Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 855: Con Người Dù Thế Nào Cũng Phải Sống Sót ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:48:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phúc Vương còn hỏi thăm tình hình Tiểu Hoàng Tôn gần đây, nhưng Ngọc Quý Phi gõ đầu bằng đũa, cứ thế gõ cho im bặt.

 

“Không liên quan đến ngươi, ngươi cứ ít hỏi thôi!” Ngọc Quý Phi huấn trách Phúc Vương: “Hoàng hậu nương nương còn cho Thái tử điện hạ gặp Tiểu Hoàng Tôn, ngươi là cái thá gì chứ?”

 

Phúc Vương kinh ngạc : “Nàng còn cho Thái tử gặp Tiểu Hoàng Tôn ư?”

 

Ngọc Quý Phi: “Hoàng hậu nương nương e rằng Thái tử điện hạ sẽ truyền khí bệnh cho Tiểu Hoàng Tôn.”

 

Phúc Vương: “Bệnh của Thái tử nếu thể lây cho khác, thì chúng xong đời cả , còn cần chờ đến khi truyền cho Tiểu Hoàng Tôn ư?”

 

“Ngươi ngậm miệng , tổ tông của ơi,” Ngọc Quý Phi gõ đầu Phúc Vương bằng đũa vẫn hả giận, nàng đổi sang dùng nắm đ.ấ.m đấm Phúc Vương: “Ta , chuyện bên đó ngươi đừng hỏi, ngay cả nhắc đến cũng đừng nhắc, ngươi nhớ lời ?”

 

Phúc Vương phục, nhưng thấy mẫu phi của tức đến thở hổn hển, Phúc Vương liền dám ho he nữa, giống Triệu Lăng Vân, là một con hiếu thảo.

 

Triệu Lăng Vân mà suy nghĩ lúc của Phúc Vương, y thể nhổ nước bọt mặt Phúc Vương, ngươi Triệu Lăng Vân bản lĩnh thì dám mặt Thánh thượng rằng ngươi là con hiếu thảo xem!

 

“Cũng Triệu Đại đang gì,” Phúc Vương lẩm bẩm về Triệu Lăng Vân.

 

Ngọc Quý Phi: “Y đang gì, cũng liên quan nhiều đến ngươi. Vương gia, Triệu Tây Lâu ngày mai sẽ đến Ngọc Phong Quan , ngươi tính toán gì ?”

 

Phúc Vương: “Ta sẽ cùng y ư?”

 

Ngọc Quý Phi đ.ấ.m con trai .

 

Trần Phương Phi khẽ gọi Phúc Vương một tiếng: “Vương gia! Người thể chứ?” Phúc Vương phi : “Phụ hoàng và mẫu phi đều sẽ yên lòng, để đến nơi xa xôi như .”

 

Phúc Vương liền nản chí, sấp xuống bàn án vẫn dọn dẹp.

 

Ngọc Quý Phi : “Ngươi cũng chút chuyện đắn .”

 

Phúc Vương: “Người xin phụ hoàng ban cho một chức vụ ư?”

 

Trần Phương Phi lúc liền tỏ vẻ hứng thú.

 

Ngọc Quý Phi : “Mẫu phi ý là, con hãy tìm một nơi để phong địa, thể rời kinh sớm ngày nào thì hãy rời kinh sớm ngày đó.”

 

48. [Phúc Vương sấp trở bàn án, : “Phụ hoàng cho ư?”

 

Ngọc Quý Phi: “Hiện giờ Hoàng hậu nương nương con phong địa, yên tâm , nàng sẽ đỡ cho con.”

 

Phúc Vương hỏi Trần Phương Phi: “Mẫu phi của chúng đang mắng Hoàng hậu nương nương ?”

 

Trần Phương Phi chỉ , nàng gì.

 

Phúc Vương nghĩ nghĩ, : “Vậy đến Ngọc Phong Quan.”

 

“Chát!” Ngọc Quý Phi đập bàn án.

 

Phúc Vương: “Đây là hỏi mà.”

 

Ngọc Quý Phi: “Đó là biên quan, bất cứ lúc nào cũng thể xảy chiến tranh, ngươi tài năng dẫn binh đ.á.n.h giặc ư?”

 

Trần Phương Phi khẽ : “Vương gia, lãnh binh ư?”

 

Phúc Vương lập tức im bặt, nếu đụng đến binh quyền, thì chuyện sẽ to chuyện .

 

Ngọc Quý Phi lắc đầu, khẽ : “Ngươi và Triệu Tây Lâu quan hệ , hai đứa là bạn , y là con rể của Giang Nhập Thu, mà Giang Nhập Thu thế nào chứ? Ngươi , sự việc vĩnh viễn đều hiểu rõ.”

 

Tay ngươi tuy binh quyền, nhưng Giang Nhập Thu đầu trong các tướng quân hiện nay, quan hệ giữa hai ngươi chỉ cách một Triệu Lăng Vân! Ngươi còn lấy Ngọc Phong Quan phong địa ư?

 

Phúc Vương thật sự từng nghĩ đến điểm , Giang Nhập Thu còn từng chuyện với !

 

Trần Phương Phi điểm , nhưng nàng trực giác rằng nếu chuyện , Phúc Vương sẽ thích , vì Trần Phương Phi bao giờ với Phúc Vương. Giờ đây lời đó do Ngọc Quý Phi , Trần Phương Phi cầu còn .

