Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 748: Bị đuổi việc ---

Cập nhật lúc: 2025-11-25 07:27:24
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nụ mặt Chu Nhuy cứng đờ.

 

vốn dĩ giỏi ăn , từ đến nay ai thẳng thừng nể mặt cô như .

 

Diệp Danh vẫn mở cửa, Chu Nhuy, đưa tay mời.

 

Chu Nhuy đành gượng , liếc Diệp Danh một cái, dường như gì đó, nhưng thấy Hoa Chiêu bên cạnh, cô đành ngậm miệng bỏ .

 

Nhìn thấy cô xuống lầu, Diệp Danh mới bước khỏi phòng, đóng cửa , thở phào nhẹ nhõm.

 

Hoa Chiêu lập tức hỏi nhỏ: "Chuyện gì ?"

 

Diệp Danh cánh cửa các văn phòng bên cạnh đang mở, : "Ra ngoài chuyện."

 

Anh , chỉ cần một đồng chí nữ đến văn phòng của , những ở văn phòng bên cạnh đều dựng tai lên ngóng.

 

Hoa Chiêu gật đầu, hai xuống lầu lên xe, cô lập tức hỏi một nữa.

 

Thật sự quá tò mò...

 

Với , hành động của Chu Nhuy thật sự quá đáng, giữa nam nữ quan hệ bình thường, chuyện kéo tay áo khác mà chen lòng chứ?

 

Hai năm cô mặt ở đây xảy chuyện gì ?

 

Nhìn đôi mắt lấp lánh của cô, Diệp Danh bật : "Không như em nghĩ ."

 

Hoa Chiêu lập tức thở phào nhẹ nhõm: "Hết hồn, may mà . Nếu họ hàng với Chu Lệ Hoa ."

 

Chỉ nghĩ thôi thấy sởn gai ốc.

 

"Vậy rốt cuộc là chuyện gì?"

 

"Cô đến cầu xin cho Chu Lệ Hoa, rằng cô ruột của cô mấy năm nay sống dễ dàng. thực ý đồ của cô chỉ ." Diệp Danh thẳng thắn .

 

Chu Lệ Hoa hai năm nay quả thật sống dễ dàng, danh chính ngôn thuận mà sống trong nhà Diệp Thành, mặc dù Diệp Thành và con cái đối xử với bà vẫn như , nhưng ngoài thì khác .

 

Những vinh quang, lời tâng bốc và đãi ngộ mà bà từng hưởng thụ, tất cả đều biến mất.

 

Những bạn phu nhân ngày xưa gặp ... Họ căn bản gặp bà nữa!

 

Không, là bà đủ tư cách để gặp những đó nữa.

 

Mọi còn ở cùng một giới, bà chen cũng chen .

 

Mặc dù khi ly hôn dự đoán kết quả , nhưng thực sự đối mặt, Chu Lệ Hoa suýt nữa suy sụp.

 

Cả , trở nên u ám, nóng nảy, tính khí thất thường.

 

Điều khiến mối quan hệ của bà với trở nên căng thẳng.

 

Sau khi cô cháu gái Chu Nhuy chuyện, đương nhiên giúp cô ruột giải quyết phiền muộn.

 

Cho nên cô viện đủ cớ để tiếp cận Diệp Danh, đủ thứ chuyện, thể hiện hiếu thảo, lương thiện, đến mức nào.

 

gần 2 năm , chẳng chút tác dụng nào.

 

Diệp Danh đối xử với cô vẫn như đầu gặp mặt... Mỗi thái độ đều xa lạ, như thể từng gặp cô .

 

"Vì gần đây cô sốt ruột, lá gan cũng lớn hơn một chút, những dám đến văn phòng của để khác hiểu lầm, mà còn dám lôi kéo nữa." Diệp Danh .

 

Chuyện khó xử như cũng giấu Hoa Chiêu, cần thiết.

 

Hơn nữa nếu , đôi mắt sáng rực của cô , sẽ nghĩ nữa!

 

"Nếu cô dám động tay động chân , cẩn thận một chút." Hoa Chiêu nhắc nhở: "Đôi khi phụ nữ vì đạt ... điều , cái gì cũng dám ."

 

Nói xong, mặt cô đỏ bừng, chợt nhớ đến nguyên chủ, để Diệp Thâm, thật sự là cái gì cũng dám .

 

Diệp Danh gật đầu, nghĩ đến Khưu Mai, thật sự là...

 

, hôm nay em đến tìm chuyện gì?" Diệp Danh hỏi.

 

Không thể nào chỉ đơn thuần là gọi về nhà ăn cơm.

 

Anh phát hiện , Hoa Chiêu thật lười, trừ khi thỉnh thoảng hứng thú, nếu thì hầu như khỏi nhà, chỉ thích ở nhà nghịch ngợm mấy thứ linh tinh.

 

"Có chuyện, diễn biến tiếp theo của nhà họ Tề chứ?" Hoa Chiêu lái xe hỏi.

 

"Anh ." Diệp Danh cô một cái, vô cùng tò mò: "Em thế nào ?"

 

"Làm thế nào cái gì?" Hoa Chiêu cố gắng kiểm soát biểu cảm, hỏi với vẻ khó hiểu.

 

"Cái chai đó, mà vỡ ?" Diệp Danh hỏi.

 

Họ thể mãi dùng chai rượu nhỏ qua sử dụng để đựng rượu thuốc, kín đáo còn mất giá.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-748-bi-duoi-viec.html.]

