Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 913: Triệu Nhị lão gia bán ngựa xuất quan ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:13:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

6_Nơi ải thành, chiến mã bắt đầu tán loạn đội hình. Triệu Lăng Vân : “Bên chỉ hai đ.á.n.h cho bọn chúng tan tác thế ư?” Tiền Đường lưng ngựa hẳn dậy xem xét, song cũng đầu mối nào, bèn dứt khoát đưa ý kiến: “Đằng nào cũng thế , đám ngựa chúng cứ cướp thôi.” Nhị vương tử kinh ngạc. Rốt cuộc các ngươi xuất quan đến đây để gì, các ngươi còn nhớ chăng? Sao xuất quan mấy bước, các ngươi cướp ngựa ? Triệu Lăng Vân phản thủ nắm lấy tay Nhị vương tử đang níu lấy , giọng thiết tha hỏi: “Nhị Hồ, ngươi chiến mã ?” Nhị vương tử: “…” Hợp tác cùng Triệu Lăng Vân, lẽ nào quyết định sai lầm? “Nhanh lên, nhanh lên,” Triệu Lăng Vân lúc bỏ tay Nhị vương tử , với Lão Ngũ, Lão Lục cùng những khác: “Không cướp thì uổng, đám ngựa chúng !” Lão Ngũ, Lão Lục liền dẫn chạy ngược về, cướp ngựa. Tiền Đường hưng phấn vô cớ, cũng theo, Ngô Tam giơ tay giữ : “Ngươi đừng gây thêm phiền toái nữa!” “Triệu đại ca,” Nhị vương tử với Triệu Lăng Vân: “Ngươi hãy nghĩ kỹ xem, chúng cỏ khô để nuôi ngựa, chúng cướp lô chiến mã , chúng cũng sẽ c.h.ế.t vì đói thôi.” Triệu Lăng Vân: “Không thì ăn thịt ngựa cũng mà.” Đại Lực và A Thu là kẻ lỗ mãng, hai tay nhất định nguyên nhân. Triệu Lăng Vân miệng thì huyên thuyên với Nhị vương tử, thực chất là đang đợi Đại Lực và A Thu về. Mấy lúc cưỡi ngựa, chạy về phía nhóm Triệu Lăng Vân. Ngô Tam: “Bọn họ hẳn là những kẻ buôn ngựa.” Triệu Lăng Vân: “Bắt lấy , xem xem ai thông minh đến thế, dám cái chuyện buôn bán chiến mã .” Khi Đại Lực và A Thu tay, Hoa Thụy chạy đến cuối đội hình để quan sát. Đợi đến khi Hoa Thụy rõ kẻ cưỡi ngựa chạy ở phía nhất, nàng theo bản năng giương cung tên lên. “Trời ơi!” Không dám thật sự b.ắ.n tên, Hoa Thụy đầu ngựa liền chạy về phía đội hình. Triệu Lăng Vân từ xa thấy, hỏi: “Tiểu Thụy Tử, ngươi thấy gì ?” Khi Hoa Thụy chạy ngang qua Giang Minh Nguyệt, nàng khẽ nhỏ một câu: “Là Triệu Nhị lão gia!” Giang Minh Nguyệt liền ngây , điều thể chứ? Hoa Thụy thúc ngựa chạy điên cuồng đến mặt Triệu Lăng Vân, liếc Nhị vương tử đang kề vai với Triệu Lăng Vân, Hoa Thụy : “Đại lão gia, tiểu nhân từng gặp đó, đây ở kinh thành từng đ.á.n.h với ngài!” Triệu Lăng Vân liền mơ hồ, ở kinh thành từng đ.á.n.h với thì quá nhiều . Hoa Thụy: “Người , còn đ.á.n.h cả Hồ Lô nữa!” Hồ Lô: “Hả?” Với những trận đòn mà Hồ Lô từng chịu ở kinh thành, thì những đ.á.n.h qua Hồ Lô cũng quá nhiều . Triệu Lăng Vân thúc ngựa đến mặt Hoa Thụy, hỏi: “Cái tên khốn kiếp là ai?” Hoa Thụy hạ thấp giọng: “Triệu Nhị lão gia.” Triệu Lăng Vân như sét đánh, một kẻ đang quan ở Ninh Châu phía nam, tại xuất hiện ngoài Phượng Hoàng Quan, trở thành một kẻ buôn ngựa lậu chiến mã chứ? “Là quen ?” Nhị vương tử ở phía hỏi. “Mẹ kiếp,” Triệu Lăng Vân đành c.h.ử.i một tiếng, : “Là Trịnh gia.” Nhị vương tử: “Ai?” Triệu Lăng Vân: “Là nhà của thê tử Triệu lão nhị.” Nhị vương tử liền hiếu kỳ: “Trịnh gia chẳng là thư hương thế gia ?” Sao con cháu thư hương thế gia kẻ buôn ngựa chứ? “Ngươi nghĩ Trịnh gia là thứ ?” Triệu Lăng Vân đoạn thúc ngựa chạy về phía đội hình. Tiền Đường theo, Ngô Tam giữ , Ngô Tam hiệu Tiền Đường Nhị vương tử. Tiền Đường hiểu ý của Ngô Tam, luôn trông chừng Nhị Hồ chứ. “Đi xem ,” Nhị vương tử lúc hạ lệnh cho mấy tên thị vệ của . Tiền Đường nhỏ với Ngô Tam: “Cái đành chịu .” Đây là Nhị Hồ tự xem náo nhiệt mà. Triệu Lăng Vân lúc đối mặt chạm trán với Triệu An Dương, hai đều mang vẻ mặt như gặp quỷ. “Ngươi!” Triệu An Dương định hét lên. Triệu Lăng Vân lúc kịp lời nào, Nhị Hồ vốn nhận Triệu lão nhị, tuy mấy năm gặp, nhưng Nhị Hồ thể nhận Triệu Lăng Vân , thì tên khốn kiếp cũng thể nhận Triệu An Dương! “Đồ ch.