Hai người đến nhà hàng đó là 6 giờ 45 phút.
Tần Phong vốn ở nơi đây danh tiếng rất lớn.
Cho nên khi biết anh mang một cô gái đến, ngay lập tức quản lý của nhà hàng nhanh chóng chạy ra tiếp đón.
"Tần lão đại, mời ngài ạ."
Diễm Tinh đối với tình hình này không bất ngờ.
Dù sao trong giới quyền quý đối với những chuyện như vậy đều đã trở nên quen thuộc.
Huống chi thân phận của Tần Phong lại đặc thù như thế.
Quản lý đưa Tần Phong và Diễm Tinh lên tầng cao nhất của tòa nhà.
Nơi đây là nơi dành cho tầng lớp quý tộc.
Tầm nhìn ở đây so với chỗ khác rất tốt, có thể nhìn phong cảnh từ trên xuống dưới.
Đặc biệt vào buổi tối nó còn đẹp hơn rất nhiều.
Bình thường nơi này rất đông, nhưng hôm nay có vẻ vắng khách.
Ở trên tầng không có mấy người ngồi.
Diễm Tinh và Tần Phong chọn một cái bàn gần cửa sổ.
Diễm Tinh nhận lấy menu từ trong tay phục vụ, cô nhìn món ăn sau đó nhìn sang giá của chúng.
Dù là người có cuộc sống như mọi người nói là ngậm thìa vàng như cô cũng có đôi chút bất ngờ.
Một món ăn ở đây, gần bằng nửa số tiền cô kiếm được mỗi mùa ở thương hiệu thời trang của cô.
Cô gọi nột món và một ly nước theo khẩu vị rồi đặt quyển menu xuống.
Hôm nay đến đây cốt không phải để ăn cho nên cô không gọi nhiều, rất lãng phí.
Tần Phong nhìn cô gọi ít như vậy nhíu mày: "Sao ăn ít vậy?" Dừng một chút, nhớ lại biểu cảm trên gương mặt cô khi nãy, Tần Phong lại thêm một câu: "Sợ tôi không đủ tiền trả bữa ăn này cho em?"
"Ha...ha." Diễm Tinh không tin được Tần Phong có thể nói những lời này, cười mấy tiếng sau đó nghiêm túc nói: "Không phải, lúc nãy ở nhà em ăn lót dạ rồi, không cảm thấy đói."
Tần Phong nghe Diễm Tinh nói vậy, mày hơi giãn ra, hắn cầm quyển menu lên, gọi thêm ba món nữa rồi mới để phục vụ lui xuống.
Chưa đợi Diễm Tinh mở miệng hắn đã nói: "Lót dạ rồi cũng không nên ăn ít như vậy.
Không cần tiết kiệm tiền giúp tôi."
Lời trong miệng Diễm Tinh vừa định thốt ra lại bị cô ép nuốt xuống.
Cô căn bản không phải tiết kiệm tiền giúp hắn có được hay không, người này hôm nay não có phải có vấn đề? Hắn có bao nhiêu tiền, cô không rõ lắm.
Nhưng có một điều chắc chắn rằng người này tiền nhiều hơn cô rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-149.html.]
Đến cô cũng có đủ khả năng chỉ trả một bữa ăn ở đây, cùng lắm thì tốn mấy mùa thiết kế vất vả mà thôi.
Nhưng không lẽ giờ cô bảo cô muốn giúp hắn tiêu xài hoang phí, Diễm Tinh cười cười nhấp một ngụm nước không nói gì thêm.
Đợi thêm 5 phút, David và phu nhân của ông ấy rốt cuộc cũng xuất hiện bên ngoài.
Hôm nay ở nơi đây tương đối vắng vẻ.
Diễm Tinh và Tần Phong lại ngồi ở nơi dễ phát hiện.
David chỉ liếc mắt một cái có thể ngay lập tức tìm thấy họ.
Và phu nhân của ông ấy cũng không ngoại lệ.
Bà nhìn thấy Tần Phong cùng đến đây ăn với một cô gái, hai mắt mở to rồi quay sang chồng mình: "Kia...là Tần lão đại đúng không anh?"
David gật đầu: "Đúng vậy, không ngờ hôm nay lại gặp được họ ở đây.
Chúng ta đi lên chào hỏi một chút."
Giao tình giữa Tần Phong và chồng mình Rishima biết rất rõ.
Nhưng những lần làm ăn hay tiệc tùng gì đó bà đều không ra mặt, hắn không nhận ra bà.
Lần này cũng không thể phông có phép tắc như vậy, rốt cuộc Rishima gật đầu.
David thấy vợ đồng ý liền dẫn vợ đến chỗ của Diễm Tinh và Tần Phong nói: "Tần lão đại, thật bất ngờ, hôm nay lại gặp ở đây."
Tần Phong cùng Diễm Tinh cũng đứng lên theo phép lịch sự: "Ngài David." Tần Phong nói xong liền quay sang Rishima gật đầu nói: "Chào phu nhân."
Rishima cũng tươi cười, thấy Tần Phong giống như không để ý nhiều, tâm trang thả lỏng hơn đôi chút: "Chào Tần lão đại, và vị tiểu thư này." Ngày đó bà giúp đỡ Tần Phong thiết kế tòa lâu đài đó.
Cho nên bà biết rất rõ tòa lâu đài đó có kết cấu như thế nào.
Những đường hầm, cơ quan mật đều nắm rõ.
Lúc hắn đến nói chuyện bà đồng ý nhưng bà đã nói rõ bà sẽ giúp hắn, cũng sẽ không tiết lộ một chút nào ra bên ngoài, đổi lại hắn cũng không được phép động đến tính mạng bà.
Có điều bà vẫn sợ Tần Phong sau khi dùng bà xong sẽ không giữ lời mà g.i.ế.c người diệt khẩu, cho nên sau khi tòa lâu đài được xây dựng xong bà cũng chạy mất.
Nhưng Rishima không biết, ngay từ lúc bà ấy bỏ trốn Tần Phong đã biết.
Hắn lại không có ý định g.i.ế.c bà.
Tư liệu về bà mỗi năm hắn đều có, lời hứa đó chỉ cần bà không phạm quy hắn sẽ không động đến bà.
Cho nên hắn cũng không xem tư liệu mà để yên cho bà sống.
Rishima biết về danh tiếng của Tần Phong, lại cũng biết bên người hắn chỉ có một cô gái họ Quách, bà cũng chưa gặp bao giờ.
Vì vậy bà nhầm Diễm Tinh thành Quách Ngọc, ngầm đánh giá cô từ trên xuống dưới.
Diễm Tinh nhận được ánh mắt quan sát của bà, nụ cười vẫn giữ, gương mặt không có biểu cảm gì gọi là không thoải mái cô nói: "Chào ngài David, chào phu nhân đây, tôi là Triệu Diễm Tinh, tên tiếng anh là Doris.