Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 890: Mọi người đều là diễn viên giỏi ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:57:40
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhị Vương tử: "Ngươi mong gặp chuyện may ư?"
Triệu Lăng Vân: "Ngươi giọng âm dương quái khí thế gì, còn cần mong ngươi gặp chuyện nữa ư? Chuyện chẳng rõ rành rành đó ? Quân tử bức tường sắp đổ, đây là nơi nào? Ngươi sống sung sướng, chạy đến nơi mạo hiểm? Ta thì cuộc sống khó khăn, bất đắc dĩ mới liều một phen, còn ngươi là nhị công tử của Đại Hãn, ngươi mưu đồ điều gì?"
Nhị Vương tử lạnh, : "Ngươi cho rằng nơi khó lắm ?"
Triệu Lăng Vân bĩu môi: "Nơi dễ ư, ngươi dẫn đại quân tới? Ngươi dẫn mấy tên thị vệ tới thì tính là ? Đùa giỡn ? Đồng cỏ rộng lớn ngoài Quan ải đủ cho ngươi phóng ngựa , ngươi đến Phượng Hoàng Quan bé nhỏ để phóng ngựa? Ngựa của ngươi ?"
Triệu Lăng Vân giả vờ bốn phía tìm ngựa.
Giang Minh Nguyệt khẽ kéo tay Triệu Lăng Vân, : "Nhị Vương tử , đừng nhắc chuyện nữa."
Triệu Lăng Vân: "Ta đây chẳng là quan tâm ư? Nếu nể mặt là của , thật sự tưởng rảnh rỗi lắm ?"
Tiền Đường lúc vén tấm rèm cửa dày cộm bước .
Triệu Lăng Vân lập tức : "Ngươi trở gì?"
Tiền Đường xuống chỗ nãy, : "Triệu đại ca, ngươi đuổi để tự chuyện ăn với Nhị Vương tử ? Ngươi đừng hòng nghĩ đến, cho ngươi , chuyện là thể nào!"
Triệu Lăng Vân nghiến răng: "Ngươi tâm địa tiểu nhân đến ?"
Tiền Đường liền bày vẻ mặc kệ, ngươi đừng hòng hất .
Nhị Vương tử lúc mấy câu với mấy tên thị vệ của .
Mấy tên thị vệ dậy ngoài.
Triệu Lăng Vân thở dài, với Giang Minh Nguyệt: "Nàng thấy ? Lời còn thể để thị vệ của thấy, đây là chịu bao nhiêu uất ức?"
Giang Minh Nguyệt liền đầy đồng tình liếc Nhị Vương tử một cái, khẽ thở dài.
Nhị Vương tử đồng tình một cách vô cớ: "..."
Mèo Dịch Truyện
Sự đồng tình quả thực đến bất ngờ quá, hai vợ chồng các ngươi đều đến mức ăn buôn bán sống , mà ngươi còn đồng tình ?
Nhị Vương tử : "Đệ cũng hiểu tiếng Quan Ngoại ?"
Giang Minh Nguyệt khẽ : "Phụ , học từ ."
Nhị Vương tử: "Ta vẫn hỏi nhà là?"
Giang Minh Nguyệt mím môi: "Phụ là giảng tập, chỉ là tiểu quan mà thôi."
Triệu Lăng Vân vội : "Phu nhân nàng gì ? Ta đây chỉ kính trọng kẻ sĩ, nhạc phụ đại nhân quan cũng chẳng , chẳng đây ư?"
Nhị Vương tử , vị xuất cao, phụ chỉ là một tiểu quan hạng bét, chẳng những giúp Triệu Lăng Vân mà còn dựa con rể là Triệu Lăng Vân để chu cấp?
"Ngươi vẻ mặt gì ?" Triệu Lăng Vân đồng tình Nhị Vương tử, "Nhạc phụ đại nhân của hai tay áo thanh phong, như ? Không đáng để ngươi kính trọng ?"
Nhị Vương tử thể gì chứ? Gật đầu, Nhị Vương tử chẳng mấy để tâm một câu: "Thật khiến bội phục."
Chỉ là một tiểu quan nghèo hèn mà thôi, bản lĩnh kiếm tiền, cũng chỉ thế. Nhị Vương tử ngẩng đầu Giang Minh Nguyệt một cái, dung mạo Giang Minh Nguyệt hợp với thẩm mỹ của Quan Ngoại bọn , phần quá kiều nhược yếu ớt, nhưng Nhị Vương tử , Đại Dận thích những đóa hoa kiều mị như . Tên thư sinh nghèo hèn , điều duy nhất đáng khen, chẳng là nuôi dạy một cô con gái xinh ?
Nếu Triệu Lăng Vân suy nghĩ lúc của Nhị Vương tử, thể phun c.h.ế.t Nhị Vương tử , nhạc phụ của mà thì dọa c.h.ế.t cả lũ rùa cháu nhà ngươi chứ!
"Vậy còn ngươi?" Nhị Vương tử Tiền Đường.
Đầu óc Tiền Đường đang cuồng, Giang Nhập Thu cũng trở thành một tiểu quan văn nhân hai tay áo thanh phong , bịa xuất thế nào đây? Một thổ địa giàu ở nông thôn, cái ?
