Tuy Diệp Trường Vinh quá tin con gái học bản lĩnh thật sự, nhưng lỡ như thể tìm thì , ông dẫn tìm thử , nếu tìm , vạn sự đại cát; nếu tìm , chỉ thể chứng tỏ con gái học tới nơi tới chốn; tuy Kỷ sư phụ chút võ, nhưng bản lĩnh bói toán .
Diệp Trường Vinh vội tìm bò giúp , ăn cơm xong ở nhà lâu, nhanh . Ông hỏi tiểu Lý trực ban, Trần Đại Dũng và Lưu Ngọc Quốc điều tra tình hình mất bò vẫn về, ông liền đạp xe đến thôn mất bò.
Diệp Trường Vinh tới cổng thôn gặp Trần Đại Dũng và Lưu Ngọc Quốc, hai điều tra xong nơi mất bò, tìm hiểu gia đình mất bò kết thù oán gì ở trong thôn , mới việc xong, định về nhà ăn miếng cơm tiếp tục giúp tìm bò.
Diệp Trường Vinh tìm hai hỏi rõ tình hình điều tra, đó : “ chút tin tức, thấy bò một đàn ông dắt về hướng tây nam, chúng tìm nhà mất bò, bảo họ tìm thêm vài , cùng tìm thử, tìm sớm, kết án sớm.”
Trần Đại Dũng ủ rũ : “Anh Diệp, cho em và Ngọc Quốc ăn miếng cơm , bây giờ hai bọn em đói tới mức bụng kêu ột ột, đợi lát nữa sức tìm bò.”
Gia đình mất bò giữ họ ăn bữa cơm, nhưng công an thể tùy tiện nhận gì của dân, hơn nữa mất bò chắc chắn tâm trạng , Trần Đại Dũng và Lưu Ngọc Quốc ngại mặt dày ăn cơm của .
Diệp Trường Vinh , móc bốn cái bánh nướng từ trong túi vải: “Biết chắc chắn các đói, một hai cái, ăn bánh nướng lót , đợi tìm bò cùng về.”
Thế là ba nhà mất bò, bảo gia đình mất bò tìm thêm mười mấy , sự dẫn dắt của Diệp Trường Vinh, họ đến núi phía tây nam tìm bò.
“Anh Diệp, báo tin cho địa chỉ cụ thể bò xuất hiện ?”
Diệp Trường Vinh lắc đầu : “Có thể sợ đắc tội , với hai câu , kịp hỏi kỹ, chúng tìm thử khu .”
Người bói phương vị đại khái là con gái ông, nhưng ông thể với bất cứ ai. Lỡ như tìm bò còn đỡ, nếu tìm , chỉ là vấn đề mất mặt, đoán chừng sợ truyền lời khó . Cho nên bất luận ai hỏi, Diệp Trường Vinh đều sẽ rõ sự tình.
Tuy Diệp Trường Vinh như nhưng đều nghi ngờ ông, ôm theo tâm tư thể tìm bò, cùng lên núi tây nam tìm.
“Có khi nào trộm bò dắt bò , trực tiếp giấu trong núi ?”
“Có khả năng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-105.html.]
Mọi đều cảm thấy suy đoán hợp với thông tin mà Diệp Trường Vinh cung cấp nhất, thế là bắt đầu suy nghĩ trộm bò sẽ giấu bò ở .
“Người trộm bò giấu bò trong núi, chắc chắn cho bò uống nước, cảm thấy vị trí giấu bò lẽ là nơi nguồn nước, chúng nên tìm ở nơi nước.”
Người nhiều sức lớn, mỗi đóng góp suy nghĩ.
Vân Mộng Hạ Vũ
“ núi ở nước, , theo xem thử.”
Lúc nhỏ thường lên núi tây nam hái quả dại gì đó, vô cùng quen thuộc với địa hình nơi , thế là đoàn theo lên núi.
Trên núi ít chỗ nước, nguồn suối vẫn luôn chảy, hình thành một dòng suối nhỏ thể chảy xa, tìm cực kỳ tốn sức.
Một đoàn tìm mấy nơi, cuối cùng mới tìm bò mất ở nơi cỏ cây, khá hẻo lánh.
Bò đang cúi đầu ăn cỏ, thấy động tĩnh thì ngẩng đầu lên “ụm bò” một tiếng, đoán chừng là do thấy chủ nhân.
Chủ của con bò kích động tới kiểm tra bò lành lặn , dắt bò nhịn vuốt ve lưng bò, giống như thấy lâu gặp. Không chỉ là vấn đề mấy nghìn tệ, nuôi bò mấy năm trời cũng tình cảm, mất vô cùng đau lòng.
“Tốt quá , cuối cùng cũng tìm bò.”
“Vẫn là nhờ tin tức do công an Diệp cung cấp chuẩn xác, nếu thể tìm bò nhanh như .”
Người mất bò vội vàng cảm ơn Diệp Trường Vinh.
Trần Đại Dũng : “Anh Diệp, xem dáng vẻ bò buộc , chắc chắn là trộm bò dắt tới đây giấu, chúng tìm bò , nên điều tra sâu tìm trộm bò.”
Diệp Trường Vinh với mấy hương tìm bò: “Các dắt bò con đường bí mật một chút, nhất đừng để khác thấy bò tìm thấy, về cũng đừng gì. Chúng canh ở đây, xem thử thể tìm trộm bò .”