Trọng Sinh Trà Xanh: Cứu Vớt Tướng Công Cá Muối - Chương 991: --Lại gặp Đại sư Thanh Kính-

Cập nhật lúc: 2025-10-07 08:01:40
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên đường Khâm Nhĩ Thấm tiến về Hắc Hà, y giao chiến sáu trận với binh mã của Đại vương tử, và trong thời gian đó, các bộ lạc ngừng hội tụ về. Cách thức liên lạc giữa những bộ lạc , Triệu Lăng Vân và Giang Minh Nguyệt bên thể nắm rõ. Triệu Lăng Vân thăm dò ý tứ của Nhị vương tử vài , nhưng thu điều gì hữu ích, nên cũng đành bỏ cuộc.

 

“Biết thì ?” Triệu Lăng Vân thừa nhận vô dụng, mà hùng hồn với Tiền Đường: “Sau còn lo lắng thống nhất Đại mạc nữa ? Lão tử đây bỏ mặc những ngày tháng ở Quan nội mà hưởng ?” Tiền Đường vuốt mặt, : “Ngươi thì cứ , đừng phun nước bọt, cũng gì ngươi . Bây giờ Nhị Hồ đang bao nhiêu binh mã?”

 

Ngô Tam mở lời: “Khó lắm, ở đây nam nữ trong bộ lạc đều thể trận, phân biệt ai là binh, ai là dân.” Triệu Lăng Vân hỏi Ngô Tam: “Chúng sắp đến Hắc Hà ?” Ngô Tam gật đầu, : “Đi thêm chừng một canh giờ nữa, tiên phong của Khâm Nhĩ Thấm, e rằng giờ đến nơi .”

 

Triệu Lăng Vân thở phào một , cuối cùng cũng sắp tới nơi. Chỉ khi đích trải qua, Triệu Lăng Vân mới nhận , dù là lúc hai bên giao chiến, chiến trường khi giao chiến, đều khiến y rùng . Mùi tanh của m.á.u khiến y nôn, những t.h.i t.h.ể với đủ loại dáng vẻ c.h.ế.t chóc cũng khiến y nôn. Liên tục chứng kiến sáu trận, y vẫn thể thích ứng nổi. Triệu Lăng Vân thầm nghĩ, đ.á.n.h trận hợp với y, y vẫn hợp một tên côn đồ ở kinh thành hơn.

 

Ngô Tam quanh, hỏi: “Đại phu nhân ?” Sao y thấy Giang Minh Nguyệt? Triệu Lăng Vân đáp: “Hoa thẩm bệnh , nàng thăm Hoa thẩm.” Chuyện của Hoa Kế Trung, Hoa thẩm miệng để tâm nữa, nhưng thể thật sự để tâm? Triệu Lăng Vân nghĩ đến Hoa thẩm, sắc mặt liền âm trầm đôi chút, với Ngô Tam: “Chúng bộ tịch, bảo vệ hơn mười gia đình Khâm Nhĩ Thấm đó, xảy vấn đề gì chứ?”

 

Ngô Tam : “Không vấn đề gì, Hoa Thụy dẫn Đại Lực cùng chư vị hộ vệ, mười mấy gia đình từng gặp nguy hiểm lớn.” Gia đình Hoa Kế Trung trong mười mấy gia đình đó. Triệu Lăng Vân để đưa gia đình Hoa Kế Trung chen mười mấy hộ , cũng tốn ít tâm tư. Ngày đó y vẻ lơ đãng dùng tay khoa tay múa chân, khoanh mười hai ba hộ gia đình, kỳ thực khoa tay múa chân , y sớm nhắm kỹ càng, diễn tập trong lòng mấy lượt .

 

“Trong đó một gia đình một nô bộc từ Quan nội đây,” Ngô Tam lúc khẽ với Triệu Lăng Vân: “Không suy nghĩ nhiều , nhưng cứ cảm thấy tướng mạo , chút tương tự Hoa Thụy.” Triệu Lăng Vân!!! Người của Hoàng Thành Ty, rốt cuộc cặp mắt kiểu gì chứ?

 

Ngô Tam: “ chuyện với đó, y mấy khi tiếp lời . Y tên là Lão Hồi, cái tên chút thú vị, y vẫn về Quan nội ?” Triệu Lăng Vân chỉ , suy nghĩ tài tình đến thế, là bệnh mà y mắc khi ở Hoàng Thành Ty quá lâu ?

 

“Người thích gọi gì thì gọi, ngươi ngay cả một cái tên cũng suy nghĩ ?” Triệu Lăng Vân với Ngô Tam: “Chúng lo cho bản . Lão Hồi lập gia đình ở Khâm Nhĩ Thấm , ngươi thể gì với y chứ? Hỏi y ở Đại Dận còn nào ? Ngươi đ.á.n.h c.h.ế.t y, y cũng thể cho ngươi .” Ngô Tam đáp: “Ta còn hỏi đến chuyện .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tra-xanh-cuu-vot-tuong-cong-ca-muoi/chuong-991-lai-gap-dai-su-thanh-kinh.html.]

