Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 880: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:42:06
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người c.h.ế.t thì mạch

 

nhà họ Đỗ đến.

 

Ông cụ Đỗ và cha của Đỗ Hãn Lương đến.

 

“Sao ông cụ đích đến đây?” Diệp Danh khách khí mời hai nhà.

 

Tất nhiên đây chỉ là vẻ ngoài, thực chất, giao chiến một mất một còn với nhà họ Đỗ .

 

Đương nhiên là Đỗ gia c.h.ế.t, sống.

 

cái c.h.ế.t đó khác với sự c.h.ế.t chóc hiện tại của họ... Ai thể ngờ rằng, Đỗ gia oai phong lẫm liệt suýt chút nữa Văn Tĩnh diệt sạch cả tổ.

 

Diệp Danh thoáng chốc bật .

 

Chỉ riêng những việc Đỗ Hãn Lương , và sự bao che của nhà họ Đỗ, bọn họ sẽ nhận một chút đồng cảm nào từ .

 

“Chúng đến để xin .” Ông cụ Đỗ yếu ớt : “Những việc Đỗ Hãn Lương thực sự đáng c.h.ế.t! Khụ khụ khụ!”

 

Ông cụ ho dữ dội, mặt đỏ bừng, cha Đỗ Hãn Lương bên cạnh vỗ lưng cho cha già, lau nước mắt, thỉnh thoảng bản cũng ho khan vài tiếng.

 

Hai cha con, một tóc bạc trắng, một tóc điểm bạc, đều gầy gò, mặt mũi xanh xao.

 

Thật t.h.ả.m thương.

 

Diệp Danh nhíu mày, sang với Hoa Chiêu: “Em ăn cơm .”

 

Ai ho như là do trúng độc do viêm phổi hợp ? Có lây ?

 

Hoa Chiêu nghĩ nghĩ, cũng sợ lây bệnh, lây cho bọn trẻ.

 

Cô qua phòng bên cạnh kịch cũng .

 

định thì ông cụ Đỗ giữ .

 

“Xin , cả nhà chúng Đỗ Hãn Lương xin cô, xin cô tha thứ!”

 

Ông cụ Đỗ run rẩy dậy sự dìu đỡ của con trai, cúi chào Hoa Chiêu.

 

Hoa Chiêu cũng nữa, ghế sofa, bình thản nhận một lễ của ông .

 

Năm xưa Đỗ Hãn Lương bắt cóc cô, gì cô? Chắc chắn đơn giản chỉ là đòi 2 triệu tệ!

 

Đừng là cúi chào cô, dù quỳ xuống dập đầu hai cái, cô cũng sẽ tha thứ.

 

Mèo con Kute

Sự bình thản của cô khiến ông cụ Đỗ ngẩn , đáy mắt lập tức lộ vẻ bất mãn, một con bé ranh con mà dám nhận lễ của ông ! Không sợ đoản thọ !

 

khi thẳng dậy, mặt ông tràn đầy vẻ xin .

 

Thời thế ép mà.

 

“Hiện giờ Đỗ Hãn Lương chấp nhận trừng phạt, chúng cũng coi như kịp thời sửa chữa sai lầm , hy vọng hai vị thể bỏ qua hiềm khích cũ, hóa thù thành bạn, trở bạn bè.”

 

Ông cụ Đỗ với Diệp Danh.

 

Ông đến cầu hòa.

 

Diệp Danh liếc Hoa Chiêu, cô tạm thời ... Vậy thì để nhà họ Đỗ .

 

“Cầu hòa là giả, cầu t.h.u.ố.c là thật ?” Diệp Danh : “ xin , nhân sâm ngâm rượu t.h.u.ố.c hết , ngâm rượu t.h.u.ố.c nữa.”

 

Ông cụ Đỗ nghẹn lời, thể loạng choạng.

 

Người con trai bên cạnh cũng chẳng khá hơn, cả hai đều đổ sụp xuống ghế sofa, tức giận.

 

“Sao thể hết ? Anh chỉ là cho thôi!”

 

Ông cụ Đỗ vốn quen chiều chuộng, hôm nay cúi , xin , tự cho là đủ , nên kìm tính khí.

 

“Chúng lấy , gì? Tuy Đỗ gia chúng còn tiền, nhưng vẫn còn quan hệ...”

 

Hoa Chiêu đột nhiên ngắt lời ông : “Quan hệ? Có thì mới quan hệ, sắp còn nữa, thì còn quan hệ gì?”

 

Ông cụ Đỗ trợn mắt, suýt nữa tức c.h.ế.t.

 

Diệp Danh mím môi, chân thành : “Ông cụ, cháu lừa ông, cho ông, mà là thật sự hết . Cây nhân sâm đó ngâm mấy năm, d.ư.ợ.c tính cạn kiệt, chúng cháu mấy tháng nay gửi ngoài nữa , ông đều thăm dò ?”

 

Họ định dừng , gửi rượu t.h.u.ố.c nữa.

 

Thế sự thái bình, phát triển hưng thịnh, cần dựa nó để duy trì các mối quan hệ nữa.

 

Đỗ gia chính là dò hỏi bên ngoài còn nữa, mới đến tận cửa cầu xin, nếu thì cầu xin đại gia nào t.h.u.ố.c bên ngoài còn hơn là cầu xin nhà họ Diệp.

 

Giữa họ gần như là kẻ thù đội trời chung.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-880.html.]

