Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 921: Cứu Người Hay Khoanh Tay Đứng Nhìn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:00:25
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong lúc Ngô Tam phiên dịch khẩu hình, Nhị vương tử dẫn theo mấy tên thị vệ của tới, Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt đang giữa trời tuyết, cất lời: “Các ngươi còn chịu về?”

 

Triệu Lăng Vân đáp: “Chúng về lều nghỉ cũng vướng mắt ngươi ?”

 

Nhị vương tử tùy tiện hỏi một câu, Triệu Lăng Vân đáp thẳng mặt. Nhị vương tử Triệu Lăng Vân, : “Ngươi đây là xót cho đám Dạ Bất Thu ?”

 

Triệu Lăng Vân thẳng thừng: “Ta còn thể xót cho ai ? Người cùng thù oán, thương còn thể xót ? Nhị Hồ, ý nghĩ của ngươi đúng , phàm là thương, xót thì xót, xót thì thôi. Chuyện do chủ, , phu nhân của thể quản , còn những khác, đều cút xéo cho !”

 

Một thuộc hạ của Ngô Tam tên Lão Hổ nhỏ giọng hỏi Đông Qua bên cạnh y: “Ngươi hiểu lời chủ tử của ngươi ?”

 

Nếu Triệu Lăng Vân chỉ chậm thôi, lẽ sẽ đến mức khó hiểu, nhưng Triệu đại lão gia nhanh, cứ như đang hát tuồng .

 

Đông Qua ngây ngốc lắc đầu, hỏi ngược Lão Hổ: “Lão Hổ ca, chủ tử nhà xót ai ?”

 

Lão Hổ: “Ta , là đám Dạ Bất Thu ư?”

 

Đông Qua: “Vậy liên quan gì đến đại phu nhân nhà ?”

 

Lời của Triệu Lăng Vân, Đông Qua rõ, y chỉ thấy chủ tử nhà hô “phu nhân của ” mà thôi.

 

Lão Hổ chút đồng tình với Đông Qua, theo một chủ tử như Triệu đại lão gia, e rằng hầu sẽ sống khó khăn.

 

Nhị vương tử lúc hỏi Triệu Lăng Vân: “Ngươi đang cái quái gì ?”

 

Mọi đều đồng lòng nghĩ, hóa vị nghĩ mãi nửa ngày vẫn thông suốt.

 

Triệu Lăng Vân liếc Nhị vương tử.

 

Tuy Triệu đại lão gia hề biến sắc, nhưng cho Nhị vương tử một cảm giác, tên khốn nạn đang khinh thường . Nhị vương tử liền tiếng trong quan ải với Triệu Lăng Vân, cũng một tràng nhanh.

 

Ngay cả Giang Minh Nguyệt thể tiếng ngoài quan ải, nàng cũng những lời của Nhị vương tử mà như lạc sương mù, hiểu y đang gì.

 

Triệu Lăng Vân: “Ngươi đừng mắng , mắng ngươi.”

 

Nhị vương tử và Triệu Lăng Vân chằm chằm .

 

Hồ Lô run rẩy, nữa cố gắng can ngăn: “Đừng, đừng đ.á.n.h chứ.”

 

“Xúi quẩy!”

 

Triệu Lăng Vân và Nhị vương tử đồng thời mắng một câu.

 

Nhị vương tử dẫn thị vệ về lều của , Triệu Lăng Vân với Giang Minh Nguyệt: “Hắn còn chê xúi quẩy ư? Đây là ngựa mặt dài ?”

 

Giang Minh Nguyệt cũng chẳng màng giữ lễ tiết nữa, ai thấy thì thấy , Giang Minh Nguyệt kéo Triệu Lăng Vân về lều. Cãi một trận với Nhị vương tử như thì cái gì chứ?

 

Ngô Tam cho mấy quyền về nghỉ ngơi, còn y theo lều của Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt.

 

“Tình hình thế nào ?” Vừa lều, Triệu Lăng Vân đổi sắc mặt, Triệu đại lão gia mặt mũi âm trầm, nhỏ giọng hỏi Ngô Tam: “Không ai bắt, cũng ai thương chứ?”

 

Ngô Tam : “Có thương, xem , tuyết máu.”

 

Triệu Lăng Vân hỏi: “Không m.á.u của Tiền lão Ngũ ?”

 

Ngô Tam: “Chỗ Ngũ thiếu gia chảy m.á.u ở phía đông, vết m.á.u thấy ở phía nam.”

 

Triệu Lăng Vân: “Nhị Hồ cũng một thị vệ thương ? Có lẽ là m.á.u của thì ?”

 

Ngô Tam: “Vết m.á.u kéo dài về phía nam.”

 

Lần Triệu Lăng Vân thể may mắn nữa , về phía nam, đó chính là về phía trong quan ải, thị vệ của Nhị Hồ thể một chạy trong quan ải .

 

“Thời tiết lạnh như , vị Dạ Bất Thu thương , thể kiên trì trở về trong quan ải ?” Giang Minh Nguyệt lo lắng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-921-cuu-nguoi-hay-khoanh-tay-dung-nhin.html.]

