Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 866: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-27 04:39:07
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giấy nợ

 

Hai giờ , O'Neal cuối cùng cũng xong tất cả các loại xe, đầu tiên cảm thấy, xe trong nhà thật sự quá nhiều, đừng mua nữa!

 

Hoa Chiêu dường như cũng mệt , trong phòng khách uống .

 

Không ý định rời .

 

Ánh mắt O'Neal lóe lên, nhanh nhạy hỏi: “Nhà cô ở ? Có xa chỗ ?”

 

Hoa Chiêu gì.

 

“Nếu xa thì tối nay cô cứ ở đây , đỡ vất vả ngày mai.” O'Neal .

 

Hoa Chiêu dường như do dự, hỏi: “Buổi lễ ngày mai mấy giờ?”

 

O'Neal lập tức : “9 giờ sáng!”

 

Thực , ban đầu định là 11 giờ, tạm thời đổi giờ.

 

9 giờ, quá sớm, phù hợp với thói quen sinh hoạt của dân ở đây, 8 giờ thể còn dậy.

 

Anh cảm thấy Hoa Chiêu cũng thể dậy lúc sáu bảy giờ sáng để vội vã lên đường, chỉ để đến tham dự lễ đính hôn của Susanna.

 

nhất là ở đây.

 

“Còn quần áo thì , nhà thiết kế lễ phục vẫn còn ở nhà, cứ để họ mang những mẫu mới nhất năm nay đến cho cô, cô cứ tùy ý chọn!” O'Neal .

 

Hoa Chiêu , quả thật là một công t.ử bột đạt chuẩn, tỉ mỉ hào phóng.

 

Cô dường như cũng lay động, kiêu hãnh gật đầu: “Được thôi.”

 

O'Neal vô cùng phấn khởi, đích dẫn Hoa Chiêu chọn phòng khách.

 

Diệp Thâm theo, bóng lưng O'Neal, xoa xoa các ngón tay.

 

Bàn tay Hoa Chiêu khẽ chạm tường, tìm thấy phòng của Diệp Thâm, đó chọn phòng bên cạnh .

Mèo con Kute

 

O'Neal do dự một chút như chuyện gì xảy mà đồng ý.

 

“Cô nghỉ ngơi , gọi nhà thiết kế lễ phục.” O'Neal .

 

Nhà thiết kế lễ phục thực vẫn còn bận rộn, Susanna hài lòng lắm với từng bộ quần áo, luôn những chỗ cần họ sửa ngay tại chỗ.

 

Và bộ duy nhất cô ưng ý, đổ rượu vang đỏ, giặt sạch nữa!

 

--- Trọng sinh thập niên 70: Vợ béo lật (924) ---

 

tức c.h.ế.t .

 

Bây giờ em trai tạm thời đổi thời gian buổi lễ, còn mang hết lễ phục của cô cho phụ nữ chọn, cô lập tức hét lên: “Không ! Anh thể vì một tiện lợi mà phiền nhiều khách như !”

 

O'Neal : “Khách ngày mai dù đông đến mấy thì cũng là nhà thôi, .”

 

Cho đến bây giờ, họ cũng chắc liệu Diệp Thâm an tâm tổ chức lễ đính hôn với Susanna .

 

, để tránh mất mặt, những đến ngày mai đều là họ hàng quan trọng, hơn nữa lượng cũng nhiều, đều là những chọn từ các doanh nghiệp của gia tộc để tạo khí.

 

Anh bảo họ mấy giờ đến, họ đến mấy giờ.

 

Susanna đổi vẻ mặt, mắt đỏ hoe: “Em trai, em là chị của , ngày mai là ngày trọng đại của em...”

 

“Chị , chị nhập vai sâu quá .”

 

Ngày trọng đại gì chứ? Ai cũng rõ trong lòng, còn diễn trò gì với .

 

Cứ giả vờ thôi, tùy tiện tìm hai bộ quần áo mà tạm bợ là .

 

Thật sự tìm thấy kho báu thì Diệp Thâm sẽ chẳng còn giá trị gì nữa, thậm chí thể giữ . Chẳng lẽ cô góa phụ, còn gả cho một c.h.ế.t?

 

Mặt Susanna cứng đờ.

 

Người thợ may im lặng rụt góc phòng, chỉ biến mất khỏi đây!

 

“Đi .” O'Neill đột nhiên với họ.

 

Mấy thợ may như đại xá, mỗi ôm mấy bộ quần áo .

 

Vì quá căng thẳng, lỡ tay ôm hết sạch, để cho Susanna một bộ nào.

 

“Chị ơi, chị nhiều lễ phục mà, tủ còn chứa hết nữa là.” O'Neill biến thành đứa em trai ngoan, thiết : “Đợi thứ đến tay, em sẽ mua cho chị một đợt nữa, chị bao nhiêu cũng .”

 

Hoa Chiêu thấy.

 

Phòng ngủ đang ở ngay đầu họ, với thính lực của cô thì thành vấn đề.

