Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 769: Vạch trần
Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:03:02
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Chiêu đột nhiên chống nạnh cao giọng hô lớn: “Mọi mau đây xem ! Mọi đàn ông mặt là ai ? Hắn chính là chủ nhân của căn nhà , Diêu Hoài!”
Cô xinh , giọng cũng ngọt ngào, tiếng hô lập tức thu hút xung quanh.
lời cô chẳng gì lạ, ai sống con phố mà Diêu Hoài?
Nghe đây là một nhà tư bản lớn, mới từ nông thôn trở về.
Diêu Hoài cũng tỏ vẻ quan tâm.
“ các , còn một cái tên khác, gọi là Diêu Tam! Chính là Diêu Tam năm xưa phóng hỏa đốt kho lương thực!” Hoa Chiêu hô lớn.
Một câu lập tức khiến đám đông vỡ òa.
Diêu Tam? Tên đại Hán gian Diêu Tam đó ? Hắn c.h.ế.t ?
Thật , Hoa Chiêu “dựa bản ” thất bại một chút... Cô tự dò la tin tức của Diêu Hoài, mà tin tức vẫn là tài liệu nội bộ do Diệp Danh cung cấp cho cô.
Bởi vì Diêu Hoài cũng coi như “lập công chuộc tội”, ban đầu bỏ một tiền lớn để thông quan hệ, giả c.h.ế.t thoát , mai danh ẩn tích.
Người ngoài đều cho rằng c.h.ế.t, bây giờ những phận thật của chỉ còn ít, hơn nữa đều là những nhân vật lớn, căn bản quan tâm một ông già tàn tạ như sống c.h.ế.t.
dân thì quan tâm, đặc biệt là dân Thượng Hải.
Năm xưa Diêu Tam thể là hoành hành bá đạo, khiến ghét đến nghiến răng.
Mèo con Kute
“Hắn là Diêu Tam?” Một ông lão đột nhiên bước , chằm chằm Diêu Hoài, trong mắt tràn đầy thù hận.
Năm đó ông là một trong những nạn nhân trực tiếp, con trai ông Diêu Tam dẫn bắt , bao giờ trở về nữa.
Diêu Hoài sợ đến ngây , thẳng Hoa Chiêu, cô mà ?
Thật Diêu Hoài là tự của , chỉ nhà mới , ngoài đều gọi đại danh của là Diêu Hưng Đào.
Sau khi … thì tên là Diêu Tam.
Năm đó biệt danh của vang dội khắp Thượng Hải, hầu như ai tên thật của , chứ đừng là tự.
Sau khi ẩn vẫn tiếp tục gọi là Diêu Hoài, vẫn sống yên , ngờ hôm nay Hoa Chiêu vạch trần.
“Cô vu khống!” Diêu Hoài đột nhiên như sỉ nhục ghê gớm, chỉ Hoa Chiêu mắng chửi: “Cô vì căn nhà của , mà dám vu khống như ! Cô thật độc ác!”
“ !” Bạch Phượng phản ứng , chỉ Hoa Chiêu mắng xối xả: “Không ngờ cô tuổi còn trẻ mà độc ác đến ! Nói ông già nhà là Diêu Tam, cô lấy mạng ông !”
“Hơn nữa Diêu Tam c.h.ế.t từ lâu , cả Thượng Hải ai cũng ! Cô há mồm là còn sống ? Cô nghĩ cô là ai?”
Phải là Bạch Phượng khá lanh mồm lanh miệng.
Hoa Chiêu cô mà về phía ông lão, ông vẫn đang chằm chằm Diêu Hoài.
“Ông lão, ông thấy giống ?” Cô hỏi.
“Giống, giống…” Ông lão tuy nhưng mặt đầy vẻ nghi ngờ.
Trước đây ông chỉ là một dân bình thường, giao thiệp với Diêu Hoài, giao thiệp duy nhất cũng là ban đêm, khi chiến tranh loạn lạc, con trai ông kéo , tâm thần ông rối bời.
Lúc đó ông quả thật rõ Diêu Tam, nhưng là Diêu Tam lúc còn trẻ, một Diêu Tam kiêu ngạo đến c.h.ế.t.
Với ông lão thất thế bây giờ, hai khác biệt.
Chỉ là đường nét quả thật giống.
Diêu Hoài gian xảo, đoán tâm lý của ông lão, lập tức chỉ Diêu Lâm hô lớn: “Thế thì ông xem giống Diêu Tam ?”
Ông lão lúc mới chú ý đến Diêu Lâm bên cạnh.
Thật mà , Diêu Lâm với bộ vest chỉnh tề, khí chất phi phàm, cùng với những đường nét của nhà họ Diêu, càng giống Diêu Tam lúc còn trẻ hơn.
“Giống…” Ông lão lẩm bẩm.
ông dám khẳng định ai là Diêu Tam, ông đó là chuyện liên quan đến mạng .
“Nói thật với , chúng đều là nhà họ Diêu, chút quan hệ họ hàng với Diêu Tam, trong nhà chúng nhiều giống Diêu Tam lắm, thực sự Diêu Tam.” Diêu Hoài thành khẩn giải thích với .
Đột nhiên, ông lão hô lên: “ nhớ ! Diêu Tam vết thương do đạn cánh tay trái!”
