Trước báo cáo, nộp văn bản còn chẳng ai thèm ngó. chuyện thật việc thật, gào tận nơi, tin bọn họ vẫn dửng dưng .
" !"
" nữa, với!"
Tiếng hưởng ứng vang lên rầm rập. Dân quê tuy chất phác nhưng ngu. Chuyện sống c.h.ế.t thế , ai dám coi thường?
Mất một lúc lâu, kế toán Từ mới khiến bầu khí dịu . Rồi cuộc họp mới bắt đầu chuyển sang chủ đề khác – chính sách ruộng đất mới. như dự đoán, cả đám bên đầy thắc mắc.
Trương Trường Minh dài dòng, chỉ tóm tắt tinh thần cuộc họp của cấp , mở lời:
"Chúng là một trong những điểm thí điểm. Nếu hơn nửa trong đội đồng ý, sẽ tiến hành chia ruộng. Ngược , ai đồng tình, cứ bỏ phiếu phản đối. Không ép ai cả. Tạm thời, thể vẫn tập thể như ."
Một đàn ông lớn tuổi giơ tay, giọng khàn khàn nhưng rõ ràng:
"Vậy chia ruộng , trồng gì thì trồng ?"
" ." – Trương Trường Minh gật đầu – "Tự chủ sản xuất, chỉ cần đảm bảo nộp đủ phần lương thực cho Nhà nước là ."
Dĩ nhiên , vài năm , ngay cả việc nộp lương thực cũng bãi bỏ. hiện giờ, cứ như là tiến bộ .
"Vậy thì quá! Mấy năm bao nhiêu cũng chẳng gì!"
"Chia đất , chăm chỉ thì mới ăn. Ai lười thì chịu đói!"
Tiếng bàn tán vang lên khắp nơi, ai nấy đều sôi nổi. đúng lúc , một giọng the thé chen :
" đồng ý! Ruộng là của tập thể, chia từng nhà từng hộ?"
Người là Lưu lão đại, ai ở đây chẳng , nổi tiếng lười biếng, chỉ thích hóng chuyện và bốc phét. Trương Trường Minh liếc ông , ánh mắt như chứa cả cơn tức giận dồn nén bao lâu nay.
"Không đồng ý cũng . Lát nữa bỏ phiếu, ông cứ gạch chéo vô tờ giấy. Đội theo nguyên tắc: thiểu phục tùng đa , cá nhân phục tùng tập thể!"
Dưới đám đông nhịn , bật khẩy:
"Hừ, chia ruộng thì ông mới khoái chứ gì! Chia xong , còn bám víu khác để ăn nữa!"
Lưu lão đại đỏ mặt tía tai, gân cổ lên cãi:
"Cậu ai? Hả? Cậu ai ăn đấy?"
Người nhếch mép, dứt khoát đáp:
" ông đấy. Ông thử xem, ai trong đội chung nhóm với ông ?"
Không khí trong hội trường như sắp bùng nổ. Người cãi, xông , cả buổi họp náo loạn như cái chợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/184.html.]
Thấy tình hình vượt khỏi tầm kiểm soát, Trương Trường Minh vội lên:
"Thôi đủ ! Ai cũng ý kiến riêng, nhưng thể cãi như ! Chia đất thì ruộng nhà ai nấy lo. Muốn mùa, thì nhổ cỏ, bón phân. Cây trồng bao giờ lừa cả!"
Câu tuy nhẹ nhưng như một cú đánh thẳng mặt mấy kẻ lười biếng. Mà cũng là một ngọn đuốc soi đường cho những chịu thương chịu khó.
Liễu Vân Sương quanh, thấy trong mắt nhiều sáng lên hy vọng. Cảm giác chủ, sở hữu thứ của riêng , khiến ai cũng thử.
" đó, chỉ cần chăm chỉ, ruộng đất phụ ai. Cày sâu cuốc bẫm cũng ngày gặt hái đầy tay. Cuộc sống chắc chắn sẽ khá hơn!" – Một lớn tuổi lớn, giọng dứt khoát như đinh đóng cột.
Không khí bắt đầu chuyển dần sang hướng tích cực. lúc , từ cuối dãy, một giọng nữ vang lên – thanh và rõ:
Mộng Vân Thường
"Đại đội trưởng, nếu chia ruộng ... sang năm thể nuôi thêm vài con gà ?"
Là Lý Nguyệt Lan. Cô con trai ở nhà, nhưng vẫn họp để rõ đầu đuôi. Câu hỏi đó, cũng là điều mà nhiều hỏi mà dám .
"Chuyện thì... hiện tại quy định gì rõ ràng, nhưng mà, khái niệm tự do buôn bán ở nông thôn bắt đầu đưa ," Trương Trường Minh ngập ngừng , nét mặt chắc chắn.
"Thế còn chuyện nuôi gia cầm thì ? Có cấm ?" Có chen hỏi.
"Ờ... cấp vẫn chỉ thị gì cụ thể cả."
Nghe , cả sân họp bắt đầu xôn xao. Những ánh mắt đang hoang mang lập tức sáng lên.
"Nếu là tự do thương mại thì tức là... cũng sẽ cởi mở hơn đúng ?" Liễu Vân Sương cất tiếng, giọng quá lớn nhưng khiến cả đám chú ý.
"Bây giờ là nuôi nhiều , nhưng mà cũng ai bảo là nuôi. Đại đội trưởng, đúng ?"
"Ờ... hình như là thế." Trương Trường Minh lúng túng gật đầu.
Những lời của Liễu Vân Sương giống như cục đá ném xuống mặt hồ tĩnh lặng – khiến mặt nước dậy sóng. Mọi bắt đầu thì thào bàn tán, ánh mắt sáng rực như thấy lối thoát trong lúc đói kém.
Cô , nhưng trong lòng sớm kế hoạch. Cô , ở huyện bên cạnh, dám nuôi gà theo kiểu đại . Hồi đó, khi tất cả còn đang sợ phê bình, thì lén lút , cuối cùng phát tài to.
Kiếp , lúc còn lưỡng lự, chần chừ, thì nhanh tay chớp lấy cơ hội. Giờ nhớ , lòng cô nóng như lửa đốt. Cô đầu óc buôn bán giỏi giang gì, nhưng học theo thì chắc sai. Lúc thứ còn rõ ràng, ai nhanh tay thì đó thắng.
"Được , chuyện nuôi gà sẽ tính tiếp, bây giờ tập trung việc chia ruộng . Cho năm phút bàn bạc biểu quyết bằng cách giơ tay." – Trương Trường Minh dõng dạc tuyên bố.
Vừa dứt lời, một nhóm kéo bao quanh . Chuyện là đại sự, ai cũng điều hỏi, tính.
Bên chỗ Liễu Vân Sương cũng tụ một đám đông, chủ yếu là phụ nữ. Ai cũng lén lút đến hỏi cô, mong cô chỉ cho một con đường sáng. Cô họ đến vì niềm tin – và cũng vì giúp Trương Trường Minh thêm phiếu bầu.
Cô kiên nhẫn giải thích những mặt lợi, rõ ràng rành mạch. Mắt thấy một đám phụ nữ gật gù, sang chồng con thì thầm bàn tính.
Cuối cùng, kết quả ngoài dự đoán – phần lớn đều đồng ý chia ruộng theo hộ gia đình.
Chỉ còn một nhóm nhỏ do Lưu lão đại dẫn đầu thì nhất quyết đòi theo lối tập thể như cũ. thiểu phục tùng đa , họ chỉ đành nén tức mà chịu.