Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 877: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:42:03
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô đang tự đào hố chôn đấy cô ?
Hoa Chiêu cạn lời Văn Tĩnh, khen cô đầu óc nhanh nhạy, cô chuyện ngu xuẩn.
Văn Tĩnh còn kịp đến gần Lưu Minh và Chu Binh từ phía Hoa Chiêu xông , đè xuống đất mà giày vò.
Nếu nể mặt Diệp Danh, bọn họ thêm cho cô vài cước nữa.
Văn Tĩnh choáng váng, dần bình tĩnh .
Không cô ngu xuẩn, mà là quá kích động, căn bản thấy phía Hoa Chiêu còn khác.
Mỗi Hoa Chiêu xuất hiện, trong mắt cô chỉ Hoa Chiêu!
Hoa Chiêu Văn Tĩnh mặt mũi dán đất, chật vật vô cùng, mất hết hứng thú châm chọc cô .
Bởi vì cô xe của Diệp Danh cách đó vài trăm mét, đang im lặng quan sát ở đây.
Chắc là đến để điều tra xem Văn Tĩnh rốt cuộc điên .
“ chấp mấy kẻ điên.” Hoa Chiêu xong liền gọi Lưu Minh và Chu Binh lên xe, rồ ga phóng .
Văn Tĩnh từ từ dậy khỏi mặt đất, phủi sạch đất cát .
Trên mặt cô nước mắt, chỉ hận ý nồng đậm, cuộn trào như mây đen trong đáy mắt.
“Ra .” Một giọng dịu dàng, khắc sâu xương tủy của cô , đột nhiên vang lên.
Văn Tĩnh từ từ ngẩng đầu, Diệp Danh: “Anh cũng đến xem trò ?”
Diệp Danh lắc đầu: “Chẳng gì đáng cả.”
Trong khoảnh khắc, nước mắt Văn Tĩnh suýt trào , nhưng cô kìm : “Vậy đến để thẩm vấn ?”
Diệp Danh vẫn lắc đầu: “Cô sẽ thừa nhận .”
Văn Tĩnh... cô cúi đầu tiếp tục phủi quần áo.
“Đứa bé ? Ở Đỗ gia ?” Diệp Danh hỏi.
Văn Tĩnh khựng , cô chợt nhớ , còn một đứa con!
Mặc dù mười năm mang thai, cuối cùng cũng con, nhưng cô chẳng hề vui mừng mong chờ đứa bé , trái còn vô cùng chán ghét.
Mỗi khi thấy đứa bé, cô nhớ đến Diệp Danh, nếu đây là con của cô và Diệp Danh thì mấy?
khuôn mặt nhỏ nhắn như lột từ mặt Đỗ Hãn Lương xuống, luôn phủ nhận cô , khiến cô ngay cả mơ mộng cũng .
Kể từ khi Đỗ Hãn Lương gặp chuyện, đứa bé đó Đỗ đón về nuôi, dù cũng là cháu nội của bà.
Từ đó về , Văn Tĩnh còn thấy đứa bé mấy nữa.
Lâu dần, cô thậm chí còn quên mất một đứa con.
Diệp Danh cau mày, một mà quên cả con , cô còn thể bao nhiêu lương tâm đây?
“ khuyên cô thật, nếu ... hề lương thiện đến mức đó , cô đấy.” Diệp Danh .
Nước mắt Văn Tĩnh cuối cùng cũng thể kiềm chế mà rơi xuống, nhưng mặt cô chẳng biểu cảm gì, cô chỉ lẩm bẩm: “Anh quả nhiên vẫn là vì cô mà đến...”
--- Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Muốn Đổi Đời(938) ---
Những đó c.h.ế.t ! Anh hà tất bắt bẻ cô , ép cô nhận tội gì? Chắc là để cứu Trương Quế Lan thôi nhỉ?
là yêu ai yêu cả đường lối về! Mẹ của giam 15 ngày mà cũng nỡ!
Còn cô chịu bao nhiêu tội như mà thấy...
Văn Tĩnh cúi đầu bàn tay , đôi tay ngọc ngà ngày xưa chỉ cầm bút, giờ biến dạng , sưng đỏ nứt nẻ, thô ráp xí, giống như bàn tay của một bà lão 60 tuổi.
Trái tim cô cũng .
Cô cứ đờ đẫn , tâm hồn bay bổng, Diệp Danh hỏi gì nữa cô cũng như thấy.
Một bộ dạng của kẻ tâm thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-877.html.]
