Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 152

Cập nhật lúc: 2024-10-28 11:52:09
Lượt xem: 388

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Tịnh cửa hối hận, cô cũng , cha chính là đang bộ tịch để bức cô .

thể thấy họ như thế .

trong lòng cô cũng giận buồn, nhưng cuối cùng vẫn trực tiếp đạp xe đến bệnh viện.

Nhìn thấy cô đến, Diệp Danh chút sững sờ, bất quá thấy sắc mặt của cô bình thường, còn mang theo tươi , cũng an tâm.

Văn Tịnh thậm chí là mang theo ít đồ đến đấy, một cân táo đỏ, một cân quýt. Đang là mùa đông nên chỉ có thể mua hai loại quả , là lượng cung ứng hạn đấy, cũng tính lễ nhẹ.

Chỉ điều khi thấy bàn của Hoa Chiêu đều là những quả táo lớn đỏ, đặc biệt còn cam, sắc mặt cô lập tức sững thoáng một phát.

Quên , hiện tại nhà chồng đồ gì , dù phần của cô khẳng định sẽ phần của Hoa Chiêu! Cô ngược tự bêu !

"Chị dâu tới ." Hoa Chiêu giống như phát hiện sắc mặt của cô , tươi chào hỏi.

"Chị tới thăm em cùng ai đứa bé một chút, Diệp Danh cũng thật sự là, ngày hôm qua vậy mà quên cho chị , hôm nay còn đúng lúc cha chị bệnh, nên tới chậm, em đừng chê trách." Văn Tịnh xong mấy lời khách khí, điểm vẫn thể .

"Xem chị dâu kìa, đều là một nhà, em thể để tâm tới loại chuyện nhỏ nhặt ? Bác Văn bệnh? Tình huống như thế nào?" Hoa Chiêu cũng mấy lời khách sáo.

Văn Tịnh giật , mặt mang theo thần sắc lo lắng: "Ai, lão nhân lớn tuổi, một bệnh lớn bệnh nhỏ, viêm túi mật, mỡ lá gan, phổi u, hiện tại khó chịu, ăn ngon, giường đây ."

"Nghiêm trọng như ? Sao tới bệnh viện?" Diệp Danh lập tức hỏi.

"Bệnh viện cũng biện pháp gì ." Văn Tịnh một mặt buồn bực nói.

Vậy cũng đúng, bệnh già là bệnh mãn tính chỉ thể do trong nhà chăm sóc lấy.

là Diệp Danh thấy Văn Tịnh hạ ánh mắt, cùng đối mặt, trong lòng liền dừng thoáng một phát.

Vân Mộng Hạ Vũ

Văn Tịnh tố khổ, việc trong nhà sẽ bên ngoài, đặc biệt là chuyện nhà đẻ, cô cũng chỉ mặt , với bất luận kẻ nào, cô đều kiên cường chống đỡ.

Lần như thế nào còn ở mặt Hoa Chiêu ? Theo lý thì càng khả năng…

Sau đó Văn Tịnh cũng những thứ khác, ở bên cạnh Diệp Danh đứa bé trong lòng .

Đã hai ngày, đứa bé đỏ lên nữa, cũng tắm rửa một , sạch sẽ, chút trắng trắng mềm mềm.

Hiện tại lão Nhị Thúy Vi tỉnh dậy, mở mắt nhỏ chính ở đằng chơi tay, bao nhiều đáng yêu bấy nhiêu đáng yêu.

Vẻ yêu thích mặt Diệp Danh căn bản thể kìm nén .

Văn Tịnh nhất thời chịu nổi, đầu che , cô .

Diệp Danh cũng giả bộ như phát hiện dị thường của cô , ôm đứa bé qua trong phòng.

Kỳ thật Hoa Chiêu thả đứa bé xuống, cứ ôm như ôm sẽ hư con bé đấy, về ôm sẽ chịu ngủ !

cô chỉ dám lặng lẽ yêu cầu ông chồng của , mà Diệp Thâm cũng ngoan ngoãn đem lão đại để trong xe nhỏ, việc gì cũng dám ôm.

