Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thập Niên 80: Người Mợ Ác Độc Không Muốn Làm Tốt Thí - 179

Cập nhật lúc: 2025-07-10 09:03:46
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Nguyệt Lan nhún vai, vẻ mặt đầy hả hê: "Sau đó thì xúm kéo . Không chuyện gì nghiêm trọng nữa, nhưng Hứa Lam Giang cào cho xước cả mặt. Tối hôm qua còn vợ đuổi khỏi nhà, cho bước chân cửa."

khẩy: "Ai biểu dám hùa theo Hứa Lam Hà để chống vợ . Đáng đời!"

Liễu Vân Sương thở dài: "Em nghĩ đơn giản quá. Sống cùng thì ngẩng đầu thấy cúi đầu gặp. Có giận mấy cũng hòa."

"Chị cũng , nhưng bà cụ Hứa mới thật đáng . Một mực cưng chiều con gái như vàng ngọc, đến nỗi dám trở mặt với hai nàng dâu đang ở bên cạnh . Hứa Lam Xuân cũng lấy chồng, cuối cùng chẳng vẫn trông hai cô con dâu chăm lo hương hỏa ? Cứ xử sự thế thì đắc tội hết cả ."

Liễu Vân Sương khẽ gật đầu. Chuyện rõ ràng như ban ngày, đến cả ngoài như Lý Nguyệt Lan còn . Thế mà bà cụ vẫn như thể tất cả xoay quanh con gái .

" mà chị Vân Sương, Hứa Lam Xuân cũng lạ. Rõ ràng lúc là sang tháng Giêng mới cưới, giờ đùng một cái đẩy nhanh tiến độ. Nghe là nhà gái yêu cầu."

Liễu Vân Sương liếc cô một cái hờ hững : "Chị . Chuyện nhà bên đó, chị chỉ mong tránh xa tám trăm dặm là ."

Biết thì đấy, nhưng tiện . Việc cưới gả , là bước bắt buộc , càng sớm càng yên tâm. Chờ lâu thêm, e là sinh chuyện.

"Thôi mặc kệ họ. Dù Hứa Lam Xuân , trong thôn cũng yên chút. Không ít mấy bà vợ trẻ mừng như trúng , ngày nào cũng chưng diện, lượn lờ mặt đàn ông. Nhìn mà ngứa cả mắt."

Liễu Vân Sương gì, nhưng thái độ khó chịu của Lý Nguyệt Lan cũng đoán , chắc liên quan đến chuyện của Cường Tử. Có những , cần lý do gì sâu xa, chỉ cần thôi cũng thấy ưa nổi. Mà Hứa Lam Xuân, chính là kiểu như thế.

Sau khi tiễn Lý Nguyệt Lan về, Liễu Vân Sương tiếp tục bận rộn. Đôi giày bà may cho Hứa Tri Ý cuối cùng cũng xong, bà gọi con bé đến thử.

"Ý Ý, đây con, thử giày xem ."

Con bé nhỏ nhắn hí hửng chạy . Đôi giày khít, nhưng vì đầu giày dày như thế nên nó cứ nhón chân, một bước dừng một bước, khiến cả ba con rộ lên.

"Được , tiếp theo là cho Tri Lễ, đó đến lượt chị Tri Tình."

"Vâng ạ, cho em , con vội ." Hứa Tri Tình ngoan ngoãn. Mẹ vẫn thế, luôn ưu tiên cho em út, nhưng tuyệt đối thiên vị. Những gì nhất, mỗi đứa đều phần.

, nên sang thăm bác gái cả ? Không chị cả, chị hai đánh nhiều nữa." Hứa Tri Lễ bỗng hỏi, trong giọng mang theo chút lo lắng.

Liễu Vân Sương trầm ngâm lắc đầu: "Không nên con ạ. Lúc mà con tới, những giúp gì mà còn khiến chuyện rối thêm."

"Sao thế ạ?"

"Bà nội con vốn chẳng ưa con . Nếu thấy con qua thăm bác gái lúc , bà nổi giận, sang khó bác gái và hai chị con nhiều hơn. Hiểu ? Lúc là giúp, mà là đang vô tình dồn thế khó."