 

Cô sững sờ, thứ? Bọn họ lấy thứ gì từ tay Diệp Thâm?

 

Chuyện thật kỳ lạ, ngoài tiền thì Diệp Thâm còn thứ gì nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-866.html.]

 

Còn về gia tộc Dylan, cô cũng tìm hiểu một chút. Đó là một gia tộc giàu mấy đời, tài sản vô , thứ họ nhắm đến còn chỉ là tiền bạc nữa .

 

Người thợ may , Hoa Chiêu còn “ trộm” nữa mà chuyên tâm chọn quần áo.

 

Những studio tư nhân cao cấp thế , những nơi cô còn từng tiếp xúc.

 

Có những nơi chuyên phục vụ giới quý tộc lâu đời, những gia đình mới nổi như cô xem trọng.

 

Có những nơi thì quá bận rộn, lịch hẹn kín đến tận một năm , cô thể đợi .

 

Bây giờ cơ hội, cô cũng xem tay nghề của các nhà thiết kế cao cấp.

 

Quả nhiên bất ngờ.

 

Cuối cùng cô chọn một chiếc váy công chúa màu hồng phấn, chính là màu hồng Barbie "tử thần" trong truyền thuyết của đời .

 

Mặc lên búp bê Barbie thì dễ thương hồng hào, nhưng mặc lên thì dễ trở thành trò .

 

Người bình thường thể diện .

 

Thế nhưng Hoa Chiêu vóc dáng và dung mạo thua kém búp bê Barbie, khí chất non nớt, thuần khiết mà vẫn quyến rũ mà màu hồng cần.

 

Chiếc váy mặc , nhà thiết kế suýt nữa rưng rưng nước mắt, cuối cùng cũng mặc hiệu ứng mà mong !

 

Trước đó Susanna cũng ưng ý chiếc váy , dù thì chiếc váy thực sự , màu hồng phấn là do chính tự tay pha chế.

 

Thêm một chút thì quá đậm, bớt một chút thì quá nhạt, trong trẻo linh động, đặc biệt tiên khí.

 

Là một màu sắc từng xuất hiện thị trường.

 

Susanna thể diện , khí chất ngự tỷ của cô lập tức phá hỏng vẻ tiên khí của chiếc váy.

 

Nhìn thấy quái dị một cách khó hiểu.

 

Hoa Chiêu cũng thích chiếc váy , định đường đường chính chính mang nó .

 

“Bao nhiêu tiền?” Cô hỏi.

 

Nhà thiết kế ngẩn : “Ông Dylan sẽ thanh toán, cô cần bận tâm.”

 

“Không cần, tự trả tiền.” Cô .

 

Nhà thiết kế do dự một chút : “Ba vạn.”

 

Ba vạn thời điểm đủ mua một chiếc xe , sợ Hoa Chiêu tiền.

 

Anh là nhà thiết kế, tiên quần áo. Vừa quần áo của Hoa Chiêu là xuất xứ, hàng chợ, cũng giá tiền, cộng lẽ đến một trăm tệ.

 

Khi ngoài, Hoa Chiêu bao giờ ăn mặc kiểu “ giàu ”, đây là một nơi yên bình, sẽ nguy hiểm.

 

cô thích mang theo tiền mặt, thường là năm vạn, giấu trong ngăn bí mật của túi, để đề phòng bất trắc.

 

Tuy nhiên bây giờ cô “ tiền”.

 

“Đợi một chút.”

 

Hoa Chiêu xong thì gõ cửa phòng bên cạnh.

 

Diệp Thâm về, mở cửa , thấy trang phục của cô, trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc.

 

Anh vẫn luôn vợ , nhưng ngờ khi trang điểm kỹ lưỡng đến .

 

Xem cố gắng kiếm tiền nhiều hơn nữa.

 

“Tô , tiền mặt ? Cho mượn ba vạn, mua chiếc váy .” Cô thẳng.

 

Diệp Thâm ngẩn , trong mắt thoáng qua ý , nghiêng né sang một bên, để cô .

 

Trong phòng, cửa sổ, ở cửa , đầy những vệ sĩ, mười mấy .

 

Một nửa vệ sĩ của nhà Dylan đều ở đây.

 

“Sao nhiều thế ?” Hoa Chiêu kinh ngạc hỏi.

 

Cô dùng tiếng Anh, cô hỏi, các vệ sĩ đều mặt .

 

Một vị khách nhiều vệ sĩ trong phòng như thì kỳ lạ.

 

“Trước đó nhiều thế .” Diệp Thâm một câu thêm, lấy ba lô của .

 

Trước đó trong phòng chỉ bốn vệ sĩ canh giữ, nhưng một bữa ăn, tăng thêm mấy nữa.

 

Anh lấy ba xấp tiền đưa cho Hoa Chiêu.

 

Vợ thật ngoan, chiếc váy lẽ trả tiền mới đúng.

 

cho một tờ giấy nợ.” Hoa Chiêu đến bàn việc của , cầm giấy bút một đống chữ Hán.

 

 

Loading...