Văn Tịnh nhanh che dấu tâm tình của , hỏi Hoa Chiêu: "Như thế nào còn viện? Là chuyện gì ?"

Lời chút dễ , nhưng cũng tính là quá phận, Hoa Chiêu coi như cô nhanh mồm nhanh miệng rồi.

"Hai ngày trời , em sợ đường lạnh, nên cũng viện, bảo ngày mai trời sẽ nắng, việc gì sẽ xuất viện." Hoa Chiêu .

Cô ở bệnh viện cũng đủ , cô sinh thuận lợi, thể vô cùng , hôm nay mặc dù mới là ngày thứ ba, nhưng cô cảm giác thể xuống đất việc.

về nhà, cũng cần giày vò qua đưa cơm rồi, cũng chỗ để bộ, buổi tối nghỉ ngơi cũng .

"Không việc gì là ." Văn Tịnh vẻ mặt yên tâm nói.

Lại vài câu, sắc trời nhanh tối, cô và Diệp Danh cùng về nhà rồi.

Đến nhà, Diệp Danh cái gì cũng , cái gì cũng hỏi, trực tiếp phòng bếp nấu cơm.

Văn Tịnh cũng theo , hai cùng bận việc.

nhịn cả buổi, rốt cuộc cũng mở miệng hỏi chuyện rượu thuốc: "Bọn đều truyền nhà chúng rượu thuốc thần kỳ, do nhân sâm ngàn năm ngâm đấy, chính là cái bình rượu màu xanh lá lúc đưa về ?"

Diệp Danh cũng phản ứng gì, tự nhiên : "." Cô rốt cuộc nhịn hỏi, mà cái lọ thuốc rượu lúc đến trong tay Văn Bình…Anh chút đoán Văn Tịnh hôm nay tại bệnh viện mấy câu rồi.

"Anh cũng thật là, chuyện lớn như còn gạt em? Nếu sớm như em…"

Diệp Danh hỏi: "Nếu sớm như , em cũng cho ba hả?"

Mặt Văn Tịnh thoáng cái liền sững rồi, những lời còn chuẩn đấy, mở miệng cũng .

Ngày hôm , quả nhiên trời nắng, Hoa Chiêu xuất viện.

Già trẻ Diệp gia một nữa tụ tập.

Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Mậu đều đến thăm đứa nhỏ.

Đối với việc Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm chọn Vân Phi và Thúy Vi tên, trong lòng hai thất vọng cũng vui mừng.

Về Diệp gia cơ hồ đều thường trú ở đây, dù Miêu Lan Chi ở là đương nhiên rồi, mỹ danh là hầu hạ Hoa Chiêu trong tháng, kết quả phát hiện thể Hoa Chiêu , chỉ cần ngày thường chú ý ăn uống một chút thì .

Mà việc nấu cơm cũng tới phiên bà.

Bà mỗi ngày đều trông đứa nhỏ, việc thích đấy!

Hai bảo bảo đặc biệt lời, hết ăn ngủ, ngủ ăn, một chút cũng náo. Dù là nửa đêm tỉnh cũng là ăn uống no đủ tiếp tục ngủ, chỉ cần đổi tã, sẽ náo.

Miêu Lan Chi ở chỗ rồi, Diệp Thâm ở nhà, Diệp Mậu cũng liền danh chính ngôn thuận mà mỗi ngày khi tan sở đều tới đây, Diệp Chấn Quốc cũng tới, Diệp Danh cũng tới, chỉ điều buổi tối sẽ trở nhà .

Tiểu viện bao giờ náo nhiệt như .

Làm cho Hoa Chiêu ngoài ý chính là, Văn Tịnh cũng đến thăm. Văn Tịnh hai đứa nhỏ, chủ yếu là thăm cô, chuyện phiếm vài câu, trong chốc lát, bữa cơm liền cùng Diệp Danh về nhà.

Hoa Chiêu cũng phát hiện cô mục đích mà tới rồi, bởi vì mấy trong phòng chỉ hai các cô, cô luôn thôi.

Chỉ là hai đứa nhỏ vẫn luôn ở bên cạnh cô, xung quanh căn bản luôn , Diệp Thâm chỉ rời vài phút liền trở , Văn Tịnh luôn cơ hội để hỏi.

