Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm - Chương 180
Cập nhật lúc: 2025-06-09 23:13:53
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tâm hồn cô dơ bẩn đến tột cùng, và cô không muốn tiếp nhận thêm ai nữa.
Đời này cô chỉ muốn sống như vậy, có lẽ đó là cái giá phải trả khi cô được sống lại một đời.
Diệu An và Mạn Nhu đồng thời thở dài một hơi, Diệu An nói: "Nếu cậu không có tình cảm gì khác với Tần thiếu.
Tớ nghĩ cậu nên nghĩ cách vạch rõ ranh giới với anh ấy.
Nếu không tớ sợ về sau cậu sẽ chịu thiệt đấy."
Diễm Tinh gật đầu nói "Được." Sau đó cười nhìn hai cô bạn đang căng thẳng hộ mình: "Các cậu không cần căng thẳng đâu, đây cũng mới là suy đoán mà thôi.
Nhỡ đâu Phong ca ca giống tớ thì sao, anh ấy cũng chỉ coi tớ là em gái.
Từ bé anh ấy đã cô đơn sống một mình tại Trừng Viên.
Sau này tình cờ gặp tớ, anh ấy cứu tớ một lần, sau đó anh ấy cũng coi tớ thành người thân duy nhất của anh ấy.
Điều đấy rất có khả năng mà đúng không? Huống hồ như lúc nãy cậu nói đấy, Phong ca ca nếu thật sự thích tớ vậy vì sao anh ấy đến giờ vẫn không có hành động gì chứ.
Đừng lo lắng quá, không sao đâu."
Diệu An và Mạn Nhu nghe cũng cảm thấy có lý, bỗng chốc bị Diễm Tinh thuyết phục, cuối cùng cũng cười nói: "Nếu anh ấy chỉ coi cậu là em gái, vậy thì tốt rồi."
Ba cô gái nói chuyện sau đó Diễm Tinh ra về, cô đã nói hôm nay đến Trừng Viên tập b.ắ.n s.ú.n.g rồi.
Diễm Tinh đi ra ngoài, tâm trạng cô hiện tại không ổn cho lắm.
Có lẽ cô nên xin phép anh cả cho cô tập b.ắ.n s.ú.n.g ở nơi khác, nếu như hôm nay An An và Nhu Nhi không nói những lời đó thì không sao.
Một khi đã nói lại khiến cho cô có chút khó gặp mặt đối với Tần Phong.
Tiểu Mỹ thấy hôm nay tiểu thư nhà mình có chút lạ.
Từ lúc lên xe đến giờ tiểu thư giống như rơi vào thế giới riêng của bản thân, đến mức cô gọi tiểu thư còn không biết.
Tiểu Mỹ hít sâu, gọi Diễm Tinh thêm một câu: "Tiểu thư."
Diễm Tinh lúc này mới có phản ứng, cô hỏi: "A, sao vậy?"
"Ngày mai chính là ngày cuối cùng Aline cho ra mắt sản phẩm mới.
Tôi nghe được thông tin, sau khi ra mắt sản phẩm xong sẽ công bố nhà thiết kế chính của Aline ạ." Tiểu Mỹ dù trong lòng nghi vấn nhưng vẫn đem chuyện nói cho Diễm Tinh.
"Hôm nay chị không cần ở Trừng Viên cùng em đâu.
Chị đến văn phòng đi, nói Trình Tuyết chuẩn bị tốt một chút, sẵn tiện chị và Vy Vân giám sát kỹ lưỡng bên cửa hàng của chúng ta.
Em sợ, mấy ngày này bên Aline sẽ có hành động ác ý đối với Ellie.
Chị nhớ hành động cẩn thận, đừng khiến ai để ý.
Từ giờ đến ngày chúng ta công bố sản phẩm, chị hãy ở trong tối quan sát tình hình bên đó đi.
Không cần lo cho em đâu." Diễm Tinh thu hồi tầm mắt m.ô.n.g lung vừa rồi thay bằng đôi mắt đầy giảo hoạt nói.
"Tiểu thư, vậy còn tiểu thư." Tiểu Mỹ kinh ngạc khi nghe Diễm Tinh nói vậy.
"Em không sao, thời gian cũng không lâu.
Nhiều nhất là 5 ngày mà thôi.
Ngoài chị ra, em không tin tưởng ai được nữa.
