Trọng Sinh Thập Niên 70: Vợ Béo Phải Lật Mình - Chương 942: Để họ hoàn toàn bỏ lỡ nhau
Cập nhật lúc: 2025-11-28 14:57:09
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không ngờ cô dứt khoát thừa nhận.
Hứa Minh Châu tức điên , cô bé cúi đầu, vai rụt , lao thẳng Hoa Chiêu.
Cô bé mặc kệ cô là phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i , dám bắt nạt cô bé, cô bé dám đ.á.n.h cả vua trời!
Hành động chọc giận Diệp Thâm.
Anh lách chắn mặt Hoa Chiêu, một tay giữ lấy đầu Hứa Minh Châu, một tay kéo đẩy, Hứa Minh Châu “đùng” một tiếng ngã úp mặt xuống đất.
Anh thói quen đ.á.n.h phụ nữ, phụ nữ c.h.ế.t tay cũng ít.
Anh chỉ đ.á.n.h nhà của .
Hứa Minh Châu rõ ràng nhà.
Ga xe lửa dù đơn sơ đến mấy, mặt đất cũng là xi măng.
Huống hồ đây là ga xe lửa Kinh Thành, mặt đất lát gạch men, càng cứng hơn.
Âm thanh đó khiến Hoa Chiêu nhăn mặt.
“Minh Châu!”
Hành động chỉ diễn trong tích tắc, Thu Tú Vân lúc mới phản ứng kịp, lao xuống đất kêu lớn.
“Sao cô thể đ.á.n.h ! Người nhà họ Diệp thể vô cớ đ.á.n.h ? Mọi hãy xem ...”
“Mọi hãy xem !” Hoa Chiêu cắt ngang lời cô : “Vừa nãy là cô tông , cô định dùng sức mạnh đến mức nào, đều thấy , bây giờ cô chồng đẩy ngã, gì sai đúng ?”
“Không sai!” Xung quanh lập tức vang lên vài tiếng.
Từ khi Hoa Chiêu bước , đúng hơn là từ màn kịch ca hát, biểu diễn của Thu Tú Vân đó, những xung quanh xem trò vui đông hơn.
Và ga xe lửa thì thiếu .
Nhiều từ khi hai bên bắt đầu đối thoại xem đến giờ, đều thấy rõ ràng.
Cú tông của Hứa Minh Châu, thật sự là để cho phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i đường sống.
Bây giờ đánh, đáng đời lắm!
Thu Tú Vân im bặt.
Chốc lát kích động, quên mất đây là làng họ Phạm, những đồng hương quen thuộc thương cảm cho cô .
Mà Minh Châu cũng bốc đồng, Hoa Chiêu cũng nhà họ Phạm, cô đ.á.n.h thế nào cũng lý, đều là sự bùng nổ vì ép buộc.
“Cô nãy thừa nhận ý !” Thu Tú Vân đổi trọng tâm, kêu lên.
“ chỉ bâng quơ vài lời giận dỗi thôi, như các , tay là lấy mạng .” Hoa Chiêu ôm bụng, vẻ yếu ớt sợ sệt.
“Thôi, sợ các , đùa với các nữa, giúp các chuyển hộ khẩu, đổi tên, thuê nhà! Thật là mắc nợ chú Hứa mà.”
Cô xong kéo Diệp Thâm .
Mèo con Kute
Thu Tú Vân gọi họ để tiếp tục tranh luận.
“Nhà họ Diệp”, tuy cô chỉ qua một , hiểu rõ lắm, nhưng cũng thể chọc .
Cô trắng tay, chọc ai chứ?
Nghĩ đến đây, cô sờ túi áo bên trong, Hứa Tri Minh vẫn dịu dàng và bụng như xưa.
Anh đưa cho cô 500 tệ, để cô định cuộc sống.
thể tiết kiệm thì cứ tiết kiệm.
Tiền thuê nhà, nhất là để Hoa Chiêu trả!
Thu Tú Vân kéo đứa con gái đang ngã ngớ từ đất dậy, thì thầm vài câu tai cô bé.
Hứa Minh Châu tạm thời nén lòng hận thù, lảo đảo cùng đuổi theo Hoa Chiêu.
Hai con đều là những sợ nghèo, một đồng tiền cũng thể chia tám, cơ hội để khác chi tiền, họ bao giờ bỏ qua.
“Các ở ? Là đại tạp viện trong tứ hợp viện, là nhà lầu?” Hoa Chiêu hỏi.
“Tất nhiên là ở nhà lầu.” Hứa Minh Châu để ý đến đau mà giành lời trả lời.
Cô bé lớn từng từng ở nhà lầu, nhà lầu cao cấp bao nhiêu?
Còn về đại tạp viện, cô bé cũng từng thấy, nhưng thấy .
“Được, thì tìm nhà lầu.” Hoa Chiêu thờ ơ .
Bây giờ vẫn công ty môi giới, thuê nhà thì hoặc là hỏi khắp phố, hoặc là đến ủy ban dân phố.
