Hạ Diên Phong : “Đương nhiên , chuyện phí sức mà học thành . Thế hệ các con gia đình chỉ một đứa con, lớn đều nỡ để các con chịu khổ, mới cho các con đến võ quán hoặc bái sư phụ học võ. Dượng một bạn bái sư học võ, lúc nhỏ bái sư, chỉ theo sư phụ học võ, còn múc nước, bổ củi, nhiều việc khác cho nhà sư phụ. Bởi vì quan hệ sư đồ chỉ quan hệ ba con, sư phụ đánh mắng đều là chuyện thường…”
Bốn chuyện, nhanh tới cổng đại học B, Lục Cảnh Viễn và Diệp Hoan cùng xuống xe, hai vẫy tay tạm biệt Hạ Diên Phong và Hạ Triều Dương, Hạ Diên Phong lái xe , bởi vì trường của Hạ Triều Dương xa.
Lục Cảnh Viễn: “Diệp Hoan, cần đưa em ?”
Diệp Hoan xong liền : “Thôi khỏi, họ, với em, thấy đảm bảo chắc chắn sẽ vây hỏi em, trai là ai, chừng còn tưởng là bạn trai mới của em, một em tới trường là !”
“Vậy , hôm khác rảnh dẫn em ngoài chơi.”
“Vậy em , tạm biệt.” Diệp Hoan vẫy tay với họ, cổng trường.
Lục Cảnh Viễn đến đại học Q gần đó.
Sau khi Diệp Hoan về trường, cô đến chỗ cố vấn học tập hủy giấy phép. Bởi vì cô ba , lúc đầu chủ nhiệm khoa cho cô nghỉ phép, trực tiếp với cố vấn học tập của cô.
Diệp Hoan đến thẳng văn phòng của cố vấn học tập Nhậm Nhất Bình, may mà sắp tới giờ học, ông ở văn phòng. Thực cơ hội cố vấn học tập xuất hiện mặt sinh viên còn nhiều bằng hướng dẫn giao lưu với các sinh viên. Diệp Hoan chọn cán bộ lớp, với cố vấn học tập, cơ hội giao lưu riêng với ông gần như .
“Thầy Nhậm, em về , hủy bỏ giấy phép ạ.”
Nhậm Nhất Bình quan sát Diệp Hoan, mới hỏi: “ nhớ em xin nghỉ một tuần, sớm.”
Diệp Hoan: “Xử lý xong việc nên ạ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-257.html.]
Vốn dĩ Nhậm Nhất Bình nên để Diệp Hoan lớp học, nhưng ông thực sự kiềm tò mò, hỏi Diệp Hoan một câu: “Em và chủ nhiệm khoa là thích ? Thế mà thầy gọi điện thoại cho xin nghỉ giúp em?”
Bởi vì Nhậm Nhất Bình lật xem hồ sơ của Diệp Hoan, hiển thị cô là sinh viên bản địa. Thế mà thể khiến chủ nhiệm khoa xin nghỉ giúp cô, chắc chắn quan hệ bình thường.
Diệp Hoan nghĩ cô tìm ruột, cả nhà đoàn tụ, cũng gặp mặt ông bà nội, coi như là nhận tổ quy tông, bây giờ giấu cũng cần nữa. Cho nên cô tiết lộ với cố vấn học tập: “Em với chủ nhiệm khoa, nhưng em với giáo sư Lục.”
Nhậm Nhất Bình hỏi: “Giáo sư Lục? Em giáo sư Lục Vân Triết, thầy là gì của em?”
Diệp Hoan thấy cố vấn học tập vô cùng tò mò, chỉ đành đáp: “Thầy là ba ruột của em.”
Ba ruột? Ý mặt chữ , giáo sư Lục thế mà là ba ruột của bạn học Diệp Hoan? Nhậm Nhất Bình bỗng nhớ , vợ của giáo sư Lục mất tích nhiều năm, hình như giáo sư Lục luôn tìm kiếm. Ở trường đại học B , đây gần như là bí mật. Ngoài tân sinh viên trường , một sinh viên cũ đều qua chuyện .
Người bình thường tuyệt đối ngờ tân sinh viên Diệp Hoan mới thi đại học B là con gái của giáo sư Lục.
Đầu óc Nhậm Nhất Bình nhảy nhanh, đó ông : “Nói như , em – cũng tức là vợ của giáo sư Lục cũng tìm ?”
Diệp Hoan gật đầu: “Vâng.”
Nhậm Nhất Bình ngại hỏi tiếp. Bởi vì hỏi càng rõ sẽ dính dáng tới bí mật nhà , ông ngại hỏi. Thế là ông chúc mừng Diệp Hoan: “Đây đúng là tin , chúc mừng gia đình em đoàn tụ.”
“Cảm ơn thầy, thầy còn việc ? Nếu còn việc gì thì em về lên lớp.”
Nhậm Nhất Bình : “Đi , rảnh rỗi nhiều sách hơn, tìm bạn học mượn sổ ghi chép bổ sung, bù những bài giảng vắng.”
Thực Diệp Hoan đến thành phố S là cuối tuần, nếu tính thật , cô chỉ bỏ một buổi học. Hơn nữa khoa của họ mới nhập học, phần lớn các môn đều là tri thức lý luận, đối với Diệp Hoan mà quá khó, chỉ cần cô chăm chỉ học, nhanh thể bù các bài vắng.