Cậu  nhướng mày: “Ý  là gì?”
  tươi: “Thừa phòng mà,  cho tớ ở nhờ?”
Châu Cố lườm: “Phòng đó để ông nội, thỉnh thoảng ông qua thăm.”
 thất vọng, nhưng   tiếp: “Cậu tính sót . Tầng một còn hai phòng. Dì Hứa, dì Tống ở tầng một,  thích leo cầu thang.”
 mừng rỡ: “Thật ? Tuyệt quá! Thiếu gia, nhà  tuyển  ? Tớ   hết: pha , rót nước, lấy bưu kiện! Chỉ xin ăn ngon, ngủ ấm!”
Châu Cố nhếch môi: “Pha , rót nước? Còn gì nữa?”
 hào hứng: “Tưới cây, nhổ cỏ, trò chuyện với !”
Cậu  bật , tâm trạng : “Ăn cơm , lát bảo chú Trương mang hành lý  qua.”
 cảm động, giả vờ : “Cảm ơn thiếu gia! Kiếp  nguyện  trâu ngựa báo đáp!”.
Nhờ Châu Cố,  thoát cảnh chen chúc ký túc xá, sống trong biệt thự , ăn ngon,  xe sang, cùng thiếu gia đến trường. Cuộc sống đúng chuẩn “tiểu phú bà”! 
Tối đó, Nhã Nhã gọi,  sảng khoái: “Nghe  Tư Lan tức đến suýt ngất! Cô  tưởng Châu Cố ở Đại học Edinburgh, nhưng    ở trong nước, cô  gọi về đòi về,   mắng tơi bời!”
 : “Tớ hiểu tâm trạng cô , nhưng  Châu Cố   Anh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tra-thu-thay-ban-tien-tay-yeu-duong-voi-thai-tu-gia/chuong-19.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nhã Nhã trêu: “Sống chung với thái tử gia thế nào? Gần đèn thì rạng,  giả mộng du, lẻn  phòng  , ăn sạch sẽ, vị trí thái tử phi trong tầm tay!”
 trợn mắt: “Cảm ơn, đến lúc đó dì Châu cử sát thủ g.i.ế.c tớ! Ở nhà  , ăn uống miễn phí, còn đòi ngủ với con trai  ? Cậu  giận ?”
Nhã Nhã : “Chưa chắc! Có bầu, dì Châu còn mừng!”
 gắt: “Cút ,   đừng đề xuất nữa!”.
Đồng hồ điểm 9:30 tối, giờ pha sữa cho thiếu gia. Đột nhiên, điện thoại báo khoản chuyển khoản từ Tư Vũ – một  tiền khổng lồ để  thuê nhà, vì  lo   quen ký túc xá. Tư Vũ đúng là hào phóng, lúc nhập học còn cho  phong bao lì xì lớn mà   đụng đến. 
 nhắn: “Không cần   hai, em ở ngoài với bạn.”
Vài giây , video call đến. Tư Vũ  như ngọc, mắt sáng như , hỏi nghiêm túc: “Ở với ai?”
 lúng túng: “Với… bạn.”
Anh  lạnh: “Giỏi nhỉ, Trì Nguyện, giờ   dối?”
 đành thú nhận: “Là Châu Cố. Dì Châu mua nhà cho  , còn phòng trống, nên em ở đây.”
Tư Vũ cau mày: “Sao  ở với  ? Dọn , thuê nhà mới, hoặc  mua cho em một căn!”
  gượng: “Không cần  quá thế ,  hai!”.
Tư Vũ vẫn cau mày  màn hình, ánh mắt lạnh lùng như chứa cả cơn bão.  lúng túng: “Ở đây  lắm,  chú Trương, dì Hứa, dì Tống, ăn uống tiện lợi. Thuê giúp việc theo giờ phức tạp lắm, em  quen!”
Anh hừ lạnh: “Không  ngay c.h.ế.t ?”