Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 777: Làm mình làm mẩy ---
Cập nhật lúc: 2025-11-25 14:03:10
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lên xe.” Tên đầu trọc đẩy Hoa Chiêu, cô ghế .
Hoa Chiêu nhúc nhích: “ ghế phụ.”
Chiếc xe khách bây giờ về cơ bản khác gì so với xe đời , 3 hàng ghế, còn nhỏ hơn cả Wuling Hongguang một chút.
Để cô chen chúc với sáu bảy tên đàn ông ở phía ư? Cô sợ giữa đường sẽ kiềm chế mà tiễn bọn chúng đời hết!
“Cô quyền chọn!” Tên đầu trọc dùng sức đẩy Hoa Chiêu. Đây là phúc lợi dành cho đám em.
“Hoặc là ghế phụ, hoặc là cá c.h.ế.t lưới rách!” Hoa Chiêu hét lên.
Tên đầu trọc ngay lập tức căng thẳng xung quanh.
Cửa khách sạn cao cấp đường thưa thớt, cũng ai qua, nhưng cũng thể hành động quá lớn, xung quanh cũng một ai.
Hắn cũng đến mức vì chuyện nhỏ mà diệt khẩu ngay lập tức.
Tên đầu trọc nghiến răng : “Được!”
Hoa Chiêu liếc xéo một cái, mở cửa ghế phụ.
Đột nhiên, dây kéo cặp sách của cô đứt, rơi xuống. Cô nhấc chân lên xe, liền đá văng cặp sách xuống gầm xe.
Hoa Chiêu tự nhiên xổm xuống nhặt, khi cúi , tiện tay vịn lốp xe, như mới với tới cái túi gầm xe.
Động tác bình thường, cô nhanh nhẹn, nhặt túi ngoan ngoãn lên xe, la hét kêu gào.
Cũng bất kỳ ai để ý.
Càng ai phát hiện , một viên sỏi sắc nhọn Hoa Chiêu ấn lốp xe.
Viên sỏi bây giờ đang bịt kín vết thủng, nhưng chờ một lát viên sỏi nghiền nát, thì sẽ khác.
Chiếc xe khách chạy ngoài, Thượng Hải những năm 80, đường cũng nhiều xe cộ.
Xe nhiều, xe đạp thì nhiều, đúng thời điểm cao điểm buổi sáng, đường vẫn tắc như thường.
Chiếc xe nửa tiếng, dừng dừng , vẫn khỏi thành phố.
Tên đầu trọc rõ ràng chút bực bội.
Đi thêm một lát nữa, thấy xung quanh bớt , tên đầu trọc liền tăng tốc đột ngột.
Đột nhiên một tiếng "bùm", chiếc xe mất kiểm soát, lao thẳng dải phân cách xanh bên cạnh.
May mắn là kỹ năng của tên đầu trọc vẫn coi là khá vững, phanh xe kít một tiếng, dừng xe sát lề đường.
Âm thanh phanh xe chói tai thu hút ánh mắt của tất cả xung quanh.
Tên đầu trọc một tay túm chặt cánh tay Hoa Chiêu hét lên: “Không nhúc nhích!”
Hắn với thủ hạ phía : “Xuống xem chuyện gì.”
Thật cần cũng đoán , là lốp xe nổ.
Xúi quẩy!
Quả nhiên, thủ hạ xuống xe với , lốp xe xẹp lép thể xẹp hơn nữa.
Mà xui xẻo hơn nữa là, xe bọn họ lốp dự phòng.
“Bây giờ ?” Thủ hạ căng thẳng vô ánh mắt xung quanh, nhỏ giọng hỏi tên đầu trọc.
“Còn nữa? Đương nhiên là tìm một chiếc xe khác! Chứ ? Chúng kéo cô bộ đến nơi ?” Tên đầu trọc mắng.
Chưa kể xa bao nhiêu, chỉ riêng việc đường sẽ thu hút bao nhiêu ánh mắt là một vấn đề ?
Một đám trai vây quanh một cô gái cực phẩm, mà cô gái mặt nặng mày nhẹ, ai mắt đều gì đó bình thường.
“Tìm xe? Đi tìm đây?” Tên thủ hạ đầu óc chút trì trệ, hoặc là bọn chúng thật sự nghèo, đây là chiếc xe duy nhất của bọn chúng, chiếc thứ hai.
“Cút!” Tên đầu trọc gạt , tên gầy gò phía : “Mày tìm .”
Lúc đều hiểu , đây là trộm xe. Tên nhóc mở đủ loại khóa, khóa xe cũng thành vấn đề.
“Nhanh tay lên!” Tên đầu trọc thúc giục.
“Vâng ạ.” Tên gầy gò kéo thêm một nữa , mở khóa, nhưng lái xe.
Hoa Chiêu liếc xéo đám ô hợp , bọn chúng rõ ràng là những kẻ bắt cóc chuyên nghiệp, là côn đồ thì lẽ đúng hơn.
Nửa tiếng , một chiếc xe jeep cũ nát chạy tới.
Tên đầu trọc nhíu mày, chiếc xe thể chứa nhiều như bọn chúng.
