Biết được cô gái này trong ngoài bất nhất.
So về trí tuệ, cô gái của hắn cũng không thua bất kì người nào đâu.
Còn so về vũ lực, có hắn ở đây hắn xem ai có gan dám động đến cô gái nhỏ của hắn.
Nhưng David nói đúng, vẫn là nên đề phòng một chút.
Nghĩ như vậy, Tần Phong càng quyết tâm muốn dạy cô b.ắ.n súng.
Cô cần phải học một thứ gì đó để có thể tự bảo vệ bản thân những lúc cần thiết.
David nghe Tần Phong nói vậy, biết hắn còn có ý khác, ông cũng quay sang nhìn Diễm Tinh với một ánh mắt ý vị thâm trường.
Tần Phong không bao giờ nói sai sự thật.
Cho nên nếu hắn đã nói, vậy cô gái này cũng không tầm thường như vẻ bề ngoài cô biểu hiện ra đâu.
Ông cười: "Tôi thất lễ rồi."
Tần Phong điềm đạm đáp: "Không có gì, tôi biết ngài có ý tốt." Hai người cũng không nói về đề tài này nữa mà tiếp tục bàn chuyện công việc.
4 người nói chuyện ăn uống, cũng phải 2 tiếng sau mới xong.
Diễm Tinh cùng Tần Phong đợi đến khi David và vợ ông ấy lên xe rời đi cũng mới đi về.
Nhìn cô gái nhỏ gương mặt vô cùng mãn nguyện, Tần Phong đạm cười: "Tốt không?"
Diễm Tinh đưa mắt nhìn hắn, cô đúng là cạn lời nhưng vẫn trả lời: "Tốt ạ." Người này đúng là kiệm lời đến mức khiến cô không còn gì để nói.
Rishima sau khi về nhà, ngay lập tức bà gọi cho trợ lý riêng của mình: "Điều tra giúp tôi Triệu Đức Hải của tập đoàn Triệu thị."
Cúng lúc này tại tòa lâu đài, Diễm Tinh đã về tới nơi.
Cô lên phòng, Tiểu Mỹ đã đứng trước trong phòng cô.
Diễm Tinh cười gật đầu với Tiểu Mỹ một cái.
Tiểu Mỹ nhìn ý cười trên miệng của Diễm Tinh, biết bước đầu thành công cô cũng khẽ mỉm cười.
"Chị chú ý thông tin, những gì cần truyền đi, bà Rishima chắc chắn phải nắm được." Đôi mắt Diễm Tinh sáng long lanh nhìn Tiểu Mỹ.
"Tôi đã hiểu ạ." Tiểu Mỹ gật đầu sau đó ra bên ngoài để cho Diễm Tinh nghỉ ngơi.
Hôm nay một chữ cô cũng không đề cập đến chuyện nhờ bà ấy hợp tác.
Vì căn bản bà ấy cũng không nói bà ấy là vị kiến trúc sư kia.
Cho nên cô cũng thuận theo ý bà ấy giống như cái gì cũng không biết.
Nhưng cô lại dùng cách khác, một cách khiến bà ấy tự điều tra thông tin của Triệu Đức Hải.
Theo như cô biết, Triệu Đức Hải nếu muốn bà ấy ra tay giúp đỡ sẽ có 2 cách nói.
Thứ nhất ông ta sẽ bảo ông ta đang bị chèn ép, khiến ông ta muốn chứng tỏ bản thân với ông nội.
Thứ hai, ông ta sẽ nói ông ta có một dự án quan trong đang cần đến bà ấy.
Nhưng cách nói thứ 2 không có khả năng lớn.
Để bà Rishima nhận lời sau từng đó năm không tham gia thiết kế thì câu chuyện phải thật sự lay động được bà ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-151.html.]
Cho nên hôm nay cô cố tình giới thiệu cô là Triệu Diễm Tinh, lại nói sơ qua một chút về gia đình mình.
Bà Rishima nếu quen biết Triệu Đức Hải hoặc Triệu Đức Hải đã tìm đến bà ấy xin giúp đỡ sẽ biết được cô là người Triệu Gia.
Thuận lý thành chương khiến cho cô có biểu cảm khi bà ấy nhắc về Triệu Đức Hải.
Bà ấy dù nghi ít hay nghi nhiều sẽ tiếp tục từ cô dò hỏi.
Quả nhiên hỏi đến chuyện dự án đầu thầu kia.
Cô lại tiếp tục mang bộ dáng hơi nghĩ ngợi, trở về chắc chắn bà ấy sẽ cho người điều tra Triệu Đức Hải.
Xem xem những lời ông ta nói với bà ấy có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả.
Cùng lúc đó cô cho Tiểu Mỹ đi khống chế những thông tin đó, đưa cho bà Rishima thông tin mà cô muốn để bà ấy biết.
Bao gồm chuyện Aline, và chuyện ông ta để con gái mình giành hết công lao của nhà thiết kế chính.
Lại cho bà ấy biết thêm một chút về chuyện ông ấy từng làm với cô năm 6 tuổi.
Cô chắc chắn, chỉ 1-2 ngày nữa, bà Rishima sẽ chủ động gọi điện thoại cho cô nhắc đến chuyện hợp tác.
Khi nãy, cô cùng bà ấy đá trao đổi phương thức liên lạc.
Nhưng đối với bà ấy cô không hoàn toàn có phần tính kế nhiều ngoài chuyện dự án này.
Bà ấy là một người phụ nữ tốt, tự chủ, lại mạnh mẽ.
Nói chuyện với bà ấy, cô cảm thấy vô cùng thoải mái.
Không khác biệt với dự đoán của Diễm Tinh.
Chiều hôm sau, khi cô tập b.ắ.n s.ú.n.g về Tiểu Mỹ nói lại với cô có một số điện thoại nhắn vào máy của cô.
Cầm máy lên, cô thấy đó là bà Rishima bà ấy nhắn: "Nếu nhận được tin này thì gọi lại cho tôi nhé."
Diễm Tinh vui vẻ cầm điện thoại lên, ấn vào số máy đó.
Chuông đổ 2 lần đầu dây bên kia có người nhấc máy.
"Phu nhân Rishima ạ." Diễm Tinh cười nhẹ, giọng nói ngọt ngào.
"À, tiểu thư Doris tôi có chuyện này muốn nói.
Không biết tiểu thư hôm nay có thời gian không? Tôi muốn gặp mặt tiểu thư một chút."
Bên kia giọng của bà Rishima truyền đến.
Không khó nhận ra, trong giọng của bà ấy truyền đến một chút tức giận.
Diễm Tinh cười nhẹ, phối hợp nói: "Dạ được."
"Vậy tôi sẽ gửi địa chỉ cho tiểu thư." Bà Rishima thấy cô đồng ý, vui vẻ nói.
"Vâng."
Sau đó tắt máy, một phút sau, trong máy điện thoại của Diễm Tinh hiện lên một dòng tin nhắn viết địa chỉ và thời gian cho cô.
Khóa miệng Diễm Tinh cong lên, đặt điện thoại xuống.
Thời điểm đi vào phòng tắm cô còn ngân nga một giai điệu nhạc..