Triệu Lăng Vân: “Còn hỏi đến, tức là ngươi hỏi như ? Vậy thì Lão Hồi thèm để ý ngươi là , y là kẻ bỏ rơi cả tổ tông, ở Đại Dận gì còn nào nữa chứ?” Ngô Tam: “Được thôi, lời ngài lý.”

 

“Hơn nữa,” Triệu Lăng Vân : “Hoa Thụy cũng đắc tội gì ngươi, ngươi mắng y trông giống một nô bộc Quan nội gì chứ? Ông và cha của Hoa Thụy đều là những tử trận sa trường, nhà họ Hoa của y cũng coi như một môn trung liệt , đừng như .” Nếu là khác với Ngô Tam như thế, Ngô Tam sẽ cảm thấy lời giải thích quá mức cố ý , y chỉ một câu trông giống, rước lấy một tràng dài đến thế? lời là do Triệu Lăng Vân , Ngô Tam ngược hề sinh nghi, Triệu Đại Lão gia vốn dĩ lắm lời mà.

 

“Hoa Thụy bây giờ đang binh cho nhạc phụ đại nhân của ,” Triệu Lăng Vân tiếp tục lải nhải với Ngô Tam: “ y cũng thể cả đời chỉ binh chứ? Nhìn Tôn Đan Dương mà xem, đây cũng chỉ là một tướng quan trướng nhạc phụ thôi, bây giờ là quan chức gì ? Ta cảm thấy Hoa Thụy tiền đồ xán lạn.” Ngô Tam : “Ta cũng mong Hoa Thụy , ý gì khác.”

Mèo Dịch Truyện

 

Thấy ? Bây giờ ngược là Ngô Tam giải thích cho Triệu Lăng Vân. “Ôi chao!” Triệu Lăng Vân lúc chỉ tay về phía bên trái mà hô to: “Kẻ bên hãy cho lão tử!” Ngô Tam vội vàng cũng về phía bên trái, trong tuyết địa phía bên trái, một lớn một nhỏ đang tới, lưng vác hành lý hề nhỏ, rõ là gì. “Là thương nhân ?” Ngô Tam .

 

Triệu Lăng Vân : “Thấy , hai kẻ đó bắt đầu chạy , cho hai đuổi theo .” Hổ dẫn vài , tiến lên phía đuổi theo . Ngô Tam hỏi: “Tại bắt thương nhân?” Triệu Lăng Vân đáp: “Trông vẻ là quen.” “Làm thể?” Ngô Tam lập tức . Triệu Lăng Vân: “Nhìn sẽ rõ thôi, thấy kẻ lớn quen mắt.” Ngô Tam chăm chú về phía bên trái, hai vị phía quấn kín mít, còn lưng về phía họ, thế thì cái gì chứ?

 

“Chúng qua đó xem ,” Triệu Lăng Vân gọi Ngô Tam theo y. Hổ cùng mấy lúc tóm hai kẻ đang trong tuyết địa. Ngô Tam đến gần xem xét, quả nhiên là quen, Trụ trì Bích Vân Tự, Thanh Kính Đại sư, họ bắt . “Ấy da,” Triệu Lăng Vân lưng ngựa, Thanh Kính Đại sư : “Ta cách xa cả dặm ngửi thấy mùi hương khói ngài .”

 

“A Di Đà Phật,” Thanh Kính Đại sư : “Bần tăng chỉ là đang vân du mà thôi.” Triệu Lăng Vân tiểu hòa thượng đang ôm đùi Thanh Kính Đại sư, : “Đại sư ngài tài tình thật, bản tự tìm khổ chịu đành, ngài còn kéo theo một đứa nhỏ cùng chịu khổ với nữa.” Thanh Kính Đại sư hỏi: “Đại lão gia ở nơi ?”

 

Triệu Lăng Vân: “Ta đến để ăn.” Thanh Kính Đại sư là xuất gia, lời Triệu Lăng Vân mà ngẩn kinh ngạc, ngươi là một huân quý ở Đại Dận, chạy đến Quan ngoại ăn với bọn man di ? Triệu Lăng Vân hỏi: “Đại sư ngài giờ chuẩn ?” Thanh Kính Đại sư : “Chuẩn về Quan nội.”

 

Triệu Lăng Vân bật , : “Không cần vội về , Đại sư ngài cứ cùng .” Thanh Kính Đại sư: “Đại lão gia, bần tăng là xuất gia, bần tăng sẽ ăn.” “Ta nào dám để ngài vướng bận mùi tiền bạc chứ?” Triệu Lăng Vân nhảy xuống ngựa, mặt Thanh Kính Đại sư, vô cùng thiết : “Đại sư ngài tuổi cũng cao , hai vị một già một trẻ cứ thế bộ về Quan nội ? Ta yên tâm, ngài cứ theo , đường chúng còn thể chiếu cố lẫn mà.” Thanh Kính Đại sư chỉ hỏi, ngươi còn một lão hòa thượng như chăm sóc ngươi ?

 

 

Loading...