Còn đợi Lục Vân Phỉ tới, Lục Vân Triết nhận điện thoại. Lần là em hai gọi tới. Lục Vân Triết với ông : “Vân Thanh, đợi lát nữa Vân Phỉ cũng tới, là các em tới cùng luôn. Ba chúng cũng ở đây.”
“Vậy buổi trưa chúng em đều tới chỗ ăn cơm.” Lục Vân Thanh cũng tò mò.
“Ừm, tới cả , cùng tụ tập ở đây.”
Cả nhà Lục Vân Thanh tới muộn. Bởi vì Lục Vân Thanh và Hà Thục Mẫn ở nhà đợi Lục Cảnh Viên tới cùng.
Sau khi Lục Vân Phỉ tới, đầu tiên là kéo Diệp Hoan hứng thú chuyện. Sau đó hỏi cả rốt cuộc là như thế nào? Lục Vân Triết tốn nước bọt giải thích với em gái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Vân Phỉ vô cùng căm phẫn : “Chị dâu thật xui xẻo, đây là gặp một kẻ thù điên, thấy trong nhà bảo bối liền cướp? Nếu em gặp chuyện , em hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t đó.”
Lục Vân Triết: kẻ thù c.h.ế.t .
Lục Vân Phỉ chỉ từng gặp mặt chị dâu Khương Nhã vài mười mấy năm , bà ấn tượng sâu với Khương Nhã, nhưng cách với Khương Nhã, cảm thấy bà an tĩnh, dịu dàng, cảm giác khuê tú của nhà. Mấy tiếp xúc đây, bà cảm thấy Khương Nhã còn hòa hợp, so với chị dâu hai thường xuyên gặp mặt, bà thích kiểu như chị dâu cả hơn.
Lục Vân Phỉ cùng chị dâu vài câu bày tỏ đồng cảm, kéo Diệp Hoan yêu thích ngừng.
“Cô luôn một đứa con gái, đáng tiếc sinh thằng nhóc. Sau khi Hoan Hoan tới nhà, cuối cùng nhà chúng cũng con gái .”
“Hoan Hoan xinh bao, dẫn ngoài chắc chắn hãnh diện. Hôm nào cô dẫn cháu trung tâm thương mại mua quần áo.”
“Nói vẫn là con gái gần gũi, con trai lớn lên thì gần gũi nữa.” Lục Vân Phỉ lảm nhảm thằng nhóc nhà , oán niệm ít: “Bây giờ nếu cô gì với Triều Dương, nó luôn thiếu kiên nhẫn, khiến cô tức chết.”
Lục Vân Phỉ: “Hoan Hoan, hôm nào tới nhà cô chơi. Dượng của cháu và Triều Dương còn gặp cháu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-251.html.]
Diệp Hoan: “Cô, chiều nay cháu học, bình thường lẽ rảnh, đợi cháu nghĩ tính ?”
Lục Vân Phỉ sảng khoái : “Được, đợi nghỉ, cô tới đón cháu.”
Gia đình Lục Vân Thanh đang đường tới, Hà Thục Mẫn hỏi: “Chị dâu bặt vô âm tín nhiều năm như , bây giờ tìm ?”
Lục Vân Thanh : “Anh cả cũng rõ, em hỏi ? Đợi lát nữa xem thử là .”
Hà Thục Mẫn kìm nén trừng chồng, chồng học theo sự thâm tình của cả, dịu dàng chu đáo với bà một chút.
Bởi vì Hà Thục Mẫn che giấu tâm tư sâu, nhà họ Lục đều bà dự định để con trai bà tiếp quản tài sản của cả. Nói thật, khi tin tìm Khương Nhã, trong lòng Hà Thục Mẫn khó chịu nhất, bởi vì như , tính toán nhiều năm của bà sẽ thành bọt bóng.
Không ngờ mới mười mấy ngày gặp, cả chẳng những tìm chị dâu, còn tìm con gái. Anh cả con gái, chắc chắn sẽ để tài sản cho con trai .
Điều khiến tính toán nhiều năm của Hà Thục Mẫn tan tành. Hà Thục Mẫn cảm thấy uất nghẹn, bà là rõ sự tình nhất.
Thực cho dù Hà Thục Mẫn thì thể như thế nào? Chắc chắn Lục Vân Triết sẽ để tài sản cho cháu. Lục Vân Triết cũng ngốc, ông yêu vợ và con như thế, chắc chắn sẽ để đồ cho con .
Lục Cảnh Viễn càng tò mò bác cả tìm vợ con bằng cách nào: “Bác cả thật trọng tình cảm, tìm bác gái nhiều năm như , cuối cùng cũng chờ ngày . Thật vui bác !” Anh rạng rỡ, là thật lòng cảm thấy vui cho bác cả.
Hà Thục Mẫn con trai càng cảm thấy uất nghẹn, bà tính toán nhiều năm, rốt cuộc là vì ai? Còn cho con trai kế thừa thêm gia nghiệp, gặp chuyện sẽ khốn đốn.
Hai ba con đều sự ấm ức của Hà Thục Mẫn, tiếp tục đoán rốt cuộc Lục Vân Triết tìm như thế nào.
Lục Vân Thanh : “Có lẽ là bạn của bác cả con ngóng .”
Lục Cảnh Viễn lắc đầu phủ định: “Chắc chắn , nếu là bạn của bác cả, đây tìm thấy. Con đoán liệu liên quan tới em họ tìm , chẳng em học ở đại học B ? Có thể bác cả tìm con gái , thuận theo manh mối, tìm bác gái.”