Khẳng định chuyện gì , Hoa Chiêu coi như phát hiện, cũng từng chủ động nhắc tới.

Diệp Thâm nhưng nhịn , lén tìm Diệp Danh.

"Chị dâu chuyện gì tìm Hoa Chiêu ? Lại thẳng?" Diệp Thâm hỏi.

Đến em trai cũng , Diệp Danh : "Là chuyện rượu thuốc, em đừng quan tâm, buổi tối tìm cô chuyện."

Anh hi vọng Văn Tịnh trực tiếp đem nan đề phóng tới mặt Hoa Chiêu, Hoa Chiêu sẽ ngại mặt mũi của mà đáp ứng. Về những rượu thuốc , Diệp gia bọn họ định quy củ đấy.

Buổi tối về nhà, Diệp Danh quả nhiên chủ động nhắc tới chuyện rượu thuốc.

Văn Tịnh nhẹ nhàng thở , cô thôi cũng là ép buộc Diệp Danh, cô hiểu Diệp Danh…Việc vẫn là Diệp Danh mở miệng mới .

"Em cũng là cách nào nữa, thể cha thật sự , cả nhà đều sốt ruột, em buồn đến ăn ngon, mỗi ngày đều …"

"Mấy em trai em gái của em vẫn bình thường, phi thường cố gắng chăm chỉ, nửa điểm khác thường." Diệp Danh .

Trước Văn Tịnh luôn ông bà Văn tố khổ, cái cái , cần cái cần cái , cũng vạch trần cô, nhưng hôm nay nhịn .

"Cả nhà em hình như chỉ em sốt ruột? Hoặc là bọn khổ sở chỉ cho em xem ?" Diệp Danh tiếp tục .

Ở trong mắt , Văn Tịnh là chút ngu hiếu đấy, nhưng đây cũng là vấn đề gì lớn, cũng hiếu thuận. bây giờ đột nhiên thích dáng vẻ .

"Em…" Văn Tịnh lúng lúng túng.

điểm chứ? Kỳ thật cô cũng . gần đây cha thật sự là gấp, tìm đến đơn vị của cô lóc kể lể rồi, cũng cái gì rượu thuốc, chỉ mặc kệ cha đang sinh bệnh, ánh mắt đồng nghiệp và lãnh đạo ở đơn vị đều đúng!

Hôm nay nếu Diệp Danh đề cập tới, ngày mai cô thực can đảm bất chấp thể diện trực tiếp hỏi xin Hoa Chiêu.

"Cha vợ yêu cầu gì?" Diệp Danh đều là trực tiếp gọi "Cha", nhưng là hôm nay gọi.

Văn Tịnh nhưng thở phào một , còn đó là cha vợ là .

"Ông muốn thuốc rượu…Tốt nhất là mấy bình." Văn Tịnh nhỏ giọng .

"Có là về thể của ông nếu thoải mái liền uống rượu thuốc?" Diệp Danh hỏi.

Văn Tịnh lên tiếng, xấu hổ đấy, cô rõ ý của cha là như , về rượu thuốc ông uống nhất định là thể dừng đấy.

Diệp Danh im lặng nửa ngày, bình phục nỗi phiền muộn khó giải thích trong lòng, : "Cái rượu thuốc hạn đấy, mỗi tháng chỉ mấy bình, hơn nữa trong nhà đều phân phối ngoài rồi, em cái rượu thuốc đổi bao nhiêu lợi ích cho nhà ?"

"Thế nhưng mà sức khỏe của nhà thể dùng lợi ích đến tính toán ?" Văn Tịnh cảm thấy tìm chỗ đột phá: "Em là Diệp gia a? Ông là cha vợ của a? Là ngoài ? Chính cha vợ sinh bệnh cần cứu trị, mặc kệ, ngược cầm đồ đổi lợi ích, cũng đối với cha của như vầy ? Cha của là cha , cha của em là cha ư!"

xong ủy khuất mà lên, hơn nữa càng càng lớn, càng càng thấy lý.

Diệp Danh gì, bởi vì rõ hiện tại cái gì cô đều , đợi cô yên tĩnh một chút.

