Ngày hôm , Diễm Tinh đến Ellie một chuyến vì chuyện đơn hàng .
Lúc 3 Vy Vân, Vy Hân và Trình Tuyết đều mặt.
"Chúng về đơn đặt hàng ." Diễm Tinh thấy tập hợp đầy đủ, cũng vòng vo mà thẳng vấn đề chính.
"Đơn đặt hàng yêu cầu quá khó nhưng thời gian gấp. Vậy ý kiến gì ?" Diễm Tinh ghế, 3 đang ở hỏi.
"Tiểu thư, cảm giác đặt đơn hàng mục đích đơn thuần. Có khả năng là bên đối thủ cạnh tranh." Vy Vân nghiêm túc .
"Em cũng nghĩ tới khả năng . chúng thể bỏ đơn hàng . Nếu là do bên đối thủ cạnh tranh đưa tới, nếu họ sẽ nhiều cách gây lên sóng gió. Em thích phiền phức. Còn nếu thật sự chỉ là đơn đặt hàng đơn thuần, chúng cũng nên bỏ lỡ. Hiện tại danh tiếng của Ellie đang đà phát triển, chúng cũng cần xây dựng thêm lòng tin đối với khách hàng." Diễm Tinh gật đầu .
"Vâng." Ba đồng thanh đáp.
"Vậy bộ trang phục chúng nhận, nhưng cần cần hỗ trợ lẫn . Mọi ý kiến gì ?" Diễm Tinh hỏi.
"Theo thấy, Trình Tuyết nhiều ý tưởng độc đáo, là để cô cùng tiểu thư phụ trách chính đơn đặt hàng . Còn và Vy Hân, sẽ phụ trách vải vóc đá quý trang trí và phụ tiểu thư cùng Trình Tuyết. nghĩ nếu như chúng thể thành đúng hạn." Vy Vân ngẫm nghĩ một chút lên tiếng.
Diễm Tinh gật đầu: "Chị Hân Hân, chị Tiểu Tuyết, hai chị ý gì khác ?"
"Dạ, chúng ." Vy Hân và Trình Tuyết trả lời.
"Được, chúng sẽ theo kế hoạch của chị Vy Vân. Vậy từ ngày mai, Tiểu Tuyết, chị đến Hạo Tinh cùng em bàn ý tưởng về bộ trang phục. Nội trong ngày mai bắt buộc phác thảo bộ trang phục đưa cho bên khách hàng xem xét. À, trong quá trình chế tác bộ trang phục , tất cả việc đều ghi hình , một khâu cũng bỏ sót." Diễm Tinh .
"Vâng, tiểu thư." Ba Vy Vân đồng thanh đáp. Họ hiểu cách của tiểu thư. Chỉ cần bộ quá trình thiết kế và chế tác, dù cho bộ trang phục là bên đối thủ cạnh tranh đưa tới cũng sẽ sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-toi-tro-thanh-trum/chuong-305.html.]
Trong căn phòng tông màu đen chủ đạo.
"Thiếu gia, bên Ellie nhận lấy đơn đặt hàng ạ."
"Tốt lắm. cũng xem xem, rốt cuộc con gái thể lọt mắt Tần Phong bao nhiêu bản lĩnh." Người đàn ông ngược sáng, rõ gương mặt. Chỉ thấy đó từ từ cong môi lên một nụ c.h.ế.t chóc.
Từ đám cưới của Chu Thiên Ân tới thời điểm hiện tại là 5 ngày. Cô nhốt trong căn biệt thự , một bước cũng ngoài. Hai hôm nữa sẽ là ngày cô nước ngoài.
Chu Thiên Ân vẫn nhớ như in lời của Chu Thiên Tâm hôm đó. Cô rằng chúc cô thể bình an mà nước ngoài. Chu Thiên Ân trong lòng dâng lên một nỗi sợ vô hình. Mẹ Chu tới thấy con gái tinh thần hoảng loạn thì buồn. cũng còn cách nào khác, bà chỉ thể tiến lên khuyên nhủ Chu Thiên Ân: "Ân Ân, con cố gắng nước ngoài mấy năm. Đợi chuyện bên lắng xuống, sẽ tìm cách đưa con trở về. Cha con thôi nhưng trong lòng vẫn thương con lắm, sắp xếp cho con ở bên đó đều là chọn những nhất."
"Mẹ...con thể ? Mẹ, giúp con , con sợ!" Chu Thiên Ân ôm lấy gào .
"Yên tâm, sẽ sang đó thăm con thường xuyên. Con lánh mặt ở đây, đợi Thẩm gia và Giản gia nguôi ngoai, chúng sẽ đón con về." Mẹ Chu nghĩ rằng con gái xa nhà, liền an ủi .
"Mẹ, . Nếu bây giờ con , sợ rằng sẽ thể trở về nữa." Chu Thiên Ân nấc lên .
"Ân Ân, con là ý gì?" Mẹ Chu thế liền hốt hoảng .
Chu Thiên Ân lúc thể giấu diếm nữa, bèn đem chuyện cho đ.â.m Mạn Nhu .
Mẹ Chu lúc cũng thể giữ bộ dáng bình tĩnh nữa: "Con... con hồ đồ như !"
"Mẹ, con thật sự họ vì thể tra . Ngày đó con xử lý gọn gàng việc." Chu Thiên Ân ấm ức .
"Con coi nhà họ Giản đều là ngốc ? Huống hồ còn nhà họ Triệu ở đó. Sao thể tra chút manh mối nào chứ! Con...thật hồ đồ mà." Mẹ Chu hoảng hốt .