Cố Viêm Lâm là chồng của Hà Linh Linh, Hà Linh Linh mất mặt thì thanh danh của cũng chẳng còn.
Mọi người sẽ lan truyền khắp nơi rằng người phụ nữ của Cố Viêm Lâm bị người làm nhục.
Vì thế, Cố Viêm Lâm cởi áo khoác đắp lên người Hà Linh Linh.
Anh bế Hà Linh Linh mang xe, cảnh sát nhanh chóng bắt giữ kẻ tình nghi.
Nhóm quân tẩu đều chấn kinh một hồi, một đám sợ tới mức dám bước ngoài.
“Tiểu Vương, chúng nhanh ! Trời sắp tối thật rồi!”
“Đúng vậy, ngờ Tây Lâm lại loạn như thế!”
Cuối cùng vẫn là nhờ Hà Loan Loan mát xa cấp cứu giúp Hà Linh Linh một phen thì cô mới dần dần khôi phục ý thức, bắt lấy cánh tay Cố Viêm Lâm òa khóc thật to!
Tiếng kinh thiên động ̣a khiến quỷ thần khiếp sợ!
“Hức hức! Hu hu hu! Em sợ, em sợ, em sợ quá!”
Hà Linh Linh quá mức sợ hãi, cô từng trải qua chuyện ̀n nhẫn đáng sợ như vậy!
Hà Loan Loan ở bên cạnh lạnh lùng lắng .
Thật là buồn .
Thì Hà Linh Linh cũng biết sợ hãi, nhưng rõ ràng Hà Linh Linh đã dùng chiêu này để đối phó cô tận hai lần.
Đời , cô bỏ thuốc khiến Vương Lão Lục nhục nhã cô.
Hiện tại, cô cũng bỏ thuốc để đám lưu manh làm nhục cô.
Trong cảnh màn trời chiếu đất, tuyết trắng bao phủ, lưu manh khinh nhục, thanh danh bị hủy, đời người còn gì tuyệt vọng hơn như thế?
Món ăn mang tên tuyệt vọng này, Hà Loan Loan hy vọng Hà Linh Linh sẽ có cơ hội thưởng thức nhấm nháp nó!
Hà Linh Linh rống hồi lâu, một lúc lại chết ngất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/chuong-119.html.]
Cố Viêm Lâm vẫn ôm cô , chỉ ngẫu nhiên đưa mắt nhìn Hà Loan Loan, ánh mắt mang theo một chút đánh giá.
Dọc đường , mọi người trong xe đều thổn thức, tuy rằng ngày thường ấn tượng của bọn họ với Hà Linh Linh lắm nhưng vẫn cảm thấy cô đáng thương.
Đi được nửa đường thì trời tối hẳn, xe cũng bắt đầu khó di chuyển.
Rất nhiều gặp đường trơn trượt khiến mọi người sợ tới mức nơm nớp đề phòng, cũng may Tiểu Vương quen đường quen lối, bình tĩnh giữ vững tay lái mới xảy chuyện gì!
Mọi người xe đều hối hận vì đã vào thành phố chuyến này!
Đi thêm một lúc, Tiểu Vương đột nhiên : “Hình như phía trước có xe? Hình như là xe quân đội của chúng ?”
Đèn xe sáng lên, còi xe vang hai lần, chiếc xe đối diện cũng dừng lại.
Một người đàn ông hình cao lớn bước xuống xe, hướng về chiếc xe bên này vẫy tay.
Tiểu Vương vui vẻ nói: “Đoàn trưởng Cố!”
Hà Loan Loan cũng lập tức phấn khởi trong lòng, đồng thời cũng rất khẩn trương, cô đã nhiều lần dặn dò Cố Dục Hàn, hẳn là nên kiêng kị một chút!
Cố Dục Hàn đã được Hà Loan Loan dặn dò mấy ngày này nhất ̣nh phải cẩn thận với tất cả mọi chuyện, nước uống được rời khỏi tầm mắt, lúc ăn cơm cũng phải cẩn thận, chuyện này khiến nhớ tới sự việc giữa Hà Loan Loan và Vương Lão Lục trước .
Vì thế lúc ban ngày, Cố Dục Hàn bận rộn xong đã muốn vào thành phố.
Chỉ là ngờ vừa mới lên xe đã phát hiện chiếc xe chuyên dùng chở vật tư mà mượn ở trạm trú quân này có gì đó đúng.
Xuống xe kiểm tra một lượt, quả nhiên phát hiện chiếc xe này đã bị người động tay động chân!
Lốp xe khác chèn gậy gỗ, một quãng đường ngắn thì thành vấn đề, nhưng một khi di chuyển thời gian dài nền tuyết thì chắc chắn sẽ xảy tai nạn, xe hủy vong là chuyện có thể đoán trước!
Cố Dục Hàn kiểm tra toàn bộ chiếc xe một lần, lúc mới tới đây.
Anh và Tiểu Vương trò chuyện mấy câu, khi biết được mọi chuyện xảy trong thành phố, lại nhìn Cố Viêm Lâm đang ngồi xe, Hà Linh Linh vẫn còn chết ngất, Hà Loan Loan, phát hiện vợ mình xảy chuyện gì, lúc này mới yên tâm.
“ vào thành phố một chuyến, chắc chắn mấy tên lưu manh đó sẽ đào tẩu suốt đêm, chắc chắn phải bắt được thứ súc sinh này về!”
Đồng thời, lạnh lùng phân phó: “Mọi người nhớ cho kỹ, chuyện liên quan đến thanh danh của quân đội, cũng sẽ ảnh hưởng đến chuyện bắt giữ nghi phạm, tối nay trở về mọi người đều ngậm chặt miệng cho , nếu để lộ tin tức, nhất ̣nh sẽ truy xét tới cùng!”
Mấy vị quân tẩu trong xe nhanh chóng đáp ứng sẽ nói chuyện này.