Văn Tịnh : "Hơn nữa em cũng là Diệp gia a? Cái rượu thuốc Diệp gia mỗi đều phần a? Ông nội, cha chồng, đều ! Đến Diệp Thư cũng ! Vậy em thì ? Ngay cả cái bóng cũng thấy!"

Mấy ngày nay cô nhà Hoa Chiêu liền phát hiện Diệp Thư " bình thường", cô so với năm trẻ hơn vài tuổi. Có một tìm cơ hội tiến gian phòng của Diệp Thư, liền phát hiện rượu thuốc đặt ở trong ngăn kéo, cùng cái Diệp Danh cầm về nhà giống như đúc.

Toàn bộ Diệp gia đều ! Chỉ cô !

Diệp gia ý gì? Diệp Danh ý gì? Hoa Chiêu ý gì? Đều xem cô ngoài !

Điều Diệp Danh nhíu mày giải thích một chút: "Em dị ứng với rượu cồn, một giọt cũng uống , cho em hại em ?"

Văn Tịnh con mắt sáng ngời: "Không cần quan tâm em thể uống ? Dù nên phần của em! Em uống thể cho khác. Quyết định nha, về cái phần cho em, đó em cho cha."

Diệp Danh đột nhiên nở nụ : "Đã chậm."

"Có ý gì?" Văn Tịnh sắc mặt khó coi mà hỏi thăm.

"Trước khi chuyện rượu thuốc truyền , một tháng mấy bình, xác thực thể phân cho cả nhà, nhưng hiện tại đến xin thuốc quá nhiều, đều là bạn cũ quen cũ, cho , Hoa Chiêu sẽ đem rượu thuốc đưa đến trong nhà, trong một nữa phân phối."

Diệp Danh : "Hiện tại cả nhà chỉ ông nội, cha mỗi tháng một lọ rượu thuốc, những khác, kể cả , , Diệp Thư, thậm chí Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm, đều phần rồi, em tự nhiên cũng , thật ."

Văn Tịnh cứng ngắc nửa ngày, vậy mà còn từ bỏ ý định: " cha , cha em…Cha em còn sinh bệnh rồi, hiện tại ông cần…Trước hết cho ông một lọ ?"

Ai, trong lòng Diệp Danh thở dài thật sâu. Ở trong lòng Văn Tịnh lợi gia tộc, vĩnh viễn cản nổi lợi ích nhà đẻ cô.

Mấu chốt là cô dễ dàng Văn gia thao túng, một chút năng lực suy nghĩ cũng .

Anh dậy từ trong cặp công văn lấy một tờ giấy, đưa cho Văn Tịnh.

"Em xem cha em bệnh nghiêm trọng a." Cha vợ cũng gọi rồi.

Đây là một tở chép báo cáo kiểm tra, Văn Bình đấy, là mấy ngày hôm , những bệnh mà ông đến, chỉ mấy mục trị cao hoặc thấp.

"Nếu em hiểu thì ngày mai tìm bác sĩ tư vấn một chút, xem những bệnh nghiêm trọng , cần ông mỗi ngày giường dậy nổi, cần em lóc kể lể." Chuyện nhà Văn gia luôn một mực chú ý.

Nếu như Văn Bình thật sự bệnh, còn có thể thấy c.h.ế.t mà cứu ? Ông xác thực là cha vợ chứ ngoài.

là nếu như lừa gạt , thì xin .

Văn Tịnh cầm bản báo cáo, mặt nóng rát, tay đều run rẩy rồi. Cô thể động lực để vứt hết thể diện, chính là vì cha thực sự bệnh, rượu thuốc thì .

Kết quả, tất cả đều là lừa gạt cô .

Xem bản báo cáo trong tay, Văn Tịnh tự nhiên hổ gì đến rượu thuốc nữa.

Ngày hôm lúc việc, bà Văn vậy mà vẫn đây tìm cô lóc kể lể, một bộ nếu cô nghĩ biện pháp cha cô cũng sắp c.h.ế.t .

Văn Tịnh mặt nhỏ m.á.u mà đem bà Văn kéo bên ngoài, đem bản báo cáo ném lên .

