Diệp Trường Vinh dặn: “Vào ở khóa cửa sẽ an hơn một chút. Vệ Hoa, đợi lát nữa nhớ lúc sắm sửa thêm đồ, mua ổ khóa mới .”
Quan trọng nhất là căn nhà còn kèm theo bộ đồ dùng bằng gỗ, tuy đồ dùng trông cổ, nhưng chắc chắn dùng bền. Trông vẻ dùng ít năm, lẽ là chủ của căn nhà để .
Trong viện vòi nước, là nước thiên nhiên, uống tiện. Đèn trong nhà đủ cả, dùng điện cũng tiện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan hỏi nhiều, cũng chủ cũ vì bán căn nhà như . Sau cho dù tháo dỡ, đợi tương lai giá nhà tăng lên, căn nhà càng đáng tiền, nếu tháo dỡ, căn nhà thể đổi vài căn nhà lầu, siêu giá trị!
Ba đứa nhỏ quan sát các gian phòng, định chọn trúng gian nào sẽ ở gian đó. Cuối cùng ba chọn sương phòng đông tây. Diệp Đông và Diệp Nam ở đông sương phòng, Diệp Hoan ở tây sương phòng. Nhà chính thể để cho ba ở khi họ tới.
Bởi vì lúc đầu Kỷ sư phụ mua nhà vội vã, khi mua dọn dẹp căn nhà, cộng thêm phủ bụi cả mùa hè, căn nhà đầy bụi, cần quét dọn mới thể ở .
Cả nhà màng ăn cơm , vội vàng dẫn nước định xóa bụi và mạng nhện…
Gia đình năm đồng tâm hiệp lực, dọn dẹp cũng nhanh. Họ nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ căn nhà sẽ ở, Lý Vệ Hoa trải chăn đệm xong, cuối cùng căn nhà trông cũng nhân khí.
“Đợi mua rau gạo và nồi niêu xoong chảo là thể nấu ăn trong nhà .”
Diệp Hoan : “, chúng con nấu cơm, thể tự nấu ăn.”
Lý Vệ Hoa lo lắng : “Chỉ là tự nấu cơm phiền phức, liệu ảnh hưởng các con học tập ?” Nếu , bà thật sự chuyển tới chăm sóc các con, đáng tiếc bà còn , thể tới.
Diệp Hoan đảm bảo: “Chắc chắn sẽ ảnh hưởng học tập. Mẹ, chuyện giao cho con, đảm bảo sẽ để Đông Đông và Nam Nam sa sút học hành.”
Từ khi là con ruột, trong một chuyện, Diệp Hoan càng thể hiểu tâm trạng của , lo lắng cái gì, cho nên Diệp Hoan đoán đúng tâm tư của Lý Vệ Hoa, lời hợp tâm ý của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-111.html.]
Lý Vệ Hoa : “Con cũng , cũng thể bỏ bê bài vở, nếu để các con ở trường ăn cơm nhà ăn.”
Dưới yêu cầu mãnh liệt của ba đứa con, khi chúng khai giảng sẽ học ngoại trú, định ở trường. Bởi vì ở trường luôn thoải mái bằng ở nhà.
Diệp Trường Vinh : “Trưa nay chúng ngoài ăn một bữa, thuận tiện mua chút đồ về. Đợi xong việc, còn tìm Kỷ tình huống.”
Đường phố ở tỉnh thành phồn hoa hơn nhiều, bên ngoài cũng là quán ăn. Cả nhà ngoài tìm quán bánh bao, ăn bánh bao nhân thịt. Bánh bao thơm mà ngấy, gói nhân thịt, cực kỳ hợp khẩu vị của Diệp Trường Vinh, còn Diệp Đông và Diệp Nam, ba ba con ăn hơn mười cái bánh bao, Lý Vệ Hoa và Diệp Hoan mỗi ăn bốn cái.
Lý Vệ Hoa : “Tiệm bánh bao ngon, nếu các con nấu cơm thì mua mấy cái bánh bao ở đây ăn. Mẹ thấy bên ngoài bán đậu phụ, hoành thánh… để cho các con ít tiền, ăn gì thì mua ăn.”
Tuy bà xót các con ăn cơm, nhưng tới thành phố học, quả thực tốn kém hơn ở huyện hoặc ở trấn. Nếu các con cực nhọc, bà và Trường Vinh càng nên cố gắng kiếm tiền, đợi nuôi các con trưởng thành, trong nhà thêm vài đứa con kiếm tiền, khi đó cuộc sống sẽ lên.
Cho dù trong nhà thêm một khoản vàng bạc, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa vẫn quen tính toán sống qua ngày, từng ăn uống lãng phí tiền bạc. Bởi vì khoản tiền ngoài ý đó là để cho các con, thể tùy tiện sử dụng.
Diệp Hoan : Trong tay con tiền sư phụ để , tuyệt đối sẽ để miệng của các em trai chịu thiệt.
cô sợ sẽ khiến nghĩ nhiều, chi bằng đợi ba ở bên, mua thêm đồ ngon cho các em ăn.
Ăn cơm xong, cả nhà tìm cửa hàng, một mua đủ đồ cần thiết mới về nhà.
Bởi vì còn gặp Kỷ Chấn Hoa và Lâm Nghi Song, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa định ở một đêm về, đợi hỏi đúng thời gian khai giảng của các con, đưa ba đứa tới.
Do hôm nay là cuối tuần, đồ gia đình Diệp Trường Vinh mua đặt ở trong nhà mới, rửa mặt đơn giản thu dọn, cả nhà đến viện gia thuộc ở đại viện ủy viên thành phố.
Thực ở đây là viện gia thuộc dành cho cán bộ nghỉ hưu ở, ba của Kỷ Chấn Hoa ở đây, cho nên khi ông về thành phố, cả nhà chuyển tới đây.
Trước khi Diệp Trường Vinh tới, gọi điện thoại với Kỷ Chấn Hoa một tiếng, cho nên khi cả nhà tới đây, Kỷ Chấn Hoa đang dẫn hai đứa con đợi ở cổng viện gia thuộc, sợ Diệp Trường Vinh bọn họ đầu tới lạc đường tìm chỗ.