Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 886: Em định kết hôn với chú Hứa sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:42:12
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Em định lấy cả một khu đất lớn nữa, em định phân tán ." Hoa Chiêu chỉ bản đồ: "Những chỗ , mỗi nơi cấp cho em 100 mẫu là ."
Một nghìn mẫu đất ở ngoài vành đai 4 quá nổi bật, bán cũng chẳng ai nuốt trọn một lúc, sẽ chia nhỏ bán, phiền phức.
Không bằng mua nhỏ hơn, rải rác nhiều nơi để dễ bề xoay sở.
Sau em tự phát triển, cũng tiện.
“Tại ?” Diệp Danh chút kỳ lạ: “Như tiện quản lý.”
“Thật , để chung mới tiện, dễ lẫn lộn, bằng phân tán , còn tiết kiệm dải phân cách.” Hoa Chiêu .
Đã đến chuyện chuyên môn, Diệp Danh tranh cãi với cô nữa, chắc chắn cô hiểu nhiều hơn .
“Nếu em ngại phiền phức, tất nhiên thành vấn đề.” Diệp Danh .
Địa điểm chọn là nơi gần thành phố nhất.
Dù gì, gần Kinh Thành đều tiện lợi hơn, nên nhiều , giành lấy.
Bây giờ Hoa Chiêu chỉ cần một mảnh nhỏ trong đó, còn thể dùng phần còn để đổi lấy ân huệ với khác, tệ.
“Những mảnh đất , là cho em thuê ? Thời hạn thuê là 70 năm?” Hoa Chiêu hỏi.
Diệp Danh gật đầu.
“Mục đích sử dụng đất thì ? Không chỉ là nông nghiệp đúng ? Sau em dùng chúng để xây nhà. Nói đến đây, công ty bất động sản của em đăng ký xong ?” Hoa Chiêu hỏi.
Diệp Danh cô, ánh mắt chút...
“Anh cảm thấy em chút đáng tin cậy? Kể từ chuyện, đây là thứ hai em hỏi , cảm giác như em thực sự để tâm lắm.”
Diệp Danh : “Nếu đủ sức lực, vẫn là đừng mở công ty nữa, mệt, em sẽ xoay sở kịp .”
Anh lướt mắt bụng cô, đừng để mệt đến cục cưng , còn nghĩ xong tên ...
Hoa Chiêu chút chột “ha ha” một tiếng: “Mở thì vẫn mở, thật mệt chút nào, em chỉ chủ đầu tư thôi, chủ yếu phụ trách lập dự án, đầu tư, bán hàng... những việc cũng khác , em chỉ động não động miệng thôi, mệt.”
“Nếu thật sự đơn giản như , thì khắp thiên hạ đều là ông chủ .” Diệp Danh .
dáng vẻ của cô, cô ý định từ bỏ, thôi , cùng lắm thì tìm thêm vài giúp cô.
“Công ty đăng ký xong , em định bắt đầu với mảnh đất nào?” Diệp Danh chỉ vài địa điểm bản đồ.
Năm 1981, bất động sản chỉ mới thí điểm ở các thành phố phía Nam.
cấp vẫn luôn theo dõi sát việc , và từ lâu rằng nó sẽ triển khai rộng rãi.
Kinh Thành tất nhiên cũng cần phát triển, địa điểm chọn xong, chỉ là những khả năng bắt tay vẫn xuất hiện.
Mới năm 1981, ở nội địa tiền bất động sản chỉ đếm đầu ngón tay, Hoa Chiêu chính là một trong ít đó.
Cô sẵn sàng tự bỏ tiền thí điểm, cấp vui mừng, nên những nơi Diệp Danh khoanh vùng đều trong vành đai 2.
Vành đai 3 lúc thực sự nhiều giá trị phát triển...
Hoa Chiêu khoanh vài địa điểm với đôi mắt sáng rực.
Diệp Danh... “Em thật sự xoay sở kịp , hơn nữa, cần nhiều tiền.”
Các chủ đầu tư bây giờ thật sự tốn kém, vì các nhà thầu xây dựng cũng nghèo xơ xác, tiền ứng cho chủ đầu tư.
Hiện tại thậm chí khái niệm nhà thầu xây dựng, mô hình ứng vốn.
Từ mua đất, đến xây dựng, đến bán hàng, đều do chủ đầu tư bỏ tiền. Hơn nữa cũng khoản vay, đều là bán trả tiền một .
Diệp Danh cần kinh nghiệm của đời , chỉ nhà cửa khó bán.
Các gia đình chung khoản tiết kiệm nào quá 1000 tệ, lấy gì mà mua nhà?
Vì , thể dự đoán rằng việc thu hồi vốn sẽ chậm.
Tiền vốn tiêu hao sẽ nhiều.
Hoa Chiêu những địa điểm cô khoanh, mười mấy chỗ, mỗi chỗ đều nhỏ, ít nhất cũng vài chục mẫu, cộng thật sự tốn ít tiền.
mà, cô !
“Tiền vấn đề, em thì Thâm vẫn còn mà, kiếm nhiều tiền.” Hoa Chiêu .
Nói xong, cô khựng một chút, Diệp Thâm sắp chạy trốn , liệu những sản nghiệp bên đó thể kết thúc và mang tiền .
Chắc là chứ? Vì một cô vợ mê tiền... Nếu về tay trắng, cô sẽ đau lòng c.h.ế.t mất!