 

“Ngươi về bàn bạc với Vương gia ,” Ngọc Quý Phi bỏ cuộc chuyện với Phúc Vương nữa, đầu với Trần Phương Phi: “Hai ngươi xem , bàn bạc xong đến với , sẽ với Thánh thượng.”

 

“Vâng,” Trần Phương Phi khẽ đáp lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-855-con-nguoi-du-the-nao-cung-phai-song-sot.html.]

 

Phúc Vương: “Còn cần bàn bạc ? Chúng Giang Nam chứ, quê hương của Phương Phi ở đó.”

 

Mèo Dịch Truyện

Ngọc Quý Phi: “Muốn đến nơi xa như ?”

 

Phúc Vương thấy mẫu phi Trần Phương Phi, liền vội vàng thêm một câu: “Đây ý của Phương Phi, mà là ý của .”

 

Con trai tuy đắn, nhưng thật sự với vợ, Ngọc Quý Phi nàng dâu dung mạo bình thường của , nghĩ đến một nhà Hoàng hậu, Thái tử, Thái tử phi, bên nàng đây .

 

“Thái tử phi thế nào ?” Phúc Vương đột nhiên hỏi.

 

Ngọc Quý Phi tự an ủi xong, thấy câu hỏi của Phúc Vương, tâm trạng của nàng lập tức biến mất, Quý phi nương nương với con dâu: “Con đưa về phủ , việc gì thì con cứ cùng ngoài chơi đùa, đừng hỏi chuyện trong cung.”

 

Trần Phương Phi đáp một tiếng , liếc Phúc Vương một cái đầy trách móc.

 

Phúc Vương dậy theo Trần Phương Phi, đợi khi khỏi Hương Lan Điện, Phúc Vương khẽ lẩm bẩm một tiếng: “Ta còn ngoan ngoãn hơn Triệu Đại nhiều.”

 

Trần Phương Phi: “Nghe lời ai?”

 

Phúc Vương: “Y lời phu nhân của y đó, so với y, ngoan ngoãn hơn ? Nàng bảo gì, sẽ cái đó.”

 

Trần Phương Phi liền khẽ, nhẹ nhàng kéo tay Phúc Vương, : “Đi thôi, Vương gia ăn no ? Về phủ sẽ nấu thêm chút chè trôi nước nấu rượu cho ăn nhé?”

 

Phúc Vương miệng thì quá quá, nhón chân về phía con đường bên trái.

 

Trần Phương Phi cũng về phía con đường bên trái, : “Vương gia đang ?”

 

Phúc Vương thu ánh mắt, : “Không gì cả, chúng thôi.”

 

Trần Phương Phi mãi cho đến khi theo Phúc Vương khỏi cổng cung, lên xe ngựa , nàng mới chợt nhận , con đường mà nàng và Phúc Vương qua, nếu rẽ trái thì thể đến Phong Nghi Điện!

 

Trần Phương Phi đầu Phúc Vương đang cúi đầu mân mê ngón tay, xem vẫn buông bỏ .

 

“Sau chúng thật sự sẽ đến Giang Nam ư?” Trần Phương Phi khẽ hỏi Phúc Vương.

 

Phúc Vương: “Nàng thích ? Ta Giang Nam đó, còn gần nhà đẻ của nàng.”

 

Trần Phương Phi: “Ta với nhà đẻ quan hệ hề .”

 

Lời của Trần Phương Phi thật sự đại nghịch bất đạo, nàng với cha , chị em quan hệ ? Phúc Vương để bụng, : “Ồ, thì chúng chọn một nơi khác , nàng ?”

 

Trần Phương Phi : “Thiếp thấy chi bằng thế , hãy để phụ hoàng chọn cho chúng vài nơi, Vương gia chọn một trong những nơi Thánh thượng ban cho.”

 

Như sẽ tránh việc nơi họ chọn Đông Thịnh Đế vui, dẫn đến cục diện khó thu dọn.

 

Phúc Vương vẫn để tâm, chỉ gật đầu, : “Được thôi.”

 

Trần Phương Phi: “Vậy lát nữa sẽ với mẫu phi như thế ư?”

 

Phúc Vương: “Ừ.”

 

Trần Phương Phi xích gần Phúc Vương, khẽ : “Người đang nghĩ gì ? Thiếp mẫu phi , Thái tử phi khỏe lắm.”

 

Phúc Vương đột nhiên ngẩng đầu Trần Phương Phi.

 

Trần Phương Phi: “Thật sự là , Thái y đều kê đơn t.h.u.ố.c nữa.”

 

Phúc Vương: “Sao mẫu phi với chuyện ?”

 

Trần Phương Phi: “Đây là chuyện mà nữ nhân chúng quan tâm, cần quan tâm điều gì chứ? Đối với Thái tử điện hạ mà , Thái tử phi nếu thật sự mất , Thái tử điện hạ tái giá một nữa là . Thiếp mà , kém phúc khí nhất là Phúc Nương, như chứ?”

 

Điền Lương Đệ mất, Thái tử phi nếu như cũng mất nữa, thì Phúc Nương, mẫu ruột của Tiểu Hoàng Tôn , kiểu gì cũng thể thăng thêm mấy cấp bậc nữa.

 

Trần Phương Phi với Phúc Vương: “Người c.h.ế.t thì chẳng còn gì cả, vì dù thế nào chúng cũng sống.”

 

Phúc Vương nắm c.h.ặ.t t.a.y Trần Phương Phi, đáp một tiếng: “Được.”

 

 

Loading...