Lý Vệ Quốc Hoan Hoan con ruột của em gái và em rể, bội phục hai từ tận đáy lòng, bởi vì họ giấu kỹ. Ngoài hai vợ chồng , đoán chừng tất cả họ hàng đều . Quan trọng là họ đối xử vô cùng với Hoan Hoan, khác gì con ruột, cho nên cho dù Hoan Hoan giống hai vợ chồng họ, căn bản ai nghi ngờ Hoan Hoan con ruột.
Mọi còn cho rằng là sinh ba, chắc chắn khác với sinh một. Hoan Hoan xinh , đoán chừng là giống bà cô nào đó đời .
Cách của Lý Vệ Quốc đối với Lục Vân Triết và Khương Nhã càng đơn giản, họ cố ý bỏ con, bây giờ mới tìm tới là vì bất đắc dĩ, trong lòng chỉ đồng cảm với họ, suy nghĩ oán trách.
Ông sợ em rể mất mát, còn an ủi em rể: “Cho dù Hoan Hoan nhận ba ruột, em cũng đừng quá buồn, coi như thêm thích.”
Hai xong, đang định tiếp khách, Diệp Trường Vinh thấy cả đạp xe đạp, thồ một đồ tới: “Anh cả, tới đây?”
Bác cả Diệp chào em trai và trai thông gia, xong : “Chị dâu em hái ít sơn , đào núi, bảo mang tới cho các em.”
Diệp Trường Vinh cạn lời, hôm nay thật quá trùng hợp, cả tới, thấu tỏ chuyện của Hoan Hoan, để cả về với nhà.
Lần , nhà họ Lý, nhà họ Diệp sắp bùng nổ !
*
Để khiến cả nhà kéo ông chuyện, Diệp Trường Vinh phí nước bọt giải thích một lượt với cả.
Bác cả Diệp là thành thật, khi xong im lặng lâu, đợi khi nhà ông mới : “Đoán chừng chúng Hoan Hoan cháu ruột, lẽ sẽ đau lòng.”
Diệp Trường Vinh , suýt chút vấp bậc cửa.
Nhà họ ai mấy năm nay bà cụ đối xử với Hoan Hoan, là vì thầy bói Hoan Hoan là quý nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-244.html.]
Bây giờ Hoan Hoan tìm ba ruột, thể ở nhà họ Diệp còn khó , bà cụ chắc chắn sẽ đau lòng. Chỉ là đau lòng vì những năm qua bà cụ tặng đồ cho Diệp Hoan, là đau lòng bà cụ còn hưởng ké nữa.
Sau đó Lục Vân Triết và Khương Nhã thấy thích nhà họ Khương, thế là họ cảm ơn, đây Hoan Hoan khiến bận lòng . Lý Vệ Quốc và bác cả Diệp vội vàng xua tay, bày tỏ họ gì nhiều.
hai đều nhắc tới Trường Vinh và Vệ Hoa với Hoan Hoan, những năm qua họ đều Hoan Hoan là con ruột của hai vợ chồng.
Đợi uống hết rượu, ăn no cơm, Lục Vân Triết xưng gọi em với Diệp Trường Vinh, Lý Vệ Quốc và cả, còn họ tới Bắc Kinh chơi, ông phụ trách chiêu đãi suốt quá trình.
Ăn cơm xong, Lý Vệ Hoa pha một ấm cho họ, bảo họ uống cho tỉnh rượu. Sau khi tỉnh rượu, Lý Vệ Quốc và bác cả Diệp lấy cớ trong nhà việc, tạm biệt Diệp Trường Vinh và Lục Vân Triết về nhà .
Trước khi , Lý Vệ Quốc tìm cơ hội thì thầm với em vợ: “Trường Vinh, về nhà chuyện của Hoan Hoan với ba ?”
Diệp Trường Vinh thở dài: “Nói , tới nước , giấu cũng giấu .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Vệ Quốc vỗ ông một cái, : “Thật tình, em còn giấu, còn giấu tới khi nào?”
“Không em sợ ngoài ?” Diệp Trường Vinh bây giờ giấu nữa, nhà , thích sớm muộn cũng sẽ , đó chừng ai lớn miệng ngoài, tới lúc đó quen với gia đình họ đều . Có thích bàn tán, chắc chắn sẽ thể gì .
Diệp Trường Vinh chuyện trái lương tâm, ngược sợ . Chỉ là sống ánh mắt dị thường của khác, cảm thấy khó chịu mà thôi.
Tất nhiên, Diệp Hoan ruột rà nhà họ Diệp, nếu truyền , đoán chừng các hương còn cảm thấy mới lạ hơn so với việc nhà họ sinh ba năm đó. Sinh ba, cùng lắm là khen vài câu khéo sinh; nhưng nếu Diệp Hoan con ruột, chắc chắn sẽ : Rốt cuộc là , nuôi nhiều năm như , là con ruột? Có hóng hớt, chừng còn sẽ chạy tới hỏi Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa.
Đợi Lý Vệ Quốc và cả Diệp về nhà với nhà, mới đầu họ đều tin lời hai là thật.
“Cái gì, Hoan Hoan con ruột của Trường Vinh và Vệ Hoa? Đừng bậy!”
Người nhà hỏi rõ sự tình, vẫn tin. Không ba ruột Hoan Hoan tới , xem thử là thật .