" là con gái của các ? Các ngoại trừ lợi dụng , lừa gạt ! Còn thể vì mà cân nhắc một chút ? Mẹ lúc Diệp Danh đem cái cầm , hổ như thế nào ! chính là cái kẻ ngu! Bị cha ruột lừa gạt như kẻ đần!" Văn Tịnh áp lực mà rống to.

Bà Văn thấy bản báo cáo cũng ngây ngẩn cả , nghĩ tới Diệp gia vậy mà điều tra bọn họ, nhà còn điều tra chính nhà ? Điều rõ Diệp gia cho tới bây giờ vẫn xem bọn họ là ngoài!

"Con cái đứa nhỏ ngốc, đời đối với con nhất, chỉ cha ruột ah." Bà Văn vẻ mặt ủy khuất mà lóc kể lể : "Con là do vất vả hoài thai chính tháng mười ngày, là hòn ngọc quý tay cha , chúng là huyết mạch tương liên, đời ai cũng so bằng!

"Về phần cái bản báo cáo , con cũng xem qua bản báo cáo của cha con 3 tháng a? Cái cũng là một phần sự thật, phần cũng là thật sự! Con cha con thể hơn ? Chính là uống rượu thuốc mới như ! Đây là thứ thể bảo vệ sức khoẻ, uống bệnh tình sẽ trở , ba của con rượu thuốc thực sự cảm giác khó chịu, chúng lừa con!"

Khí thế của Văn Tịnh yếu , thật sự?

Những lời của bà Văn là sự thật, kỳ thật Văn Bình có thể nhanh như , là vì căn bản ông cách sử dụng rượu thuốc, pha loảng uống, mà là một một ngụm, một một ngụm, vài ngày liền uống xong.

Cái dược tính chút mạnh , cho nên đột nhiên dùng nữa thể sẽ thích ứng kịp, bất quá chút khỏe tuyệt đối đến mức ông mỗi ngày giường dậy nổi.

"Mặc kệ nguyên nhân gì a, dù con cũng thể lấy rượu thuốc rồi." Văn Tịnh cúi đầu : "Cái thứ trân quý đấy, một tháng chỉ mấy bình, hiện tại cũng phân rồi, dù là trong Diệp gia, cũng chỉ Diệp Chấn Quốc có thể uống, những khác phần."

dám Diệp Mậu cũng , bằng thì cha ngáng chân.

Quả nhiên, Diệp gia chỉ Diệp Chấn Quốc phần, bà Văn ngược khó mà cái gì.

là bà tin.

"Cái rượu thuốc là của Hoa Chiêu đấy, chính cô có thể phần? Người đàn ông của cô có thể phần? Ông nội và ruột của cô có thể phần? Diệp gia lừa con đây ! Con cũng tin!"

Văn Tịnh hỏa khí nổi lên: "Bọn cho dù lừa gạt con thì ? Mẹ cũng rượu thuốc là của Hoa Chiêu đấy, chính uống, cho đàn ông của , cho ông nội và uống, thì liên quan gì tới con? Bố chồng, chồng cô đều , con thì tính là cái gì? Có thể từ trong tay cô hỏi tới?"

Cha bệnh gì , cô cũng đến mặt Hoa Chiêu thấp kém mà cầu rồi.

Bà Văn buông bỏ: "Con thì cái gì? Các ngươi chính là một nhà, chị em dâu, cái gì khách khí như ..., con thử cho ? Hơn nữa, Diệp gia hẳn thật cho con, chừng là đều vụng trộm uống chỉ là để cho con đây !"

Trong lòng bà Văn chính là nghĩ như , cái đứa con gái thật sự là càng ngày càng vô dụng, sinh con quả nhiên , đến đàn ông của nó cũng xem trọng nó nữa .

Lời cùng biểu cảm của kích thích Văn Tịnh, cô bắt đầu rống to: "Con chính là vô dụng! Chính là thể lấy ! Các thì chính xin a! Về đừng tới tìm con! Xem như nể mặt con là đứa trẻ chín tháng mười ngày hoài thai vất vả sinh , chừa cho con chút mặt mũi a!"