“Bên ngoài , nhưng trong tay các vẫn còn, mấy hôm còn gửi đến bệnh viện cho...”

 

Ông cụ Đỗ hết câu, Hoa Chiêu cắt lời: “Nhắc đến chuyện , còn kịp đến Đỗ gia tính sổ, hôm nay ông đến đây , thì tính một thể luôn .”

 

Tính sổ gì?

 

Tính sổ Đỗ Hãn Lương ?

 

lấy 2 triệu tệ của cả nhà bọn họ! Lại còn khiến Đỗ Hãn Lương tàn phế và tù, vẫn hài lòng ?

 

“Con dâu nhà ông hạ độc hại , phá hoại thanh danh nhà hàng của , ảnh hưởng đến danh tiếng của chúng , trễ nải việc kinh doanh, ông bồi thường tiền chứ?”

 

Lần ông cụ Đỗ ngắt lời cô: “Văn Tĩnh còn là nhà chúng nữa, cô phạm tội, các cô tìm cô !”

 

“Khi cô phạm tội, cô vẫn là nhà ông.” Hoa Chiêu để ý đến ông , tiếp tục .

 

--- Trọng sinh bảy mươi: Vợ béo lật (942) ---

 

“Những mà cô hạ độc, tiền t.h.u.ố.c men ông chi trả, đặc biệt là tiền rượu t.h.u.ố.c đó, đó là những chai cuối cùng của nhà chúng , vốn là để dành cho nhà dùng, kết quả đều lãng phí.”

 

Hoa Chiêu hỏi Diệp Danh: “Bây giờ chợ đen, một chai rượu t.h.u.ố.c của chúng giá bao nhiêu tiền?”

 

Cái ...

 

“Cháu một tháng quan tâm , nhưng hỏi, là 2 vạn tệ một chai.” Diệp Danh : “Bây giờ chắc cao hơn nữa.”

 

Vào những năm bảy mươi, là 3000 tệ một chai, bây giờ qua vài năm, giàu càng nhiều, tự nhiên giá tăng lên.

 

Đặc biệt là khi nhà họ Diệp ngừng cung cấp vài tháng , giá cả gần như tăng gấp bội.

 

Lưu Minh chuyện , ở cửa, nhịn xen : “Hôm qua nhờ quan hệ tìm đến cháu, hỏi cháu 6 vạn tệ mua một chai , nếu thành công, còn thể cho cháu 5000 tệ.”

 

Hoa Chiêu hít một lạnh, động lòng...

 

Tinh dầu mà nhà họ Diệp gửi , đều là cô pha loãng đó.

 

Một chai 6 vạn, cô thể mấy thùng trong một ngày!

 

nghĩ thì thôi, công nghệ ngày càng phát triển, cô khiêm tốn.

 

“Vậy thì cứ tính 6 vạn tệ một chai .” Hoa Chiêu hỏi Diệp Danh: “Chúng dùng hết bao nhiêu chai cho bệnh nhân?”

 

“8 chai.” Diệp Danh .

 

Đa trúng độc vẫn là nhẹ, vì ăn mấy miếng, thấy khác nôn mửa, liền lập tức dừng đũa.

 

Một chai rượu t.h.u.ố.c pha loãng chia cho tất cả những trúng độc nhẹ là đủ.

 

Chỉ hai bệnh nặng là tiêu hao nhiều.

 

Hơn nữa, chai mà Hoa Chiêu đưa đó, còn tính .

 

Những thứ đủ để Đỗ gia bồi thường nổi .

 

“Sáu tám bốn tám, cộng thêm chi phí gián đoạn kinh doanh, 10 vạn tệ, phí tổn thất danh dự... tròn cho ông, tổng cộng bồi thường 1 triệu tệ thôi.” Hoa Chiêu .

 

“Hừ.” Ông cụ Đỗ hừ lạnh một tiếng, ông còn tức giận nữa, tức giận đến mức quá sức .

 

“Các cô, thật sự cho ?” Ông trầm mặc hai .

 

“Ông cụ Đỗ thật khí phách!” Hoa Chiêu quét mắt ông từ xuống : “Hy vọng tiếp tục giữ vững!”

 

Cầu xin mà còn chịu cúi đầu, hơn nữa còn rõ tình hình, bác sĩ cho ông ông sắp xong ?

 

Bác sĩ đương nhiên với ông , như sẽ tăng gánh nặng tâm lý của ông , khiến ông nhanh hơn.

 

Bác sĩ với nhà.

 

Người nhà đương nhiên cũng với ông .

 

Ông cụ Đỗ cảm thấy vẫn , ba ngày điều trị, ông cảm thấy hơn một chút.

 

“Hừ!”

 

Sự khiêu khích của Hoa Chiêu chọc giận ông , ông dậy trừng mắt cô: “Người nhà họ Đỗ chúng vẫn c.h.ế.t , cô thấy thế nào là quan hệ!”

 

Ông cụ Đỗ dẫn con trai giận dỗi bỏ .

 

Hoa Chiêu lo lắng : “Không chứ? Quan hệ của nhà họ đó thật sự ghê gớm ?”

 

Diệp Danh mở cửa sổ thông gió, xua cô , tiện thể : “Em đúng, c.h.ế.t thì mạch? Mau rửa tay, quần áo, ăn cơm .”

 

2 ngày , nhà họ Diệp náo loạn cả lên.

 

Diệp Danh và Hoa Chiêu gọi họp.

 

 

Loading...