Trong lúc Tiền Ngũ Thiếu còn đang do dự, Triệu Lăng Vân lắc đầu, : "Nhị Hồ, ngươi gọi là lão Ngũ, hẳn , ở nhà xếp thứ năm, một tiểu đáng thương cha thương yêu đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-890-moi-nguoi-deu-la-dien-vien-gioi.html.]
Tiền Đường: "..."
Nghe vẻ đáng thương.
Nhị Vương tử: "Vị tên là gì?"
"Tiền Tiểu Ngũ," Triệu Lăng Vân : "Phụ thì là một võ quan, chỉ là nuôi năm đứa con trai vất vả mà thôi."
Tiền Đường lúc mặt ủ mày ê : "Cũng vất vả, chủ yếu là đại ca học, cả nhà đều xoay sở vì , chu cấp cho một kẻ sĩ thật sự tốn tiền lắm."
Triệu Lăng Vân: "Xí, cha ngươi chính là thiên vị, đại ca nhà ngươi thể sách, ngươi thể? Ngươi kém đại ca nhà ngươi ở điểm nào?"
Tiền Đường: "Hắn là trưởng tử mà."
Triệu Lăng Vân hung hăng nhổ một bãi nước bọt xuống đất: "Lão tử cái mệnh của đại ca nhà ngươi chứ?"
Tiền Đường liền rụt cổ , vẻ mặt đành lòng thêm.
Giang Minh Nguyệt thì , đám công tử bột tụ tập là cảnh tượng thế nào, nhưng mức độ ăn ý của Tiền Đường và Triệu Lăng Vân, Giang Minh Nguyệt tin rằng đám hợp sức diễn một vở kịch lớn thì chắc hẳn thành vấn đề.
Nhị Vương tử hiển nhiên tình hình hai Việt Quốc Công phủ, với Triệu Lăng Vân: "Ngươi đây là gia nghiệp Triệu lão Nhị nhà ngươi cướp mất ?"
Triệu Lăng Vân trừng mắt Nhị Vương tử.
Nhị Vương tử nghĩ, xem trúng .
Triệu Lăng Vân: "Ta vô dụng đến ?"
Nhị Vương tử: "Vậy ngươi sống khó khăn đến thế?"
Dù cũng là phủ Quốc Công, ngươi sống nổi chứ?
Giang Minh Nguyệt lúc : "Nhị thúc thi đỗ công danh, mẫu vô cùng vui mừng."
Nhị Vương tử hiểu , Triệu lão Nhị thi khoa cử đỗ đạt, thì Triệu đại ca vốn mẫu yêu thích, ở nhà càng chỗ .
Triệu Lăng Vân liền lạnh, : "Cứ chờ mà xem, ba mươi năm sông đông ba mươi năm sông tây, đợi phát tài , khối kẻ quỳ xuống cầu xin ."
Nhị Vương tử nhắc nhở Triệu Lăng Vân một câu: "Ta nhớ ở Đại Dận các ngươi, thương nhân là tầng lớp hạ đẳng đúng ?"
Triệu lão Nhị thi đỗ công danh , ngươi Triệu đại ca còn giãy giụa cái quỷ gì nữa?
Triệu Lăng Vân nghiêm mặt : "Ta chỉ là kiếm chút tiền, buôn bán gì cả, lời thể lung tung. là thi đỗ công danh, nhưng con trai , cháu trai , đúng ? Chúng nhất định sẽ thi đỗ!"
"Thương nhân, ba đời tham gia khoa cử," Tiền Đường nhỏ với Nhị Vương tử, vị còn liếc Nhị Vương tử một cái, ý ngài đừng chọc giận Triệu đại ca nữa.
Triệu Lăng Vân lúc vẫn còn : "Sau con trai , đều sẽ theo nhạc phụ đại nhân sách, chừng thể thi đỗ vài vị Trạng nguyên mang về."
Tiền Đường thành tâm thành ý : "Ngươi đúng."
Nhị Vương tử ý dội gáo nước lạnh Triệu Lăng Vân, cha vợ ngươi tự còn thi đỗ Trạng nguyên, chỉ một tiểu quan hạng bét, thể dạy Trạng nguyên ? Ngươi đây là đang mơ ban ngày cái gì ?
Giang Minh Nguyệt mím môi, dáng vẻ vô cùng ưu sầu, Nhị Vương tử lời đến khóe miệng, đột nhiên thể . Hắn nếu như , chẳng sẽ khiến khó xử ? Dù , tiểu quan hạng bét , chính là phụ của nàng.
"Sách, trong sách ắt nhà vàng," Giang Minh Nguyệt miễn cưỡng một câu.
", phu nhân đúng," Triệu Lăng Vân lập tức gật đầu.
Nhị Vương tử hít sâu một , khô khan với Triệu Lăng Vân một câu: "Vậy thì chúc ngươi tâm tưởng sự thành ."
Mặc dù bây giờ ngươi ngay cả bóng dáng con trai cũng , nhưng ngươi con trai ngươi thể thi đỗ Trạng nguyên, thì cứ coi như là , dù chuyện liên quan gì đến một kẻ Quan Ngoại như chứ?