Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Thập Niên 80: Người Mợ Ác Độc Không Muốn Làm Tốt Thí - 192

Cập nhật lúc: 2025-07-11 16:22:51
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một hào tiền đổi lấy nụ mãn nguyện. Trong thời buổi thiếu thốn, chẳng gì khiến vui bằng việc bán hàng.

"Chị nhớ bọc cẩn thận nhé, để ngoài một lúc là hỏng mất đấy!"

"Yên tâm em gái, chị cất kỹ !"

Vừa dứt lời, thêm hai nữa bước tới. Chẳng chẳng rằng, cúi đầu lựa hàng, ánh mắt giấu nổi vẻ mừng rỡ. Những loại rau , cũng mua ở Cung Tiêu Xã. Ngoài củ cải với khoai tây thì loại nào tươi ngon thế .

Tết Nguyên Đán cận kề, ai nấy cũng chuẩn vài thứ ngon lành, thế nên rau củ mang chợ bán hôm nay tiêu thụ nhanh.

“Ối trời đất ơi! là cô !”

Một giọng the thé vang lên giữa chợ đông đúc. Ngay đó, một phụ nữ dáng vội vã chen tới, miệng hớn hở. Liễu Vân Sương đang còn mơ hồ, nhận là ai.

“Cô em, tìm loanh quanh mấy ngày nay, cứ nghĩ chắc cô bán hàng sớm thôi. Mau mau, hôm nay rau gì thế? Lần ăn rau diếp nhà cô, ngon mềm khỏi chê, nhớ mãi!”

Thì là khách quen, ban đầu còn tưởng đến gây chuyện. Giọng phụ nữ vốn to, thêm nôn nóng, như thể sắp gây lộn đến nơi.

"Rau gì cũng đấy chị ạ, chị lấy loại nào cứ chọn."

Một câu nhẹ nhàng mà khiến quanh cũng bắt đầu rục rịch chen mua. Có còn quen mặt Liễu Vân Sương, vài câu liền rút tiền mua luôn, ai cũng hào sảng, kỳ kèo mặc cả.

Chẳng mấy chốc, hai gùi rau của con cô bán sạch. Tổng cộng kiếm bốn đồng năm hào—một con nhỏ lúc bấy giờ. Hứa Tri Tình tít mắt, vui sướng để cho hết.

“Mẹ xem, ai từng ăn rau nhà cũng đều khen ngon. Họ còn giới thiệu cho bạn bè, chẳng cần quảng cáo gì cả.”

Vân Sương gật đầu: “Ừ, sang năm trồng thêm nhiều hơn một chút. Khách quen là quý lắm, nhờ họ mà đất khai hoang mới phí công.”

Cô vỗ nhẹ lên tay con gái: “Đi thôi, ghé Cung Tiêu Xã mua ít thịt. Kẹo bánh ở nhà còn, cần mua thêm, nhưng mua thêm hai cân bánh quy lớn, cả nhà ai cũng thích.”

“Vâng ạ!” – Hứa Tri Tình đáp, theo sát .

Vừa bước tới cổng Cung Tiêu Xã, Hứa Tri Tình thì thầm: “Mẹ, kìa... nhà Hứa Lam Xuân ?”

Liễu Vân Sương ngẩng lên . là cả nhà họ. Tần Ngọc Lương và Hứa Tri Vi cạnh , còn hai đứa trẻ lạ mặt—chắc là con riêng nhà chồng Lam Xuân. Hứa Lam Xuân mặc chiếc áo bông hoa đỏ tươi, tóc tết gọn gàng thành một b.í.m to, cả toát vẻ chỉn chu, tinh thần .

Tri Vi dắt theo một bé gái trông vẻ ngoan ngoãn, nhưng biểu cảm mấy mật.

“Là họ thật ... nhanh , dây dưa với đám ,” Vân Sương khẽ, kéo con gái sang lối khác. Cô chẳng buồn chạm mặt họ, nhất là dịp Tết, càng thêm những lời bóng gió khó .

