Cứ rẽ ngoặt quanh co như , một một chó tốn gần bốn mươi phút mới tới chợ đồ cổ Hoa Điểu ở phía nam thành phố. Lúc đại khái là chín giờ sáng, cổng chợ luôn .
Diệp Hoan tìm chỗ giữ xe ở cổng chợ, tốn một hào gửi xe đạp, mới chợ chuẩn bán đồ.
Diệp Hoan nghĩ cách nào tìm mua ở chợ, còn là một mua thành thật một chút mới , thể là chỉ kiếm tiền giống như chủ quầy mập đó. Nếu thấy cô nhỏ tuổi, bẫy cô một vố trả cho cô quá ít tiền, chắc chắn Diệp Hoan sẽ bán.
Nói Tào Tháo, Tào Tháo tới.
Diệp Hoan mở Mắt Âm Dương, đang quan sát tiệm đồ cổ bên đường, xem ông chủ bên trong thành thật , lúc cô thấy tiếng gọi quen thuộc truyền tai: “Đại sư, đại sư, hôm nay cô tới chợ , là mua thứ gì , chỗ Bàng Tự khá quen thuộc, thể dẫn đường cho cô.”
Vừa nãy ông mập ở gần đó thấy đại sư, lúc đầu còn tưởng nhầm, kỹ mới cảm thấy sai, trừ phi là giống hệt đại sư. Cho nên ông liền cun cút chạy tới nhận “ quen”.
Thực khi ông mập về nhà, chuyện xảy cho nhà , ba ông giơ tay tát cho ông một bạt tai: “Nhớ kỹ bài học hôm nay, ăn hòa khí, coi thường bất cứ ai, nếu chừng khi nào sẽ đắc tội khác. Hôm nay may mắn đại sư mà con là một cô bé mềm lòng, bụng thu kiếm, cứu mạng của con, nếu đổi là đại sư khác, chừng con gây họa gì.”
“Sau gặp đại sư thì điều nhận sai, khách sáo với đại sư, đừng thấy nhỏ tuổi mà coi thường, cẩn thận xử con thế nào con cũng . Kết thiện duyên với đại sư, lỡ như gặp chuyện gì, chúng cũng nơi cầu cứu…Bình thường trông thông minh, là một tên ngốc, ài…” Ba của ông mập hận sắt thành thép, cảm thấy dạy dỗ con trai.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù thì ba ruột của ông mập cũng dạy dỗ ông một trận, bảo ông thấy Diệp Hoan nhất định kết thiện duyên, tuyệt đối thể đắc tội cô. Ông mập khá hiếu thuận, ba ông dạy dỗ tâm phục khẩu phục, cho nên mới theo lời ba ông . Hôm nay thấy Diệp Hoan chạy tới, nếu với tính cách của ông , lẽ sẽ trốn Diệp Hoan mới đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-128.html.]
Diệp Hoan đầu : “Hóa là chú, , tìm việc?”
Lần ông mập bản lĩnh thần quỷ của Diệp Hoan dọa sợ, Diệp Hoan hỏi, ông vội vàng lắc đầu: “Không việc gì, việc gì. chỉ là hỏi đại sư cần giúp gì . sẽ dốc hết sức giúp cô.” Ba ông nhất định lòng kính nể với đại sư, cẩn thận hầu hạ.
Ông mập gật đầu khom lưng, để quen thấy ông đối với một cô bé như thế , nhất định cảm thấy lạ.
Diệp Hoan hề cảm thấy hổ thẹn vì lấy bảo kiếm ở chỗ ông mập, còn lấy của ông năm trăm tệ, đừng quên cô cứu mạng của ông , hơn nữa bảo kiếm đó gỉ, chắc chắn ông mập thu mua với giá thấp.
Cho nên Diệp Hoan khách sáo : “Tiệm đồ cổ nào ở chỗ khá đáng tin, trong tay chút đồ bán.”
“Đại sư, cô hỏi đúng , ai rành chợ hơn . cô , cửa hàng ăn điều nhất chợ là Tụ Bảo Các …” Ông mập chỉ một cửa hàng hai tầng trang trí cổ xưa gần đó: “Chính là tiệm đó, ông chủ họ Đường…”
Hai tiếp tục về , Chiến Thần theo sát bên cạnh chủ nhân. Ông mập thấy bên cạnh đại sư thêm một chú chó lớn uy mãnh, càng dám lỗ mãng.
Ông mập cơ hội biểu hiện, đàng hoàng, ngờ đại sư bên cạnh tiếng nào chạy sượt qua bên cạnh ông , tốc độ đó giống như gió lốc, cực nhanh. Đợi ông mập phản ứng , đại sư chạy xa, con ch.ó lớn đó cũng theo sát.
Ông mập xảy cái gì, nhưng ông lập tức đuổi theo, việc gì mới khiến đại sư lao điên cuồng, việc màng hình tượng như . Đáng tiếc thể trọng của ông mập lớn, chạy quá chậm, nhất thời đuổi kịp Diệp Hoan.