Tuy nhiên Hoa Chiêu vẫn luôn yên tĩnh và phối hợp, là một cô gái nhỏ yếu ớt, bọn chúng thật cần nhiều như cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-777-lam-minh-lam-may.html.]
“Xuống xe.” Tên đầu trọc đẩy Hoa Chiêu.
Hoa Chiêu yên lặng xuống xe, ngoài, nhưng chịu lên xe jeep.
“ khát , uống nước.” Cô chỉ quán nhỏ bên đường xa .
Mèo con Kute
“Uống cái gì mà uống, uống!” Tên đầu trọc bây giờ bực bội, đẩy cô .
Bệnh tiểu thư của Hoa Chiêu dường như phát tác, cô ném túi xuống đất, hét lớn: “ khát ! Muốn uống nước! Sáng giờ còn ăn gì! ăn cơm! Đi mua bữa sáng cho !”
Đám bắt cóc đều giật , vội vàng xung quanh.
Ánh mắt vốn tản tụ về.
cũng may, bọn họ chỉ đang mỹ nữ đỏng đảnh đang nổi giận.
“Im miệng!” Tên đầu trọc đe dọa Hoa Chiêu, nghiến răng nhỏ.
Hoa Chiêu chống nạnh, lớn tiếng hơn nữa hét lên: “ ăn cơm! Uống nước!”
Cô chằm chằm tên đầu trọc một cách chắc chắn, cô cũng kêu cứu, cũng chẳng thu hút ai tới, tên đầu trọc còn dám g.i.ế.c cô giữa phố ?
Thật sự đến nỗi, đây vẫn chỉ là một "chuyện vặt", tên đầu trọc đến mức vì cái mà g.i.ế.c giữa phố.
“Mau mua cho cô !” Tên đầu trọc nghiến răng phân phó thủ hạ.
Tên thủ hạ nhanh chóng , nhanh chóng về.
Hoa Chiêu ăn một miếng bánh bao, tay ném xuống đất: “Cái thứ quỷ quái gì thế , khó ăn quá!”
Cô xong còn hết giận, một cước đá chiếc ghế dài ven đường.
Chiếc ghế gỗ lập tức mất một chân, đổ rạp.
Tên đầu trọc sững sờ một chút cũng để tâm.
Những chiếc ghế đều bằng gỗ, quanh năm dãi dầu mưa nắng, phần lớn lâu sửa chữa, đá thì tự nó cũng đổ, cái hình vạm vỡ của bình thường ngoài cũng dám .
“Cô thôi ngay hả!” Tên đầu trọc trừng mắt Hoa Chiêu, trong mắt lóe lên tia máu.
Hắn dù định g.i.ế.c giữa phố, nhưng đ.á.n.h cô một trận giữa phố cũng dám, dù cũng nhiều thấy .
Hoa Chiêu nhặt túi đất, xoay lên ghế phụ của chiếc xe jeep.
Bệnh tiểu thư đến nhanh cũng nhanh.
Hoặc, là ánh mắt của tên đầu trọc dọa sợ.
Tuy nhiên khi lên xe cô còn tức giận đá mạnh lốp xe một cái.
Tên đầu trọc hít sâu một , chọn 4 lên xe cùng , những khác thì giải tán .
Chiếc xe cuối cùng cũng chạy khỏi thành phố, lái về phía biển.
Ngoại ô Thượng Hải, đường cũng dễ , hơn nữa càng xa càng khó , xóc nảy mạnh.
Đột nhiên, một tiếng “bùm”... Chiếc xe mất kiểm soát, lao thẳng cánh đồng ven đường.
--- Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(814) ---
“Mẹ nó!” Gã đầu trọc đ.ấ.m mạnh vô lăng, là chiếc lốp ghế phụ nổ.
Hắn chợt lóe lên một ý nghĩ, đầu gào lên với Hoa Chiêu: “Nói! Có cô ?!”
Lưu Minh thẳng đến căn nhà cổ của nhà họ Diêu, nơi vẫn còn công nhân đang sửa chữa. Anh hỏi thăm một chút, Diêu Lâm quả thật đến đây giám sát công việc sáng hôm qua, nhưng giữa chừng bán nhà, nên hẹn ông .
Sau đó họ thấy Diêu Lâm .
Điều cũng gì lạ, họ cũng để ý, Diêu Lâm thường xuyên hẹn xem nhà, và ông cũng mua vài căn .
Lưu Minh hỏi thăm một vòng nữa, bất kỳ manh mối nào.
Anh cảm thấy sự việc trở nên nghiêm trọng, Diêu Lâm đột nhiên gặp gỡ bạn cũ nào đó qua nhà họ ngủ một đêm, mà là thực sự gặp chuyện ngoài ý .
Anh về khách sạn tìm Hoa Chiêu, bàn bạc xem bước tiếp theo gì.
Thế nhưng Hoa Chiêu trong phòng.
Anh cũng thấy lạ, chỉ nghĩ Hoa Chiêu cũng ngoài tìm , định đợi một chút.
Kết quả, khi xoay , thứ gì đó sàn nhà lóa mắt.
Ánh nắng ban mai rực rỡ chiếu xuống sàn nhà, một vệt xanh lục bảo lấp lánh tỏa sáng.
Khiến Lưu Minh choáng váng, tê dại.