Trước Khương Nhã cũng từng tu luyện, nhưng bởi vì tư chất của bà bình thường, công pháp bình thường, năm đó chỉ đạt chút thành tựu mà thôi. Bây giờ nhiều năm tu luyện, còn .
Khương Nhã ngại phản đối tâm ý của con gái, chắc chắn : “Mẹ còn thể tu luyện ?”
“Thử ạ, lỡ như thể thì ?” Diệp Hoan hăng hái dạy tu luyện công pháp tầng thứ nhất.
Sau khi Khương Nhã nhớ công pháp, giường thử tu luyện. Diệp Hoan cô tu luyện như , nằng nặc đòi cũng tu luyện như , bởi vì tư thế khá thoải mái.
Diệp Hoan sắp xếp xong ruột đến phía tìm Chiến Thần.
“Chủ nhân, cuối cùng chị cũng về!” Chiến Thần ấm ức cọ chân của Diệp Hoan: “Chị ở nhà, cũng cho em ngoài, nhàm chán.”
Diệp Hoan gấp, sắp xếp cho Chiến Thần, vội vàng xin : “Đợi lát nữa dẫn em ngoài dạo, đều tại chị, sắp xếp em , chị như nữa.”
Thực khi , Diệp Hoan chuẩn một thứ cho Chiến Thần, nhưng đều là đồ ăn. Ngoài một chậu lớn thức ăn, một là thức ăn cô lén lút để trong gian cho Chiến Thần, ví dụ trái cây rau củ ăn như đào, dưa,…
Diệp Hoan Chiến Thần ăn mấy ngày cũng , nhưng cô thể bỏ đói nó. khi tìm chăm sóc Chiến Thần, cô chỉ đành để Chiến Thần ở nhà. Dù Diệp Hoan cũng , cho dù trong nhà đồ ăn, Chiến Thần cũng sẽ c.h.ế.t đói. Bởi vì nó sẽ tự kiếm ăn.
“Được, chủ nhân, chúng mau ngoài dạo .” Chiến Thần vui vẻ vẫy đuôi.
Thực Chiến Thần ở nhà một , bởi vì nó thông nhân tính, đốt thời gian, vẫn luôn ở nhà xem tivi. Bởi vì Chiến Thần là một con ch.ó dùng thiết điều khiển từ xa. Đương nhiên, để chủ nhân ngoài dạo cùng nó, nó kiên quyết tiết lộ chuyện xem tivi mỗi ngày.
Diệp Hoan nhà tu luyện giường, bèn với ba một tiếng, tới chỗ sư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-248.html.]
Lục Vân Triết: “Lần sư phụ và sư của con đều phí tâm , hôm khác mời họ tới nhà ăn cơm.”
Diệp Hoan: “Vâng, con , ba, buổi trưa con về ăn cơm.”
Diệp Hoan dẫn Chiến Thần ngoài, nhanh bộ tới nhà sư . Thế nhưng nhà sư khóa trái, ai. Diệp Hoan chỉ đành dẫn Chiến Thần về.
Lục Vân Triết hỏi: “Sao về nhanh như ?”
“Sư nhà, con ăn trưa xem .”
Vốn dĩ thể gọi điện thoại liên lạc với sư , nhưng Diệp Hoan sợ quấy rầy sư việc, vẫn đợi tới trưa sang nữa.
Diệp Hoan về bao lâu, trong nhà tới. Người tới ai khác, chính là ông bà nội của Diệp Hoan – ba của Lục Vân Triết. Hóa trong lúc Diệp Hoan ngoài, Lục gọi điện thoại cho con trai cả, ông về, lập tức chạy tới. Một là rốt cuộc Khương Nhã , hai là xem thử cháu gái ruột như thế nào.
Vốn dĩ Lục Vân Triết nên đưa vợ con gặp trưởng bối, nhưng Lục Vân Triết lo vợ sẽ xảy chuyện giữa chừng nên đồng ý qua đó. Hai ông bà cụ chịu , tự xe tới.
“Ba, , hai tới đây?” Lục Vân Triết giải thích: “Vốn dĩ con đợi Tiểu Nhã khá hơn đưa cô tới thăm hai .”
Nói thật, tuy Khương Nhã là con dâu cả của nhà họ Lục nhưng ba Lục gặp bà thật sự nhiều. Trước đây cũng chỉ là lúc Lục Vân Triết kết hôn với Khương Nhã, dẫn bà về nhà gặp hai , sống ở nhà họ Lục một thời gian. Sau đó Lục Vân Triết và Khương Nhã luôn sống ở thành phố S, cho nên Khương Nhã là con dâu cả, thời gian sống chung với ba chồng nhiều.
Vì đợi khi Khương Nhã mất tích mấy năm, Lục bắt con trai cả tái hôn. Bởi vì bà cụ là chồng bao nhiêu tình cảm với con dâu, dựa nghĩ cho con dâu, chuyện cho bà ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba Lục lên tiếng, Lục trừng con trai cả : “Con dẫn cháu gái của sang gặp ba , ba tới gặp các con chứ.”
Muốn gặp cháu gái, vấn đề gì cả. Bởi vì Lục Vân Triết chỉ ba em, rơi lúc kế hoạch hóa gia đình, cho nên họ đều chỉ một đứa con. Tới đời Diệp Hoan, cô chỉ một họ Lục Cảnh Viễn, còn một em họ tên Hạ Triều Dương. Sở dĩ Diệp Hoan nhỏ hơn Lục Cảnh Viễn là bởi vì năm xưa Lục Vân Triết xuống nông thôn, kết hôn muộn với Khương Nhã, cho nên con của họ nhỏ hơn con của nhà em hai. Hạ Triều Dương cũng chỉ nhỏ hơn Diệp Hoan một tuổi, năm nay đang học lớp 12.