, ăn thêm một bữa lẽ tiền vé máy bay về cũng đủ.
bây giờ, cô tiền !
“Em , thể vệ sĩ, thể bảo mẫu, đảm bảo sẽ chăm sóc bọn trẻ thật ! Cho em !” Diệp Thư Diệp Minh với đôi mắt lấp lánh, chỉ thiếu nước nũng.
Hơn nữa, nếu cô nước ngoài, lẽ thể tránh Mã Quốc Khánh.
Diệp Minh chuyện với bố Mã Quốc Khánh, quả nhiên hiệu quả, Mã Quốc Khánh còn xuất hiện mặt Diệp Thư nữa.
những tin đồn bên ngoài càng lan rộng, Mã Quốc Khánh tương tư thành bệnh, ốm... còn sống độc cả đời.
Khiến Diệp Thư chán ghét đến phát c.h.ế.t.
Cô ngoài tránh sự phiền phức.
“Đi lấy sổ hộ khẩu .” Diệp Minh lập tức .
Diệp Thư cùng, quả thực yên tâm hơn.