Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 843: Bằng hữu duy nhất đời này ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:47:52
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi (Đại lão gia) rốt cuộc gì?” Giang Minh Nguyệt và Trần Phương Phỉ gần như đồng thời hỏi, lúc Triệu Lăng Vân mái hiên đang bực , còn Phúc Vương trong xe ngựa cũng đang bực .
“Vị đó rốt cuộc gì?” Trần Phương Phỉ còn thấy xót cho Phúc Vương, thể khiến Vương gia nhà nàng tức giận đến thế, chẳng lẽ Triệu đại lão gia lăng mạ Vương gia nhà nàng ?
Phúc Vương lời nào, Trần Phương Phỉ càng hỏi, thần sắc của Phúc Vương càng thêm uất ức, thậm chí phần bối rối.
“Chàng lẽ đ.á.n.h Vương gia ?” Trong hành lang phủ Việt Quốc Công, Giang Minh Nguyệt hỏi Triệu Lăng Vân đang im lặng.
Triệu Lăng Vân: “Tên đó sức lực còn lớn hơn , đ.á.n.h ?”
Giang Minh Nguyệt Triệu Lăng Vân: “Nếu thể đ.á.n.h thắng, đ.á.n.h ?”
“Tên đáng đ.á.n.h ?” Triệu Lăng Vân đột nhiên kích động: “Giang sơn liên quan đến ư? Ta cái gì, cũng trả lời một câu, cái thì liên quan gì đến bổn vương? Ta hận thể đ.á.n.h c.h.ế.t !”
Giang Minh Nguyệt: “Vương gia từ đến nay cũng từng vì giang sơn mà bận tâm, giờ vì chuyện mà nổi giận với ?”
Lời , cứ như thể Triệu Tây Lâu đây từng vì giang sơn Đại Dận mà bận tâm .
Triệu Lăng Vân: “Giờ còn cho rằng Thánh thượng nếu thì tuyệt hậu, đang tự tìm đường c.h.ế.t ?”
Giang Minh Nguyệt thật ngờ, hai vị nãy ở hoa sảnh đang tranh cãi chuyện , “Những lời tuyệt hậu như , các ngươi đều ?” Giang Minh Nguyệt khóe miệng kìm mà giật giật, nhỏ giọng hỏi.
Triệu Lăng Vân giận dữ : “Tuyệt hậu , là Triệu Lăng Thần tự đấy, cứ càn , dù chúng cũng đến Ngọc Phong Quan , mắt thấy thì lòng phiền, hy vọng khi chúng trở về, vẫn tự tìm đường chết.”
Giang Minh Nguyệt: “…” Thế mà cũng nguyền rủa , xem vị phu quân nhà nàng thật sự nổi giận .
“Thôi đến nữa,” Triệu Lăng Vân kéo Giang Minh Nguyệt về phòng, : “Ta nghĩ , chỉ cần đụng đến tiểu Hoàng tôn, sẽ c.h.ế.t .”
Mèo Dịch Truyện
Giang Minh Nguyệt đưa tay vỗ nhẹ lưng giúp Triệu Lăng Vân bớt giận, lúc cũng là lúc tranh cãi, Giang Minh Nguyệt liền khuyên: “Sắp xa , đừng cãi với Vương gia nữa, là bằng hữu của , mới chịu những lời trong lòng với .”
Triệu Lăng Vân lắc đầu, một câu: “Ta kết bạn với nhỉ? Trừ , cũng chẳng bằng hữu nào khác.”
Mặc kệ lời của Triệu Lăng Vân đúng sai, Giang Minh Nguyệt : “Nếu Vương gia chỉ một bằng hữu như , càng thể cãi với .”
Triệu Lăng Vân mặt mày ủ dột, trong hoa sảnh Song Yến vẫn đang dẫn nha dọn dẹp bàn ăn, những mảnh sứ vỡ đất còn quét , Triệu Lăng Vân ở cửa hoa sảnh một cái, kéo Giang Minh Nguyệt rời .
Giang Minh Nguyệt: “Đi ?”
Triệu Lăng Vân: “Về phòng một lát, chuyện với Triệu Lăng Thần khiến đầu đau quá.”
Giang Minh Nguyệt vốn dĩ Triệu Lăng Vân kéo , khi tăng nhanh bước chân một bước, Giang Minh Nguyệt ở phía Triệu Lăng Vân.
Triệu Lăng Vân mặt mày ủ ê, : “Minh Nguyệt, nàng cùng một lát ?”
Giang Minh Nguyệt: “Trời còn tối mà.”
Một câu của phu nhân, Triệu Lăng Vân liền hiểu , phu nhân của cùng lên giường một lát.
Giang Minh Nguyệt lật tay nắm lấy tay Triệu Lăng Vân, nhỏ giọng : “Vừa nãy Vương gia ở đó, tiện hỏi, Cao Hầu gia thế nào ?”
Triệu Lăng Vân: “Khi đến, của Binh Bộ .”
Giang Minh Nguyệt: “Binh Bộ? Là vì chuyện của Tôn Thụy ?”
Triệu Lăng Vân gật đầu.
Giang Minh Nguyệt: “Vậy Cao Hầu gia thế nào?”
Triệu Lăng Vân: “Chẳng gì, cho dù trong lòng tức giận, chẳng cũng nén ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-843-bang-huu-duy-nhat-doi-nay.html.]