Thằng bé chỉ mới bảy tuổi, nhưng học cách hiểu chuyện lớn. Nhìn nó chớp mắt trầm tư, Liễu Vân Sương cũng thấy chua xót.

"Em trai, lời ," Hứa Tri Tình chen , ánh mắt sắc bén, "Qua đó, bà nội giống như chó điên, cắn sang cả chúng chứ."

Hứa Tri Lễ xong liền xanh mặt, rụt cổ như dọa. Có vẻ câu của chị gái hiệu nghiệm hơn lời khuyên ngọt ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/179.html.]

"Mẹ ơi, xem, Hứa Lam Xuân cưới gấp như là vì lo sợ chuyện xảy hôm đó ?" Thằng bé lí nhí hỏi thêm.

Tám chín phần là như , chắc chắn là Hứa Tri Vi bày mưu tính kế cho Hứa Lam Xuân.

Liễu Vân Sương khâu giày:

"Chắc là thế. Mấy hôm nay bên đội trường chắc cũng sắp kết quả . Cứ từ từ mà xem, đừng vội."

Mộng Vân Thường

Hứa Lam Xuân vốn định tổ chức đám cưới linh đình, chọn đúng dịp giáp Tết để tiện mua sắm, khoe khoang. giờ gấp gáp cưới , e là còn thong dong chuẩn thứ như mong .

"Mẹ, con thấy chú Tần Ngọc Lương thật sự ," Hứa Tri Tình nhỏ giọng, giọng mang theo chút tiếc nuối. "Nhất là hôm qua, để ý ? Quần áo chú  mặc, dáng vẻ chú  vô cùng. Sao thích như Hứa Lam Xuân cơ chứ? Con thấy thật công bằng."

Liễu Vân Sương khẽ mỉm , vì lời đó mà thấy buồn phiền, ngược trong lòng thấy ấm áp. Đứa nhỏ càng ngày càng với cô, dám những điều trong lòng.

"Tri Tinh , bên ngoài chắc . Một , điều quý giá nhất là tâm tính. Tốt gỗ hơn nước sơn, con hiểu ?"

Cô dừng tay một chút, nghiêm giọng hơn:

"Con Hứa Lam Xuân , ai cũng bảo cô xinh , nhưng trong lòng thì đầy mưu mô. Ai từng tiếp xúc qua, đều sẽ nhớ đến cái của cô ."

Tri Tình gật đầu ngay, hiểu phần nào.

"Vâng, đúng . Đẹp mặt thì chứ, là tất cả."

Hứa Tri Lễ ở bên cũng chịu thua chị, hất đầu mạnh mẽ:

"Con thấy cô xinh gì , chảnh chọe thấy ghét!"

Liễu Vân Sương hai đứa con, lòng chợt mềm , dịu giọng tiếp:

"Bây giờ họ tiền, cũng phủ nhận. Dù là sính lễ nhà họ Tần cho của hồi môn nhà họ Hứa đưa, đều là hàng nhất nhì trong vùng."

Theo lời bà cụ Hứa, Hứa Lam Xuân chuẩn cho cả vòng bạc, khóa trường mệnh, ba vòng một vang, cộng thêm hai trăm đồng mặt tiền và năm trăm đồng từ Hứa Tri Vi gửi về.

Thời buổi , con gái lấy chồng, ít đồ sinh hoạt với vài bộ quần áo là may mắn lắm . Ấy mà cô chuẩn như công chúa.

Liễu Vân Sương khẽ lắc đầu:

" mà, nếu giữ gìn, tiêu xài hoang phí, nghề nghiệp định thì sớm muộn gì cũng tiêu sạch. Lúc đó, của cải cũng chẳng giữ nổi. Nên con đừng mắt mà ganh tị."

Giọng cô vẫn dịu dàng, nhưng ẩn chứa sự kiên định vững chãi, khiến hai đứa nhỏ đều gật đầu.

"Vâng . Con hiểu . Người khác thì kệ . Nhà tự tự ăn, còn quý hơn."

 

Loading...