Mấy ngày này chị nói Vy Hân đến bên cạnh em là được, em muốn kiển tra năng lực của cô ấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-180.html.]
"Vâng ạ, tối nay tôi lập tức nói cô ấy qua ạ." Tiểu Mỹ nói.
Diễm Tinh ngồi đằng sau, mở điện thoại xem xét tin tức về Aline trong giới thời trang.
Cô nhếch môi, đem tầm mắt dừng tại một bản thiết kế nổi bật nhất cười nhẹ.
Đến lúc vào Trừng Viên, Diễm Tinh cũng vừa xem xong nội dung về những thiết kế mùa này của Aline.
Thật sự rất chất lượng đấy.
Sao mà không chất lượng được chứ, toàn bộ bản thiết kế kia đều là của cô đưa cho họ mà.
Ở trên diễn đàn về thời trang, Aline hiện tại đang là cái tên rất nổi bật.
Hầu như đều có những hợp đồng lớn muốn mời Aline hợp tác.
Xem ra mấy ngày tới, Aline sẽ được nở mày nở mặt đây.
Diễm Tinh mở cửa xe đi xuống.
Hôm nay Tần Phong không ở nhà, cô cung thoải mái hơn một chút.
Cô còn định buổi chiều sẽ tập sớm một chút rồi về sớm một chút.
Để đỡ chạm mặt Tần Phong trong lúc này.
Diễm Tinh vì kế hoạch đó cảm thấy vô cùng tốt nên vừa cười vừa đi vào trong nhà.
Nhưng kế hoạch này của Diễm Tinh chưa kịp thực hiện thì đã bị bóp vỡ từ trong trứng.
Đơn giản là cái người cô đang định trốn hiện tại lại đứng ngay trước mặt cô.
Khóe môi Diễm Tinh cứng đờ, cô nhìn người đàn ông trước mặt như người ngoài hành tinh, hơi lắp bắp chào một câu: "Phong ca ca."
Tần Phong nhìn cô gái cười đến cứng người kia ánh mắt mang theo dò xét: "Đến rồi à."
"Vâng, hôm nay anh vẫn chưa đi làm sao ạ?" Diễm Tinh lúc này trong lòng đang thầm mắng người nhưng ngoài mặt cô lấy lại vẻ mặt như bình thường hỏi.
"Hôm nay tôi không đi làm."
Một lần nữa, nụ cười trên nôi Diễm Tinh suýt thì hạ xuống.
Cô cố gắng để bản thân trông tự nhiên nhất có thể nói: "Vậy ạ, vậy...tốt quá.
Có thể để anh chỉ bảo em nhiều hơn."
Ánh mắt Tần Phong quét một lượt qua người Diễm Tinh.
Cô bị ánh nhìn của hắn nhìn đến nỗi nổi da gà, trong một khắc cô thật sự muốn quay người bỏ chạy.
Có phải An An cùng Nhu Nhi nghĩ sai rồi hay không? Làm gì có người đàn ông nào nhìn cô gái mình yêu thương bằng ánh mắt giống như muốn lột một tầng da trên người cô ra mới hả dạ thế này.
"Ăn sáng chưa?" Sau khi nhìn cô một lượt, Tần Phong mới lãnh đạm mở miệng hỏi.
"Ăn rồi ạ, em ăn cùng An An rồi." Diễm Tinh theo bản năng trả lời.
"Vậy chúng ta đi tập bắn.
Để tôi xem xem, một ngày không tập em có bị ảnh hưởng gì không."
Trong lòng Diễm Tinh thầm nói: "Nếu không có anh ở đây, em chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng gì cả."
Có điều cô vẫn nhấc chân ngoan ngoãn đi theo hắn.
Hai người một trước một sau đi đến sân tập bắn.
Diễm Tinh khi cầm s.ú.n.g lên, dưới ánh nhìn của hắn lúc đầu cô có chút không tự nhiên nhưng rất nhanh cô lấy được cảm giác.
Mỗi phát s.ú.n.g đều b.ắ.n rất tốt, Diễm Tinh cũng dần dần quên đi cảm xúc xấu hổ ban nãy, tập trung vào việc b.ắ.n s.ú.n.g trước mắt.
Vậy là trong bầu không khí yên tĩnh, tiếng s.ú.n.g cứ đều đặn vang lên như vậy, thỉnh thoảng có ngừng một lúc nhưng sau đó lại tiếp tục.