Hoa Chiêu một tiếng, nhưng nụ chạm đến đáy mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-886-em-dinh-ket-hon-voi-chu-hua-sao.html.]
Cô vội vàng lắc đầu xua nỗi lo lắng trong lòng, tiếp tục thảo luận với Diệp Danh về kế hoạch kiếm tiền của .
Thấy cô giàu như , Diệp Danh cũng khuyên nữa.
Bây giờ quả thật cần tìm thêm việc cho cô , để cô bớt suy nghĩ vẩn vơ lo lắng cho Diệp Thâm.
Chỉ vài câu , cô mấy mất tập trung.
Mèo con Kute
Sau khi rời , liền lập tức sắp xếp, ngày hôm Hoa Chiêu nhận mảnh đất đầu tiên của .
100 mẫu, dùng để trồng rau.
Anh dự định sẽ chờ thêm để cô xây nhà, chờ Hoa Chiêu bận rộn xong mảnh đất , cứ thế từng mảnh một.
Hoa Chiêu gọi Lý Nguyên đến nhà.
“Mảnh đất giao cho , quyền phụ trách.” Cô .
Mảnh đất chỉ vài năm nữa, nhiều nhất là hơn mười năm sẽ đổi mục đích sử dụng, cô lãng phí quá nhiều công sức đó, nên thậm chí còn thèm giao .
Lý Nguyên cảm động đến mức ước gì thể lập quân lệnh trạng cho cô.
Anh mắc sai lầm lớn như , chỉ phá hỏng việc kinh doanh, mà còn phá hỏng đất đai, nếu điều xảy với khác, thì chẳng khác nào trực tiếp khiến ông chủ phá sản.
Không đổ cho là may mắn , gì đến việc tiếp tục thuê.
Hoa Chiêu chỉ dùng , mà còn dùng cả những em trướng , sắp rưng rưng nước mắt.
“ đảm bảo sẽ bao giờ xảy bất kỳ vấn đề nào nữa! Nếu ...” Cắt đầu đến gặp!
“Đừng.” Hoa Chiêu vẻ mặt , đợi xong cắt ngang: “Không đến mức đó , vấn đề thì giải quyết vấn đề, chỉ cần là quá nghiêm trọng do gây , một trường hợp bất khả kháng, đừng ôm đồm .”
Có hạ độc, chuyện thể trách Lý Nguyên, nên cô hề ý trách móc.
“ xây bể chứa nước trong phạm vi đất của để bảo vệ, nếu xảy vấn đề nữa, đó sẽ là của .” Hoa Chiêu .
“Vâng!” Lý Nguyên lớn tiếng .
Hoa Chiêu , đưa cho một bao tải các loại hạt giống: “Mau việc , đừng để lỡ thời vụ nông nghiệp.”
Đã là mùa xuân .
Tiễn Lý Nguyên , Hoa Chiêu liền thấy Diệp Thư mua sắm về.
Diệp Thư bây giờ đặc biệt thích mua sắm, cứ thích đến những nơi đông . Mỗi đều mua một đống đồ lỉnh kỉnh.
Khi mua thì thích, về nhà đặt đó, vài ngày quên mất mua gì.
Hôm nay cô mang về một đống túi lớn túi bé, thấy Hoa Chiêu liền hớn hở tới.
“Chị đoán xem em thấy gì phố?”
“Cái gì?” Hoa Chiêu tò mò hỏi.
“Em thấy dì Trương đang dạo với chú Hứa, còn... nắm tay nữa!” Diệp Thư .
“Không thể nào?” Hoa Chiêu chút tin: “Nắm tay?”
Vài năm , vợ chồng phố cũng cách một nắm đấm, bây giờ dù phong cách đổi, nhưng thể nắm tay ?
“Thật đó!” Diệp Thư hóng hớt : “Là chú Hứa chủ động , dì Trương giằng co một chút thoát , liền ngầm đồng ý. Là thấy em, hai mới nhanh chóng buông tay .”
“Xem , chuyện sắp đến đó nha~” Diệp Thư .
Với tốc độ và mức độ yêu đương của cặp đôi đó, chuyện vài tháng , còn nắm tay, thì chuyện kết hôn thể đưa chương trình nghị sự .
“Không .” Hoa Chiêu : “Người nhà họ Hứa đều khó tính, em còn đ.á.n.h với họ nữa.”
Diệp Thư sửng sốt: “Còn chuyện ? Mau kể cho em !”
Nghe Hoa Chiêu kể xong, cô cũng sầu não: “Vậy đây? Đây là một nhà chồng , một nhà chồng , dù hôn nhân đến mấy cũng thể phá tan. em thấy dì Trương thật sự để tâm...”
“Em hỏi xem .” Hoa Chiêu , xong đầy vài giây, Trương Quế Lan về.
Bà thấy Diệp Thư, mặt còn chút ngượng ngùng.
Thật là, lớn tuổi mà còn hẹn hò... còn để con cháu thấy nữa...
“Mẹ, định kết hôn với chú Hứa ?” Hoa Chiêu hỏi thẳng.
Trương Quế Lan sửng sốt một chút, ngập ngừng, nên gì.
Thái độ , chính là thái độ .
Hoa Chiêu ngẩn , tình yêu thật sự ma lực, thể khiến phụ nữ lành sẹo quên đau.