Họ cũng kiêm nhiệm công ty môi giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-vo-beo-phai-lat-minh/chuong-942-de-ho-hoan-toan-bo-lo-nhau.html.]
Hoa Chiêu ngoài bắt một chiếc taxi, để họ , đưa họ đến khu dân cư của Hứa lão thái thái.
Thuê một căn nhà cùng khu với Hứa Tri Đức ~~
Thậm chí còn ở cùng một tòa nhà!
Mà nơi là nơi mà Thu Tú Vân đến nhà họ Hứa hơn 20 năm , cô nhận .
Hoa Chiêu chờ đợi xem khi nào họ sẽ phát hiện "bất ngờ" .
“Chúng tiền... sợ là trả nổi tiền thuê nhà.” Thu Tú Vân chút ngượng ngùng .
Mặc dù cô với Hoa Chiêu rằng Hứa Tri Minh để cho cô nhiều tiền, nhưng Hoa Chiêu Trương Quế Lan, chuyện dường như thể khiến cô tức giận.
--- Trọng sinh Thập niên 70: Vợ béo lật (1018) ---
Hơn nữa bây giờ đang nghĩ đến chuyện để Hoa Chiêu trả tiền, cũng thể chọc giận cô .
Hứa Minh Châu cũng nén sự thôi thúc với Hoa Chiêu.
“Không tiền , giúp các trả một tháng.” Hoa Chiêu sợ họ thuê căn nhà , bụng trả một tháng tiền thuê.
Dù cũng đáng bao nhiêu tiền, chỉ 5 tệ.
5 tệ để xem bao nhiêu ngày náo nhiệt, quá đáng giá!
Tuy chỉ trả một tháng, nhưng Thu Tú Vân hề nản lòng, Hoa Chiêu dường như dễ chuyện? Hơn nữa còn hào phóng.
Có thể trả một tháng thì cô sẽ cách để cô tiếp tục trả.
“Vậy chuyện hộ khẩu....”
“ ngay đây, các yên tâm .” Hoa Chiêu xong vội vã rời .
Bận rộn việc chính.
“Chuyển hộ khẩu của họ đến tỉnh Ký, ngay cạnh Kinh Thành.” Hoa Chiêu .
Diệp Thâm ngẩn , cuối cùng cũng hiểu , cứ tưởng vợ bụng đến thế, hóa cái bẫy ở đây.
Hoa Chiêu hì hì: “ chuyển hộ khẩu của họ Kinh Thành.”
Đến Kinh Thành , để họ hưởng tiện ích của Kinh Thành ? Để con cháu của Hứa Minh Châu hưởng phúc lợi thi đại học dễ dàng ?
Mơ !
Đề thi đại học ở Kinh Thành tuy dễ, nhưng điểm trúng tuyển đối với học sinh bản địa ở Kinh Thành thấp, đây phúc lợi thì là gì?
Cùng với giá nhà ở Kinh Thành.
Dưới sự giúp đỡ của Hứa Tri Minh, hoặc sự nỗ lực của hai con, mười hai mươi năm thể mua một căn nhà.
Rồi chờ 20 năm sẽ giá trị hàng chục triệu, hàng trăm triệu?
Cô điên mới chuyển hộ khẩu của họ Kinh Thành.
"Sắp xếp cho họ đăng ký hộ khẩu ở một huyện thành quá xa cũng quá gần Kinh Thành." Hoa Chiêu : "Chọn chỗ nào thì báo cho một tiếng."
Yên Giao còn một đợt giá nhà tăng phi mã, từ 3.000 tệ lên 30.000 tệ đấy.
Khoản lợi lộc cô cũng sẽ để cho họ.
Cô sẽ để họ bỏ lỡ những nơi đó.
Hiện tại, khi họ hộ khẩu đăng ký ở tỉnh Hà Bắc thì lẽ sẽ quá khó chịu, nhưng vài chục năm , nếu Thu Tú Vân c.h.ế.t, e rằng cũng sẽ tức c.h.ế.t.
"Còn về họ, đáng lẽ họ Hứa thì cứ họ Hứa." Hoa Chiêu .
Dù thì họ gì cũng liên quan gì đến cô.
Lưu Minh lập tức .
"Sau cùng, khỏi nhà." Diệp Thâm .
Đơn giản chỉ là ga tàu tiễn một mà suýt chút nữa xảy chuyện! Anh cũng sợ cái thể chất gặp rắc rối của vợ .
"Đâu chuyện gì?" Hoa Chiêu : "Cô chặn , chứ thì chắc chắn đá gãy xương."
Mà là gãy vụn cơ.
Diệp Thâm trừng mắt cô: "Em trọng tâm vững, đá chân cái gì? Sau động chân động tay!"
Hoa Chiêu nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên lớn, nhào lòng cù lét .
"Cái cũng ? Cái cũng ?"
Diệp Thâm lập tức còn chút tính khí nào.
"Đừng ồn." Anh với giọng khàn khàn.