“Đại phu nhân, Dạ Bất Thu chỗ ẩn riêng của ,” Ngô Tam an ủi Giang Minh Nguyệt: “Đợi đến chỗ an , các đồng bào của y sẽ giúp y xử lý vết thương.”

 

“Quỷ mới thương ở ,” Triệu Lăng Vân lẩm bẩm một câu.

 

Ngô Tam: “Không , ngươi vì cãi , mà còn mong vị Dạ Bất Thu xảy chuyện ?”

 

“Nói bậy,” Triệu Lăng Vân lập tức phủ nhận: “Ta đây chỉ là lo lắng, lo lắng ngươi hiểu ?”

 

“Ngươi...”

Mèo Dịch Truyện

 

“Triệu Tây Lâu!” Ngoài lều, lúc vang lên tiếng Phùng Thái Y hô lớn.

 

Triệu Lăng Vân: “Ông thế? Hô t.h.ả.m thiết , thương, ông kêu la cứ như sắp c.h.ế.t đến nơi .”

 

Ngô Tam bụm mặt, y cảm thấy mệt mỏi.

 

Giang Minh Nguyệt lườm Triệu Lăng Vân một cái, : “Nói gì thế?”

 

“Phùng đại nhân,” Giang Minh Nguyệt vén rèm lều, mời Phùng Thái Y lều.

 

Phùng Thái Y giận dữ đùng đùng, nếu vì Giang Minh Nguyệt cũng ở trong lều, ông xông thẳng .

 

Triệu Lăng Vân bộ dạng mắt bốc lửa giận của Phùng Thái Y cho giật , : “Ông thế? Chẳng lẽ, lão Ngũ cứu nữa ? Ông cuối cùng cũng phát hiện y thuật của thực chẳng , là một kẻ vô dụng ?”

 

Ngô Tam thật sự hết cách, chắn giữa Triệu Lăng Vân và Phùng Thái Y, lúc , nhà của họ đừng nên đ.á.n.h nữa chứ?

 

7_“Ngươi chữa thương cho man di ?” Không đẩy Ngô Tam đang chắn mặt , Phùng Thái Y đành chỉ tay Triệu Lăng Vân, giận dữ hỏi.

 

Triệu Lăng Vân thở phào một , : “Hóa là vì chuyện , còn tưởng lão Ngũ sắp toi đời chứ.”

 

“Ngươi bậy!” Phùng Thái Y lẽ là đầu tiên trong đời c.h.ử.i thô tục, : “Ngươi nếu thật sự cho rằng Tiền Ngũ sẽ c.h.ế.t, mau xem ?”

 

“Phùng đại nhân xin bớt giận,” Ngô Tam liền khuyên Phùng Thái Y.

 

Phùng Thái Y: “Ta thể bớt giận!”

 

Ngô Tam suýt Phùng Thái Y phun nước miếng mặt: “…”

 

Làm đây? Y cảm thấy càng mệt mỏi hơn.

 

Triệu Lăng Vân: “Nếu ông cứu thị vệ của Nhị Hồ, thì cứ xuống tay g.i.ế.c c.h.ế.t , ông cũng luyện tay nghề.”

 

Lời của Triệu Lăng Vân thốt , Phùng Thái Y lập tức im bặt.

 

Ngô Tam vội vàng : “Việc lắm ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ta đây xưa nay chuyện ép buộc khác.”

 

Phùng Thái Y vốn đang ngẩn , suýt chút nữa Triệu Lăng Vân chọc cho giậm chân tức giận nữa, ông ai ép buộc khỏi quan ải chứ?!

 

“Không thể g.i.ế.c thị vệ đó ,” Ngô Tam chuẩn khổ sở khuyên nhủ Phùng Thái Y, lúc mà g.i.ế.c c.h.ế.t thị vệ đó, họ còn Độc Lang Sơn gì, Vương đình gì nữa? Họ ở đây sẽ quyết chiến với Nhị vương tử .

 

Giang Minh Nguyệt lúc chen lời: “Cũng cần Phùng Thái Y động thủ, nếu thị vệ đó Dạ Bất Thu thương, phần lớn là sống nổi .”

 

Triệu Lăng Vân suy nghĩ một chút, : “ , lão Ngũ lão Lục , đồ dùng của đám Dạ Bất Thu đều tẩm độc mà.”

 

Giang Minh Nguyệt Phùng Thái Y : “Ngài cách chữa trị vết thương do độc, Nhị vương tử sẽ trách ngài , dù chúng cũng trong quân Bắc Địa.”

 

Phùng Thái Y: “Vậy cứ thị vệ đó c.h.ế.t ?”

 

Đối với lời của Phùng Thái Y, Giang Minh Nguyệt tỏ vẻ khó hiểu : “Ngài ? Vậy thì cứu là , chuyện chiến trường vốn dĩ là ngươi c.h.ế.t thì vong, Dạ Bất Thu của chúng chẳng cũng thương một ?”

 

Phùng Thái Y là bênh vực đám Nhị vương tử, ông chỉ vì mấy câu của Giang Minh Nguyệt mà đột nhiên cảm thấy, Giang đại phu nhân thật đáng sợ!

 

 

Loading...