Tầm mắt Tần Phong vẫn không chút nào lay chuyển, chỉ thả ra hai chữ: "Tôi biết."
Trong lòng Jason không dưới trăm lần cầu nguyện Diễm Tinh đừng bao giờ quay chụp mấy đoạn quảng cáo như thế này nữa.
Nếu không người hứng chịu cơn giận của thiếu gia chính là anh đây.
Jason vẫn đứng yên một chỗ đợi Tần Phong, vừa đứng vừa cầu nguyện trong lòng.
Khoảng 10 phút sau cuối cùng Tần Phong cũng từ ghế đứng lên.
Cả người tản ra lãnh khí, hắn liếc mắt qua Jason.
Jason hiểu ý ngay lập tức đi đằng sau hắn, cố gắng giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất.
Anh chưa muốn chết, anh còn sống chưa đủ.
Buổi họp hôm đó chính là buổi họp nói về dự án mà Tần Lâm đang tiến hành.
Trong cuộc họp này Tần Huy đương nhiên cũng sẽ tham gia.
Dù trong cả buổi họp Tần Phong không nói gì nhiều nhưng những người có mặt ở đây đều cảm thấy áp lực cùng căng thẳng.
Lúc đầu họ thấy Tần Phong bị đuổi sang Mỹ, họ nghĩ ngày đó đã định sẵn sau này hắn không thể quay về Tần thị.
Nhưng ai ngờ hắn trở về sau 10 năm, mức độ tàn nhẫn còn gấp 10 lần ngày trước.
Vừa về hắn đã đá Tần Lâm ra khỏi vị trí tổng giám đốc, sau đó sa thải 3 vị lãnh đạo cấp cao trong Tần Thị.
Mà chủ tịch đối với hành động này của hắn một chút ý kiến cũng không có.
Hướng gió trong Tần thị lại biến đổi, tất cả đều hướng Tần Phong chạy theo.
Cho nên trong cuộc họp này, dù trên mặt hắn không chút biểu cảm nhưng những người ngồi đây đều là những người sành sỏi, sao không nhận ra tâm trạng của hắn đang không tốt.
Tần Lâm đang nói về dự án sắp tới, nói đến hăng say nên bầu không khí khác lạ ở đây hắn không cảm nhận được.
Đang nói dở, một giọng nói trầm thấp mang theo tia lạnh lẽo vang lên: "Cho cậu một tuần nữa để hoàn thành phương án, đừng chỉ đứng đây nói suông."
Câu nói đánh gãy lời nói của Tần Lâm, cũng làm cho không khí trong phòng họp càng trở nên căng thẳng.
Tần Lâm đang nói bị Tần Phong nói chen vào, còn không nể mặt như vậy, anh ta tức giận, muốn phản bác lại mấy câu nhưng một giọng nói khác vang lên: "Được rồi, về phương án này 1 tuần sau mang lên nộp cho tôi, tan họp."
Mọi người nghe câu nói của Tần Huy, như được đại xá nhanh chóng ra khỏi phòng họp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-186.html.]
Trong phòng họp vốn chật kín người hiện tại chỉ có ba người.
Tần Lâm lúc này mới lên tiếng: "Anh cả, anh như thế không phải quá đáng lắm sao.
Em đang nói sao anh chen vào?"
Tần Phong nhướng mày nhìn Tần Lâm không nói gì.
Nhưng riêng ánh nhìn của Tần Phong cũng đã đủ khiến cho Tần Lâm thu lại bộ dáng hung hăng vừa rồi.
Tần lão gia nheo mắt nhìn hai đứa con của mình sau đó thở dài: "Tần Lâm, con đi theo dự án này một thời gian.
Nhưng dự án tiến triển không những không thuận lợi còn gặp đủ vướng mắc.
Những phương án con đưa ra hôm nay, không một phương án nào có thể dùng.
Nếu còn để con nói, ban giám đốc sẽ nghĩ con là người thế nào?"
"Cha...nhưng anh cũng không thể làm mất mặt con trước mọi người như vậy."
Tần Phong đứng lên giọng điệu lười biếng: "Nếu còn không làm được, đừng trách tôi lấy đi của cậu." Nói xong hắn liền bước ra ngoài không có ý định ở lại đây thêm nữa.
"Anh cả con nói đúng, nếu không đủ khả năng đảm nhận được thì giao lại cho anh cả con đi." Tần lão gia cũng đứng dậy, nghiêm mặt nói.
Nói xong ông cũng đi ra ngoài, để lại một mình Tần Lâm tức giận đứng đó.
Diễm Tinh hiện tại đang tròn văn phòng thiết kế của cô, sau khi nghe về lợi nhuận của Ellie trong hai ngày vừa rồi cô cười khẽ.
Còn chưa đâu, chuyện vui phải để đến phút cuối.
Để cô xem xem lần này Aline sẽ vực lên bằng cách nào.
Cô nhìn Tiểu Mỹ và Vy Vân nói: "Hôm nay lọc hết tất cả những người đi theo Aline đuổi đi.
Nhìn chằm chằm hành động bên Aline, chỉ cần mời nhà thiết kế mới ngay lập tức chặn hết.
Em muốn xem xem, Triệu Lâm Lam này học thiết kế ở trường, hiện tại có dùng được không."
Sau đó Diễm Tinh nhẩm tính ngày, sắp đến rồi.
Chỉ cần đợi thêm mấy ngày nữa mà thôi.
"Mẫu thiết kế lần này của chúng ta tiếp tục tung ra hay dừng tay ạ?" Vy Vân nói.
"Đợi thêm 2 ngày nữa, rồi tiếp tục tung sản phẩm tiếp theo.
Bộ trang phục và bộ trang sức em muốn bán đấu giá thì tung ra cuối cùng."
"Vâng, tôi hiểu rồi ạ." Vy Vân gật đầu đi làm việc..