Giang Minh Nguyệt lập tức hỏi: “Chàng Cao Hầu gia vui ?”
Triệu Lăng Vân tặc lưỡi: “Cái thì , chuyện với , chỉ tất cả đều theo an bài của Thánh thượng. Nàng lời mà xem, sống ở Kinh thành, chẳng sớm thì muộn cũng buồn bực đến c.h.ế.t ?”
Cao Thiên Lý giờ đây thể sống sót, là nghịch thiên cải mệnh .
Giang Minh Nguyệt trong lòng thở dài một tiếng, với Triệu Lăng Vân: “Vậy chuyện chúng đến Ngọc Phong Quan, Cao Hầu gia ?”
Triệu Lăng Vân: “Hắn nhờ chúng chăm sóc Lão thái quân, tiên một tiếng vất vả với chúng , còn để A Niên và A Tuế theo chúng đến Ngọc Phong Quan.”
Giang Minh Nguyệt: “Hả?”
Triệu Lăng Vân nghiêng đầu về phía Giang Minh Nguyệt, nhỏ giọng : “Hai tiểu tử giỏi đ.á.n.h , theo chúng , chúng sẽ lỗ.”
Giang Minh Nguyệt nghi hoặc : “Đại Lực và những khác võ nghệ đều tồi mà.”
A Niên, A Tuế bái Cao Thiên Lý sư phụ, thì nên tranh thủ học hành mới . Học võ thì hai đứa trẻ lo, nhưng binh thư chiến lược thì hai đứa trẻ học vất vả. Giang Minh Nguyệt giờ đây chỉ mong A Niên, A Tuế cứ ở Cao phủ đừng trở về, để học thêm nhiều điều.
“Đi theo chúng đến Ngọc Phong Quan, như lãng phí bao nhiêu thời gian?” Giang Minh Nguyệt .
Triệu Lăng Vân “ai da ai da” hai tiếng, thấy Giang Minh Nguyệt nghĩ quá nhiều , Cao Thiên Lý sư phụ còn lo hai đồ sẽ lãng phí thời gian, nàng lo lắng cái gì?
“Hai đứa chúng nó là đồ của Cao Thiên Lý,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Cả đời chúng nó tổng xem Ngọc Phong Quan trông như thế nào chứ? Hơn nữa, Cao Thiên Lý tự về , A Niên và A Tuế đến đó, coi như là tận hiếu, cái ?”
Giang Minh Nguyệt : “Cao Tam thiếu cũng ở Ngọc Phong Quan mà, sẽ cùng Lão thái quân lên kinh, ở đó, còn cần gì A Niên và A Tuế tận hiếu nữa?”
Triệu Lăng Vân: “Cái gì? Còn một Cao Tam thiếu ?”
Giang Minh Nguyệt lời của Triệu Lăng Vân còn cảm thấy lạ, chuyện Cao Thiên Lý bốn con trai, phu quân nhà nàng lẽ ?
Triệu Lăng Vân lúc : “Tận hiếu còn đếm ? Chuyện tận hiếu chẳng càng nhiều càng ? Thôi phu nhân của , chuyện nàng đừng lo lắng, để hai tiểu tử đó ngoài đây đó, mở mang tầm mắt, điều là cho chúng.”
“Nếu nàng lo hai tiểu tử đó lãng phí cuộc đời tươi , sẽ bảo Tôn Thụy cũng dạy chúng là ,” Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Đều là tướng quân, ai dạy chẳng dạy ?”
Giang Minh Nguyệt: “…” Cái thể giống ?
“Ta vẫn một lát,” Triệu Lăng Vân đột nhiên với Giang Minh Nguyệt.
Giang Minh Nguyệt: “Đây ý của Cao Hầu gia, mà là A Niên và A Tuế tự ?”
Triệu Lăng Vân: “…” Chàng thật sự tận lực , nhưng thật sự giấu , cái đây?
“Hừ,” Giang Minh Nguyệt lạnh một tiếng.
Triệu Lăng Vân vội : “Nàng đừng như mà, nàng như thấy hoảng sợ, hai đứa trẻ , nàng cứ để chúng , sách còn giảng vạn quyển sách vạn dặm đường mà, nàng thể để hai đứa trẻ cả đời cứ ở mãi Kinh thành , sẽ thành phế nhân mất.”
Giang Minh Nguyệt: “Chàng cứ như thể hại chúng .”
“Ta ý đó mà,” Triệu Lăng Vân vội vàng thanh minh: “Kẻ nào nghĩ như chính là mất hết lương tâm, trời đất cũng thể tha cho .”
Giang Minh Nguyệt xem hai tiểu tử như con trai , Triệu Lăng Vân đột nhiên chút buồn rầu, và Giang Minh Nguyệt còn sinh con cái gì, cha .
Hoa Thẩm Nhi lúc vội vã tìm đến, còn vững : “Đại lão gia, lão phu nhân gặp ngài.”
Triệu Lăng Vân lập tức đau đầu: “Bà chuyện gì ?”
Hoa Thẩm Nhi: “Lão phu nhân vui , Đại lão gia, chuyện ngài và chủ tử đến Ngọc Phong Quan, ngài còn cho lão phu nhân ?”