Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-06-08 03:51:31
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Triệu Lâm Lam ngồi ở một lớp học khác, nhìn trên fanpage của trường đều là khen Diễm Tinh, gương mặt xinh đẹp của cô ta vặn vẹo.

 

Triệu Diễm Tinh!

Sau khi tan học, Diễm Tinh với Diệu An sóng vai đi ra bên ngoài.

 

Hai cô gái định ăn trưa một chút rồi vào với Mạn Nhu.

 

Hôm nay chính là ngày thứ ba rồi, nếu hôm nay Mạn Nhu còn không tỉnh e rằng tình hình sẽ xấu đi.

 

Cô ấy có khả năng sống thực vậy như vậy cả đời.

 

Diễm Tinh vẫn chưa nói cho Diệu An biết chuyện Chu Thiên Ân là người đứng đằng sau chuyện này.

Vừa bước đi trên sân Diệu An vừa lo lắng nói: "Hôm nay là ngày thứ 3 rồi."

"Nhu Nhi sẽ không sao đâu.

 

Phong ca ca nói với tớ rồi, bác sĩ Cẩm chắc chắn sẽ khiến cậu ấy tỉnh lại." Diễm Tinh một mặt an ủi Diệu An, mặt khác thì chính cô cũng đang lo lắng trong lòng.

"Mong là vậy." Diệu An gật đầu, ủ rũ nói.

Đến bên ngoài cổng trường, một chiếc xe quen mắt hấp dẫn ánh nhìn của Diễm Tinh.

 

Nhìn chiếc xe kia Diễm Tinh liền biết người ngồi trong đó là ai.

 

Cô không chần chừ kéo Diệu An đến đó.

 

Khi Diễm Tinh vừa đến nơi cũng là lúc cửa kính xe mở ra, để lộ sườn mặt nam tính của người đàn ông.

Diễm Tinh mỉm cười nhìn người đàn ông trong xe, mềm mại gọi: "Phong ca ca.

 

Sao anh lại ở đây?"

Tần Phong đưa mắt nhìn cô, không nhìn đến Diệu An một cái: "Tiện đường qua đây, thấy em sắp tan học nên đợi em cùng đi ăn trưa.

 

Lên xe đi, bên ngoài lạnh." Vừa nói hắn vừa đưa tay mở cửa xe cho Diễm Tinh.

"À, cái đó em cùng An An hẹn nhau đi ăn xong đến thăm Mạn Nhu rồi." Diễm Tinh giữ lại cánh cửa xe Tần Phong chuẩn bị đẩy ra, mỉm cười nói.

Lúc này Tần Phong mới chú ý đằng sau Diễm Tinh còn một cô gái nữa.

 

Nhưng cũng chỉ là liếc qua một cái, rồi hắn nhìn Diễm Tinh: "Bảo bạn em đi cùng cũng được."

Nghe được câu này của Tần Phong, Diệu An bỗng lùi xuống một bước.

 

Bảo cô đi ăn cùng Tần Phong, cô căn bản không dám.

 

Diệu An chớp mắt cười nói với Diễm Tinh: "A Tinh, cái đó tớ chợt nhớ ở nhà còn có chút việc, chốc nữa tớ có thể tự đến bệnh viện được, cậu không cần lo lắng đâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-173.html.]

 

Cậu cứ đi ăn với Tần thiếu đi nhé."

Diễm Tinh sao không biết ý của Diệu An, đơn giản là cô ấy sợ Tần Phong thôi, cho nên cô cũng không nói gì nữa gật đầu: "Vậy cậu khi nào chuẩn bị đến chỗ Nhu Nhi thì gọi mình để mình qua."

Diệu An gật đầu nói "Được!" Rồi nhìn vào cửa xe, nhỏ giọng nói: "Chào Tần thiếu!" Sau đó cô quay người đi luôn.

Diễm Tinh nhìn bóng lưng cô bạn mình bất đắc dĩ cười một cái rồi chui vào trong xe ngồi.

 

Vừa vào cô liền chậc lưỡi nói: "Phong ca ca, anh thật giỏi đó."

Tần Phong nhướn mày nhìn cô tỏ vẻ không hiểu.

 

Cả người đang lái xe bên trên cũng nhịn không được dỏng tai lên nghe cuộc đối thoại của hai người đằng sau.

Không để Tần Phong chờ lâu, cô đã tiếp tục nói: "Với vẻ mặt này của anh mà vẫn có thể ký kết được những hợp đồng lớn thì quả là thiên tài còn gì.

 

Họ không bị anh dọa sợ chạy mấy sao? Hay khi bàn bạc về chuyện làm ăn, anh dùng vẻ mặt khác vậy."

Nghe được lời này của cô người tài xế bên trên da đầu tê dại, không dám nhìn vẻ mặt thiếu gia nhà mình.

 

Anh ta đợt trước trong nhà có chuyện, nên về nhà.

 

Mà thiếu gia không muốn dùng người khác liền để Jason đến lái xe cho.

 

Hôm nay hắn mới quay lại làm việc, vừa làm đã gặp được trường hợp này rồi.

 

Về cô gái này hắn cũng biết sơ sơ, là tiểu thư chi thứ nhất của Triệu Gia, em gái của Triệu đại thiếu.

 

Nhưng như vậy gan cũng quá lớn rồi, lại nói thiếu gia như vậy.

 

Không phải là tự tìm đường c.h.ế.t hay sao.

Vừa mới nghĩ xong đã thấy đằng sau Tần Phong có động.

 

Đuôi mắt hắn miết nhẹ qua gương mặt trắng nõn của Diễm Tinh.

 

Cả người hắn dịch đến sát người cô, cong môi, giọng nói từ tính thêm vài phần uy h.i.ế.p vang bên tai Diễm Tinh: "Nói lại tôi nghe."

Diễm Tinh căng người, cô nói đùa chút thôi mà, người này thật không biết đùa là gì.

 

Cô bị Tần Phong ép đến dán sát vào cửa xe, thấy hắn còn muốn đến gần bàn tay Diễm Tinh vô thức đặt trên vai hắn, muốn đẩy Tần Phong lùi ra.

 

Nhưng sức cô sao địch lại được hắn, một chút cũng không đẩy Tần Phong nhích ra được tí nào ngược lại còn sát hơn một chút.

Diễm Tinh cắn răng: "Em...em chỉ đùa một chút thôi mà." Hơi thở của hắn quanh quẩn bên mũi Diễm Tinh khiến má cô phiếm hồng, cả người có chút nóng lên nói.

"Đùa sao?" Giọng cười trầm thấp của Tần Phong vang lên bên tai cô, hơi thở hắn phun vào cổ Diễm Tinh khiến cô hơi ngứa.

 

Theo bản năng, Diễm Tinh muốn quay mặt đi tránh né hơi thở của hắn nhưng bị Tần Phong giữ chặt cằm cô lại: "Trêu đùa tôi xong còn muốn trốn?"

Loading...