ó má!” Triệu Lăng Vân gầm lên một tiếng với Triệu An Dương. Giang Minh Nguyệt lúc cũng đến, nàng chỉ thấy Triệu Lăng Vân cưỡi ngựa xông đến ngựa của Triệu An Dương, vung một quyền, đ.á.n.h Triệu An Dương từ ngựa xuống đất, đó chính nhảy xuống, đè Triệu An Dương xuống, bắt đầu dùng nắm đ.ấ.m mà "chiêu đãi" của . “A, ngươi!” Tội nghiệp Triệu Nhị lão gia còn kịp định thần, ca ca đ.á.n.h từ ngựa xuống đất, đó là đè xuống đất mà ăn một trận đ.ấ.m túi bụi, Triệu Nhị lão gia từ đầu đến cuối, cũng chỉ kịp kêu lên hai tiếng. “Sao đ.á.n.h mặt thế !” Hoa thẩm nhi bên cạnh Giang Minh Nguyệt, Triệu Lăng Vân đ.á.n.h Triệu An Dương, đến cuối cùng, một trái tim sắt đá như Hoa thẩm nhi cũng đành lòng nữa. Đánh đ.á.n.h mặt, Triệu Đại lão gia tay tàn nhẫn mặt Triệu Nhị lão gia, chỉ trong chốc lát, mặt Triệu Nhị lão gia sưng như đầu heo, trông như một tiệm nhuộm mới khai trương . Lúc phu nhân họ Trịnh đến, bà cũng nhất định nhận đây là đứa con trai mà hằng ngày nhung nhớ! Triệu An Dương cuối cùng Triệu Lăng Vân đ.á.n.h cho ngất . Nhị vương tử xuống ngựa, đến bên cạnh Triệu An Dương xem xét, trơ mắt Triệu Lăng Vân đạp thêm một cước đất, Nhị vương tử : “Hắn thật sự là con cháu Trịnh gia , ngươi nhận lầm chứ?” “Không nhận lầm, nhưng chỉ là một thứ xuất tử thôi,” Triệu Lăng Vân : “Chẳng trách chạy lên phía bắc kẻ buôn ngựa.” Nhị vương tử: “Ngươi định đ.á.n.h c.h.ế.t ?” Triệu Lăng Vân: “Hắn xem như là của Triệu lão nhị đúng ? Ta vì đ.á.n.h c.h.ế.t ?” Nhị vương tử liền gật đầu, : “Tùy ngươi .” Ân oán giữa Triệu gia, chắc chắn về phía Triệu Lăng Vân. “Vậy tiếp theo ?” Nhị vương tử hỏi Triệu Lăng Vân: “Cứ thế ném tuyết cho c.h.ế.t cóng ?” Triệu Lăng Vân: “Tư phiến chiến mã chính là tội c.h.ế.t, hà tất gánh cái sát nghiệt ? Cứ vứt bọn chúng về quan ải, để Vu đầu nhi xem xét mà xử lý.” Đại Lực cùng mấy lúc lùa đàn ngựa tới, thấy khuôn mặt Triệu Nhị lão gia biến dạng còn nhận , mấy Đại Lực liền yên tâm. Thật quá, bọn họ sẽ bại lộ nữa . “Kia, Tiểu Thụy Tử,” Triệu Lăng Vân gọi Hoa Thụy: “Ngươi dẫn mấy , vứt mấy tên buôn ngựa quan ải .” Theo Triệu An Dương xuất quan buôn ngựa còn bảy tám nữa, lúc đều các thị vệ bắt giữ, đè xuống đất tuyết, trói tay chân, miệng cũng bịt kín. Hoa Thụy theo bản năng Giang Minh Nguyệt, thật sự vứt Triệu Nhị lão gia trở ? Giang Minh Nguyệt đến, Triệu An Dương thê t.h.ả.m như , Giang Minh Nguyệt giả vờ : “Ngươi đ.á.n.h như , bên sẽ trách cứ ngươi đó.” Nhị vương tử suy nghĩ lời của Giang Minh Nguyệt một lúc, mới hiểu , Trịnh Đại học sĩ là của Triệu Lăng Vân . Triệu Lăng Vân: “Hắn cứ lo lắng xem cái tên nhà sống nổi , chiến mã mà cũng dám đem bán, còn thứ gì là bọn chúng dám bán nữa? Đồ ch.ó má, còn giỏi ăn hơn cả lão tử.” Nhị vương tử mơ hồ, rốt cuộc ngươi là hận những kẻ phạm quốc pháp, là trách những kẻ nghĩ xa hơn ngươi, Triệu Lăng Vân ngươi mà cái chuyện buôn bán chiến mã ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-913-trieu-nhi-lao-gia-ban-ngua-xuat-quan.html.]

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...