Bởi vì chỗ Diệp Hoan lớn, cho nên cuối tuần chúng đều thích chơi trong nhà Diệp Hoan.
Kỷ Nguyên Trân , càng vui: “Em thích nhất là ngắm quần áo , chị mua quần áo gọi em, em vui.”
Đây là một hành vi nũng nịu cần dỗ, Diệp Hoan chỉ đành chịu thua: “Được, dạo nhất định sẽ gọi em, nhưng em chê mệt.”
Kỷ Nguyên Trân vô cùng tự tin : “Dạo phố gì chê mệt chứ, chắc chắn em sẽ than mệt.”
Diệp Đông và Diệp Nam chen : “Hôm qua Hoan Hoan dẫn bọn dạo trung tâm thương mại lâu, bọn mệt chết, mệt tới mức trưa cũng nấu cơm…”
“Không chị từng luyện võ , thế mà dạo phố còn chê mệt, chắc chắn là luyện đàng hoàng, lười biếng…”
Mấy tới trường.
Trong văn phòng, sắc mặt của giáo viên chủ nhiệm lớp A, lớp B lắm, nhưng họ vẫn gượng chúc mừng Lâm Nghi Song: “Chúc mừng cô, cô giáo Lâm, là Diệp Hoan của lớp các cô giành hạng nhất khối .”
Lâm Nghi Song vui, ha ha : “Đây đều là kết quả do Diệp Hoan tự cố gắng học tập, thực các giáo viên đều cần tốn quá nhiều tâm tư lên em , đứa trẻ học giỏi, vững.” Xong chuyện, Lâm Nghi Song chúc mừng giáo viên chủ nhiệm lớp A lớp B: “Thành tích bình quân của hai lớp các cô cũng , chiếm top 1 top 2 cả khối…”
Lúc đầu, học sinh phân tới lớp A lớp B là học sinh điểm cao, nếu điểm bình quân còn kém lớp bình thường, giáo viên chủ nhiệm nên to. Bây giờ lời của Lâm Nghi Song cũng khiến giáo viên chủ nhiệm lớp A lớp Ba nhói lòng.
Mặc kệ thế nào, họ cố gắng nhiều, vẫn khiến học sinh trong lớp vượt qua Diệp Hoan, theo hai giáo viên chủ nhiệm, đây là thất bại của họ.
Haiz, điều cũng hết cách, ai bảo trong lớp họ học sinh kiểu năng chứ?
Trước bảng đỏ thành tích khối do trường học dán lên, chen đầy học sinh tới xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-143.html.]
Có học sinh khâm phục : “Lần , lớp 6 là Diệp Hoan của lớp C thi hạng nhất, quá lợi hại!”
“Xem lớp A, lớp B cũng nhỉ? Thế mà qua học sinh lớp C.” Đây chắc chắn là học sinh lớp thường, còn cam lòng với lớp A lớp B.
Học sinh lớp A lớp Ba xong cảm thấy mất mặt, sĩ khí kỳ thi cũng rơi rớt hết bảng đỏ.
*
Lần Diệp Hoan vẫn nhất khối, Diệp Đông và Diệp nam chiếm top 5, thành tích của hai đứa vẫn coi là định, điều thể khiến Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa khá yên tâm.
Kỷ Nguyên Trân bội phục : “Hoan Hoan, chị lợi hại thật, nào cũng thể thi hạng nhất. Quan trọng là mất điểm ít, gần như đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn, cho sống ?”
“Em cũng thi kém, cô giáo Lâm cũng càm ràm ép em thi nhất, em sợ cái gì?”
Kỷ Nguyên Trân mặt quỷ đáng yêu : “Em ngưỡng mộ ghen tỵ với chị! Hừ!”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hay là em cố gắng một chút, cố gắng vượt qua chị?”
Kỷ Nguyên Trân xin tha: “Chị tha cho em , em dùng hết thời gian học tập.” Cô biến thành mọt sách, cả ngày chỉ học, hơn nữa cô thi hạng năm, thành tích , ít nhất thể chuyện ở chỗ ba .
Kỷ Nguyên Trân ngoài giờ học còn tập múa học đánh đàn gì đó, những thứ đó là sở thích của cô , cô sẽ từ bỏ.
Thông qua thi , giáo viên chủ nhiệm lớp A, lớp Ba nhận thức sâu sắc đối với Diệp Hoan. Xem học sinh khác thể dễ dàng chiếm lấy bảo tọa hạng nhất từ Diệp Hoan . Việc độ khó nhất định đối với các bạn học lớp họ, dù thì học sinh lớp họ cái đầu qua là nhớ, hơn nữa còn lệch môn. Cũng đầu óc của Diệp Hoan phát triển kiểu gì, cô chỉ học ở trường, về nhà học hành mấy.
Lần , khi bố trí xong bài tập nghỉ đông, chủ nhiệm lớp A lớp Ba trách học sinh vượt qua Diệp Hoan nữa, mà bảo họ kiểm tra thiếu sót bổ sung, chắp vá những kiến thức thiếu hụt, tranh thủ đợt thi hơn. Giáo viên chủ nhiệm cũng sợ nhiều, các học sinh Diệp Hoan đả kích tới mức mất hết tự tin.
Sau khi lấy thành tích cuối kỳ, trường học chính thức nghỉ đông, Diệp Hoan gọi điện thoại cho ba đường tan học về nhà: “Ba, trường con nghỉ , ba dành thời gian tới đón bọn con nhé.”