Hai con tiến khu bán thịt, nơi tách riêng, mà xếp hàng dài dằng dặc.

“Lẹ lên nào!” – Vân Sương giục. Thịt dù mỗi Cung Tiêu Xã đều phát thêm, nhưng đến trễ thì cũng chỉ còn những phần khó nấu.

Đứng chờ, cô hai phụ nữ phía thì thào.

“Biết ? Vợ mới nhà họ Tần, cái cô Lam Xuân , đơn giản .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-80-nguoi-mo-ac-doc-khong-muon-lam-tot-thi/192.html.]

Cô giật . Lam Xuân ? Vân Sương cách ba , dù rõ mặt hai bà tám đó, nhưng lời họ thì lọt hết tai.

“Cô cũng hả?” Một chép miệng. “ bà em họ lấy chồng về đội sản xuất Hồng Tinh, mới về thăm mấy hôm , kể đủ thứ chuyện.”

“Vậy ? Kể coi!” – Người háo hức, mắt sáng như đèn pin.

“Con gái cô , cô gặp ? Đẹp thì đó, nhưng bảo là con riêng. Không rõ bố là ai, mấy năm nay sống nhờ nhà trai chị dâu. Gần đây rộ chuyện , ai cũng sốc.”

“Trời đất! Thiệt ? tưởng con bé là con ruột hai vợ chồng chứ.”

“Ruột gì mà ruột! Người phụ nữ dạng . Mang theo bao nhiêu đồ đạc về nhà chồng, chiếm gần nửa căn nhà bên .”

Vân Sương chỉ im lặng. Mấy lời đ.â.m chọt quen lắm . Người đời vốn miệng lưỡi độc địa, huống chi Lam Xuân chịu thiệt mà yên.

Cuối cùng cũng đến lượt mua thịt. Cô chọn hai cân thịt ba chỉ, thêm một cân thịt nạc—sạch phiếu luôn.

"Đồng chí, bán lòng lợn ?" – cô hỏi bán.

"Có, hai hào một bộ, ở đây ba bộ, nếu lấy hết tính năm hào, khỏi cần phiếu."

"Vậy lấy hết cho ."

Hứa Tri Tình toe toét: “Mẹ ơi, món ngon lắm, hầm với măng nhé!”

Người bán cũng phấn khởi. Mấy món cho còn chê, nay chịu chi, coi như đầu năm khởi sắc.

Sau khi mua thịt, họ ghé mua thêm diêm, lấy một cân bánh quy lớn, hai cân bánh gato. Thế là đồ Tết cơ bản đủ.

Hai con dắt tay khỏi cửa, lòng đầy hân hoan. bước đến cổng, liền đụng mặt Hứa Tri Vi và cô bé .

 

Hai con Liễu Vân Sương đang cạnh một quầy hàng nhỏ bán hạt dẻ nóng hổi thì chợt phát hiện một bé gái lẻ loi gần đó. Không thấy lớn cùng, chỉ cô bé khoanh tay đợi, khuôn mặt lạnh tái, đôi mắt long lanh nước.

"Em gái, em đây chờ nhé, chị tìm bố một lát sẽ ngay."

Giọng của Hứa Tri Vi vang lên, ngọt như mật, nhưng ánh mắt sắc lạnh như dao.

"Vâng ạ, chị nhanh lên nhé."

Cô bé ngoan ngoãn đáp lời, hề nghi ngờ, chỉ tại chỗ như một cái cọc.

ngay đó, một tiếng lạnh như băng bỗng vang lên trong đầu Liễu Vân Sương. Đó là giọng của Hứa Tri Vi cùng hệ thống, đầy độc địa và ngạo mạn.

"Dám chống đối ? Cho mày đấy mà c.h.ế.t rét!"

Mộng Vân Thường

"Dọa cho nó sợ một chút lát nữa kéo Tân Ngọc Lương đến dỗ dành, thế nào cũng ăn điểm. Cho nó nếm mùi khổ !"

Loading...