"Nếu Triệu Đức Hải đã đi tìm nhà thiết kế, chứng tỏ rằng những nhà thiết kế bên đó đều sắp bị đuổi đi rồi.
Chị nói với Trình Tuyết để ý họ, nếu bị đuổi liền lôi kéo về bên chúng ta.
Triệu Đức Hải này có mỗi chuyện tìm người là khiến em hài lòng.
Những nhà thiết kế bên đó đều là người có tiềm năng, lại trẻ tuổi, năng động, có nhiều sáng tạo, rất hợp ý em.
Bồi dưỡng họ 4-5 năm, chắc chắn sẽ thành công."
Diễm Tinh vừa lướt điện thoại vừa nói.
"Dạ." Tiểu Mỹ cười cười nhìn Diễm Tinh.
Đôi lúc, tiểu thư thật không giống với thiếu nữ 18 tuổi chút nào, nhưng đôi khi cô lại thấy tiểu thư lại rất giống.
Tiểu Mỹ không tự chủ được nhớ đến vị tiểu thư từng gặp tại nhà chính Lâm gia.
So sánh một chút, vẫn là tiểu thư nhà mình tốt hơn.
Quách Ngọc kia, không thể sánh bằng tiểu thư được, mắt nhìn của thiếu gia quả nhiên tốt.
Chờ thêm một chút, món ăn cũng đã lên.
Diễm Tinh buổi sáng vì vướng Lưu Hạo, hứng ăn cũng không có cho nên đến trưa có chút đói bụng.
Tiểu Mỹ thấy tiểu thư nhà mình đã động đũa, cũng bắt đầu gắp đồ ăn.
Hai người câu được câu không trò chuyện, vừa ăn vừa đợi người đến.
Quả nhiên, sau khi bữa cơm ăn được gần một nửa, điện thoại của Tiểu Mỹ vang lên.
Cô ấn nút nghe, đầu dây bên kia bắt đầu có tiếng nói.
"Xin chào Mục đổng." Giọng của Vy Vân từ đầu dây bên kia vang lên.
"Xin chào Hạ tiểu thư." Lại thêm một giọng đàn ông khác xen vào.
Ở một gian phòng khác, Vy Vân cùng người đại diện của D.M đang bàn về chuyện hợp tác sắp tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-194.html.]
D.M là tập đoàn buôn bán đá quý lớn nhất cả nước do một người ngoại quốc đứng đầu.
Là nhà cung ứng bậc nhất cho nên giá trị của những viên đá quý ở đây cũng không hề tầm thường.
Lần này, D.M nhìn trúng tiềm năng của Ellie nên đã chủ động liên hệ muốn hợp tác, Diễm Tinh đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Cuộc đối thoại cùng với những thỏa thuận rất nhanh chóng được thông qua.
Càng nghe, khóe môi Diễm Tinh càng nâng lên.
Tiểu Mỹ ở đối diện nhìn thấy vậy cười cười nói: "Vy Vân càng ngày càng tiến bộ rồi, đều là nhờ tiểu thư chỉ bảo tốt."
"Chị đừng nói vậy, em đâu chỉ bảo được gì đâu.
Chị ấy được như ngày hôm nay công lớn là của chị và một phần do Vy Vân nỗ lực nữa." Diễm Tinh mỉm cười vui vẻ nói.
Cô không hề nói sai chút nào.
Lúc mới đưa Vy Vân về, cô không hề làm gì cả, tất cả đều do một tay Tiểu Mỹ đào tạo nên.
"Tôi có ngày hôm nay, đều nhờ tiểu thư, cho nên cô ấy được như vậy cũng là nhờ tiểu thư cả.
Tiểu thư đừng ngượng ngùng, những lời A Mỹ nói đều là thật lòng đấy ạ." Tiểu Mỹ biết tiểu thư nhà cô là người khiêm tốn, người sẽ không nhận công lao về mình đâu nên nhẹ giọng nói.
Diễm Tinh nghe vậy cười cười, cũng không nói gì thêm, tiếp tục nghe cuộc trò chuyện trong điện thoại.
Cuộc nói chuyện diễn ra rất suôn sẻ, sau một giờ đồng hồ cuối cùng hợp đồng cũng được kí kết.
Diễm Tinh tương đối hài lòng về buổi ký kết ngày hôm nay, quả nhiên nói chuyện với người thông minh không hề phí sức.
Đợi thêm một chút, Vy Vân cũng xuất hiện trong phòng riêng của các cô.
Vừa nhìn thấy Diễm Tinh, Vy Vân cười tươi đi đến nói: "Tiểu thư, đã xong rồi ạ." Nói xong, cô lấy từ trong túi một bản hợp đồng ra đặt trước mặt Diễm Tinh.
"Em nghe thấy hết rồi, chị đàm phán tốt lắm." Diễm Tinh cười tán thưởng nhìn Vy Vân.
Cô nhận lấy bản hợp đồng ra từ từ lật xem.
Vy Vân được tiểu thư khen ngợi như vậy, không khỏi có chút xấu hổ, hai tai cũng ửng đỏ, ngồi xuống bên cạnh Tiểu Mỹ chờ Diễm Tinh xem xét lại hợp đồng.
Thật ra Diễm Tinh xem chỉ để chắc thêm mà thôi, chứ lúc nãy khi thảo luận, cô đã nghe rất rõ về những điều khoản trong bản hợp đồng này, huống hồ Vy Vân là người cẩn thận sẽ không để ra sai sót.
Cô đọc kỹ một lượt thấy không có vấn đề gì liền đóng lại, mỉm cười nói: "Chúng ta cũng nên đi thôi, chiều em còn có chút việc nữa."