Là một đại Hán gian, những kẻ g.i.ế.c nhiều, Diêu Hoài cũng vài gặp nguy hiểm, suýt c.h.ế.t, điều cũng ngoài đến.
“Kéo áo xem!” Không ai hô lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-769-vach-tran.html.]
Vừa dứt lời, nhiều xông lên, trong vài giây lột sạch áo Diêu Hoài.
Mọi sững sờ.
Trên cánh tay trái của Diêu Hoài quả thật vết thương, nhưng vết đạn mà là vết bỏng, một mảng lớn gần như bao phủ bộ cánh tay .
--- Hồi Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(804) ---
Rốt cuộc đây ?
Hoa Chiêu đột nhiên : “Ra tay khá độc đấy, đây là cố ý đốt để che giấu vết đạn đúng ?”
Không ngờ cẩn trọng đến .
Cũng , cẩn trọng c.h.ế.t từ lâu .
“Xàm bậy! Cô vu khống! Cô thấy ?” Bạch Phượng chỉ Hoa Chiêu: “Đây là vết bỏng của chồng hồi nhỏ! Cô cứ một hai là Diêu Tam, cô chỉ chúng c.h.ế.t để độc chiếm căn nhà !”
“Mọi mau đến phân xử , họ hàng xa của nhà họ Diêu đột nhiên trở về, căn nhà là của , chúng dọn ! Chúng chịu , thể bất cứ chuyện thất đức nào!” Bạch Phượng lóc kêu la.
Những xem kịch nháy mắt, nên tin ai.
“Nói đến thất đức, thì kể đến Diêu Tam.” Hoa Chiêu Diêu Hoài: “Một nhận , nhưng mười , một trăm thì ? Những từng gặp năm xưa, còn sống nhiều, đều thể đến nhận dạng xem, rốt cuộc là Diêu Tam .”
Nói xong, cô kéo Diêu Lâm .
Để Diêu Hoài và Bạch Phượng cố gắng giải thích với những xung quanh.
Từ ngày đó trở , căn nhà cổ của nhà họ Diêu trở nên náo nhiệt, từng tốp kéo đến “tham quan” Diêu Hoài.
Sợ đến mức dám khỏi nhà, nhỡ thật sự nhận thì ? Dù đúng là Diêu Tam!
Người ngoài nhận , nhưng nếu những tộc đang phân tán ở các nơi khác phong phanh mà chạy về nhận mặt thì ? Bọn họ đều cả, nếu cũng sẽ liều mạng đàn áp những tộc đó.
thể trốn tránh .
Cánh cửa gỗ mỏng manh, một cú đá của thù với Diêu Tam vỡ nát, Diêu Hoài kéo ngoài để xem xét kỹ lưỡng.
giống, giống.
Điều còn cảm ơn sự cẩn trọng của Diêu Hoài, cách ngụy trang, hủy bỏ những đặc điểm cơ thể trong quá khứ.
Vẻ ngoài của một đàn ông hơn 60 tuổi và một đàn ông hai ba mươi tuổi thể so sánh, giả vờ t.h.ả.m hại, lóc đầy nếp nhăn và nước mắt, ai thể khẳng định chắc chắn chính là Diêu Tam.
Buổi tối, trong nhà cuối cùng cũng yên tĩnh hơn một chút.
thể đoán , ngày mai ban ngày sẽ một làn sóng khác đến căn nhà cửa của , lặp chuyện hôm nay.
Rồi ngày nào đó, sẽ nhận , đ.á.n.h c.h.ế.t.
“Đến bao giờ mới hết đây?” Bạch Phượng lẩm bẩm.
Không cửa, cô dám lớn tiếng.
Diêu Ninh cũng về nhà nữa, kiên quyết trốn sang nhà của trai Diêu Thụ, mà từ nhỏ hòa thuận và ghét cô .
“Chúng thôi.” Diêu Hoài nhỏ: “Về nông thôn nhà em trai cô.”
Năm đó gia thế của Bạch Phượng nổi bật, nhưng ít nhà cô cũng mở một nhà máy, kết quả định là tư bản.
Cả nhà đều trốn về nông thôn, bây giờ chỉ còn hai gia đình của Bạch Phượng và em trai cô .
Bao nhiêu năm nay, Diêu Hoài đều dựa nhà họ Bạch mà sống. Cứ tưởng thời thế đổi, thể đổi đời, ai dè…
Hai nghiến răng nghiến lợi thu dọn hành lý.
Sau đó nhân lúc nửa đêm, lén lút chuồn ngoài.
Để bảo mạng sống, bao nhiêu gia sản khổng lồ còn bỏ , một căn phòng bảo mẫu nát bươm , họ cũng bỏ .
Kết quả khác chặn đường giữa chừng.
“ thật sự Diêu Tam!” Diêu Hoài ôm hành lý, lóc van xin hai đàn ông vạm vỡ đối diện.
“Dối , vô ích thôi.” Hoa Chiêu bước từ phía hai họ.
Tiếng của Diêu Hoài khựng , nếu là cô, thì cần giả vờ nữa , cô dường như thực sự chắc chắn chính là Diêu Tam.
“Cô rốt cuộc gì?” Diêu Hoài hỏi.