Cho nên nhà họ Diệp tự đặt những chai thủy tinh thủ công.

 

Diệp Danh đích thử qua, chắc chắn.

 

Sức lực của một đàn ông và hai phụ nữ tranh giành đủ để phá hủy nó, chỉ ném mạnh xuống đất mới .

 

Cho nên, cảm thấy Hoa Chiêu động tay động chân từ .

 

"Cái thật sự ." Hoa Chiêu : " vốn dĩ định thật, với sức của , bóp vỡ cái chai thành vấn đề.

 

"Hơn nữa tối hôm đó đến cửa nhà bà , kết quả là họ đ.á.n.h , nên tay."

 

Vậy , Diệp Danh gật đầu hỏi thêm.

 

Vậy chắc chắn là gặp một cái chai hàng thôi, đều là do nhà họ Tề vận may .

 

Hoa Chiêu thở phào nhẹ nhõm, thông minh thế gì... Đáng sợ quá.

 

"Vừa nãy Tề Bảo Quốc đến nhà loạn, rượu thuốc, ông nội đuổi ." Hoa Chiêu : " nghĩ đó là kế sách lâu dài, hôm nay , ngày mai vẫn sẽ ."

 

"Anh sẽ điều họ thật xa." Diệp Danh đợi cô giải thích thẳng.

 

Hoa Chiêu , thông minh như ... cũng cái lợi.

 

Diệp Danh vẫn hành động nhanh chóng, ngay tối hôm đó Tề Bảo Quốc nhận lệnh điều chuyển, lập tức lên đường.

 

Trên quy định, mặt trình diện ngày ! Nếu công việc sẽ mất.

 

Không là gác cổng, mà là một tiểu chủ nhiệm của một đơn vị.

 

Mặc dù địa điểm xa xôi tận mấy ngàn dặm ở một huyện nhỏ từng tên.

 

thà đầu gà còn hơn đuôi phượng, thà đến một huyện hẻo lánh chủ nhiệm một cơ quan hành chính nhàn rỗi còn hơn ở đơn vị cũ bảo vệ!

 

Nơi đó quá xa, may mà một chuyến tàu ngay trong ngày, nếu căn bản thể đến đúng thời gian quy định.

 

Tề Bảo Quốc kịp nghĩ ngợi gì, hành lý cũng kịp sắp xếp, cầm lấy hai bộ quần áo cùng một ít tiền .

Mèo con Kute

 

Tề Thư Lan cũng nhận đãi ngộ tương tự, hoặc ở đơn vị cũ công việc dọn dẹp vệ sinh, hoặc đến một nơi nhỏ bé cách xa mấy ngàn dặm tiểu chủ nhiệm.

 

Tề Thư Lan cũng lựa chọn giống trai, rời xa gia đình ngay trong ngày.

 

Đương nhiên "gia đình" bao gồm Tề Hiếu Hiền, cô thậm chí thèm bà một cái, chứ đừng đến việc sắp xếp chu đáo cho bà.

 

Tề Hiếu Hiền đói một ngày ai quan tâm .

 

Ban đầu bà còn la hét ầm ĩ, đó ngay cả sức la cũng còn.

 

, với cảnh t.h.ả.m thương của bà , cấp vô cùng đồng cảm, thể để bà ly tán với con cái, ai phụng dưỡng chứ?

 

Tề Hiếu Hiền đặc biệt sắp xếp lên tàu, đuổi theo Tề Bảo Quốc và Tề Thư Lan.

 

Hai họ đến cùng một huyện nhỏ, như tiện cho việc chăm sóc Tề Hiếu Hiền~

 

Khi họ mới định công việc, chuyển ký túc xá do đơn vị cấp, ngay đó thấy Tề Hiếu Hiền, vẻ mặt đó...

 

Hoa Chiêu tuy tận mắt chứng kiến, nhưng thể đoán , chỉ cần nghĩ đến là cô .

 

"Nỗi khổ , họ ăn cũng ăn." Diệp Thư cũng .

 

Tề Bảo Quốc và Tề Thư Lan thể đuổi bà , là bất hiếu quá, sẽ khác dị nghị, thậm chí còn mất việc.

 

chắc chắn họ chăm sóc, hai em sẽ đùn đẩy qua , càng đùn đẩy, mâu thuẫn càng lớn.

 

Mà Tề Hiếu Hiền trong những năm cuối đời, chỉ thể đau khổ giường, khác ghét bỏ như rác rưởi.

 

Nghĩ đến đây, Hoa Chiêu cảm thấy thoải mái.

 

Đôi khi sống còn đáng sợ hơn cái c.h.ế.t.

 

Mọi chuyện lớn giải quyết, Hoa Chiêu mới nhớ là học sinh, trường báo cáo một chút.

 

Lần , các du học sinh vì trường học khác , chuyên ngành khác nên thời gian nghiệp cũng khác .

 

Cô là đầu tiên nghiệp, cũng là đầu tiên trở về.

 

Ai nấy đều tự , sẽ đợi khác nghiệp cùng về.

 

Trừ cô , những du học sinh khác đều khá nghèo, căn bản tiền nhàn rỗi để ở chờ khác.

 

còn mấy tháng nữa mới nghiệp, đợi .

 

Ngày hôm , Hoa Chiêu về Đại học Kinh để thủ tục nghiệp, tiện thể gặp Tôn Thượng và mấy .

 

Kết quả, hỏi thăm ở trường, cô ngỡ ngàng.

 

Tôn Thượng đuổi học.

Loading...