Diệp Danh thở dài: “Vì chút tình nghĩa cuối cùng, khuyên cô thật, nếu , cô đang tự đào hố chôn đấy cô ?”
Văn Tĩnh vẫn bộ dạng đó, như thấy gì.
Diệp Danh gật đầu: “ , đây là lựa chọn của cô.”
Nói xong liền xoay rời .
Ánh mắt còn chút gợn sóng nào nữa.
Văn Tĩnh đó lâu, cho đến khi xác định thực sự xa, mới hạ tay xuống, vận động tứ chi cứng đờ.
Biểu cảm của cô cũng sống động trở , về hướng Diệp Danh rời , hận ý mặt chỉ tăng chứ giảm.
Tình yêu ư? Yêu cái khỉ gì!
Đó là thứ nhàn rỗi khi no đủ, mấy năm ở Đỗ gia, cô lột xác, bây giờ trong mắt cô chỉ tiền, tiền thể giúp cô no bụng.
Đợi cô no , cô sẽ hành hạ bọn họ!
Lần hành hạ c.h.ế.t bọn họ, nhất định sẽ !
Hai kế hoạch đầu độc, , ba kế hoạch, đều thành công hảo. Một ai phát hiện, hai dù nghi ngờ, cũng gì cô , khiến cô trở nên tự mãn.
Diệp gia, Hoa Chiêu, Diệp Danh, cô sẽ bỏ qua một ai.
Diệp Danh tìm thấy Hoa Chiêu: “Cơ bản thể khẳng định là cô hạ độc , em định thế nào?”
“Em á?” Hoa Chiêu , vẻ mặt như dám .
Diệp Danh cũng khó cô, cô đang lo lắng giữ mặt mũi cho .
“Muốn cô mở miệng thừa nhận hạ độc là thể , mà chúng cũng tiện dùng thủ đoạn ép cô thừa nhận, nếu ngoài sẽ bàn tán, cho rằng chúng tìm thế tội.” Diệp Danh .
Người ngoài cũng sẽ nghĩ Diệp gia độc ác, ngay cả con dâu cũ t.h.ả.m thương như cũng buông tha, nhất định dồn chỗ c.h.ế.t.
Đỗ gia cưới Văn Tĩnh, thì luôn giữ thể diện cho Văn Tĩnh, nếu chẳng tự cho thấy nhà họ ngu ngốc ?
Vì , những chuyện Văn Tĩnh đều trở thành tin đồn, cô cũng một phận nạn nhân.
Thật sự tin.
Bây giờ bảo Văn Tĩnh nhận tội trong khi cả Đỗ gia nhất miệng đồng thanh bao che, thì Diệp gia ngược từ lý thành vô lý, cứ như đang vu oan cho cô .
Hoa Chiêu gật đầu: “Em đều hiểu, chuyện hạ độc là ai cũng , là cô thì ngược , ai tin.”
Một là Đỗ gia sẽ cố sức bảo vệ cô , cô mặt.
Hai là cô cũng là một “ đáng thương”.
Đây cũng là chỗ cô cảm thấy Văn Tĩnh đầu óc hơn.
Mạo hiểm càn, còn thể thoát ... nhưng đó là thể thoát .
Chỗ sáng thì chỗ khác sáng.
“Cho nên định tay từ chỗ khác, một cái bẫy, để cô cũng đó mà chịu hình phạt đáng của .” Diệp Danh .
Vài năm lẽ đủ, đầu độc nhiều nhân vật lớn như , chắc đủ để cô tù cả đời, thậm chí là trực tiếp tiễn cô lên đường.
“Chỉ là với dì Trương , chúng cũng tiện tìm khác thế tội, vụ án đầu độc sẽ thành án treo, cô sẽ mãi mang theo nghi ngờ .”
Người nặng lòng sẽ cả đời vượt qua cái chướng ngại .
Diệp Danh vẻ mặt áy náy.
Hoa Chiêu cẩn thận chằm chằm Diệp Danh, phát hiện khi bẫy cho Văn Tĩnh tù cả đời, vẻ mặt bình tĩnh, chút đau lòng nào, cũng thử cô, lấy lui tiến.
Là thực sự còn để tâm nữa.
Như cô mới yên tâm.
Mèo con Kute
“Không cần em chịu tiếng , em cách để công chúng tin là cô hạ độc.” Hoa Chiêu .
“Ồ?” Diệp Danh tò mò cô: “Cách gì?”