Văn Tịnh phất tay áo bỏ , bà Văn thấy cô thực sự tức giận, chỉ thể về .

Văn Bình nét mặt của bà thất bại.

"Cái con nhóc là đồ vô dụng! Mấy lọ thuốc rượu cũng lấy , Diệp gia thật sự là xem nó cái gì !"

Hôm nay cuối tuần, là giữa trưa, nhưng hiếm khi mấy đứa con nhà Văn gia ngoại trừ Văn Tịnh đều trở về rồi.

"Cha, cái rượu thuốc của Diệp gia thật sự thần kỳ như ?" Lão đại Văn Lượng hỏi.

"Là ." Văn Tịnh ở nhà, Văn Bình cũng giả bộ bệnh rồi, sống lưng thẳng tắp mà ghế, để cho bà Văn tranh thủ thời gian cơm, ông đói bụng.

"Đáng tiếc ah, lúc con nếm thử chút!" Lão nhị Văn Đạt tiếc nuối .

Lúc Văn Tịnh cầm rượu thuốc , màu sắc xanh mơn mởn, giống rượu ? Như thuốc trừ sâu thì đúng hơn! Hắn dám uống, vẫn là ưa thích Mao Đài.

"Cha, trong bình thật sự một chút cũng còn? Lấy cho chúng con nếm thử một chút?" Lão tam Văn Minh : "Hơn nữa con cái rượu thuốc thể trực tiếp uống, pha với nước để uống! Một giọt thể pha một ly, uống nhiều quá lãng phí!"

"Lại còn là như ?" Văn Bình thật sự .

Ông đem cái bình lúc còn , đáy bình quả nhiên còn thừa một tầng, vài giọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-152.html.]

Văn Minh tranh thủ thời gian đoạt lấy, cẩn thận từng li từng tí mà dựa theo đồn đãi, pha 5 chén .

Người Văn gia một một ly uống rồi, bà Văn ở trong phòng bếp nấu cơm gặp may .

"Quả nhiên dễ uống ah! Sảng khoái tinh thần! Con cảm giác ấm áp đấy."

"Con cảm giác đầu đau nữa."

"Con cảm giác chỗ nứt da tay cũng ngứa nữa rồi." Văn Nhược .

Cũng là tác dụng tâm lý , dù mỗi đều cảm thấy dễ uống, hữu hiệu.

"Cha, cha nghĩ biện pháp chị gái lấy thêm mấy bình trở về, cha hiện tại ở bên ngoài mua cái , bao nhiêu tiền một lọ ?" Văn Minh nhỏ giọng .

"Bên ngoài còn mua? Bao nhiêu tiền?" Văn Bình hỏi.

Văn Minh duỗi một đầu ngón tay, hạ giọng dùng sức : "1 ngàn!"

"Híz-khà-zzz ~" Văn Bình lập tức hút một miệng khí lạnh.

1000 đồng, đối với gia cảnh bình thường như Văn gia mà , cũng là một khoản tiền lớn.

"Ngươi tin tức lạc hậu rồi." Văn Lượng khinh bỉ thoáng qua em trai: "Buổi sáng hôm nay với , nguyện ý 1500 đồng."

"Ai nha! Vậy mấy ngày nữa thể tăng thêm nữa... Ah!" Văn Nhược kích động .

Rượu thuốc của Diệp gia đều .

có thể lấy cũng là ít, đại đa đều chỉ đồn.

Theo nhóm đầu tiên lấy rượu thuốc về nhà nếm thử, cái rượu thuốc càng truyền vô cùng kì diệu rồi, hiệu quả trị liệu như ván đóng thuyền .

Người nhiều hơn, động tâm tư. Không theo ai mà bắt đầu, dùng tiền cầu mua.

Chỉ điều mắt bán.

Mà quan hệ giữa Văn gia cùng Diệp gia, Văn gia tính tình thích kiếm lời, cũng rõ. Đã cố ý tìm tới cửa, thông qua bọn lấy rượu thuốc.

Bằng thì hôm nay mấy an hem bọn họ cũng sẽ trở về.

Cha bệnh, bọn trốn còn kịp đây ...

"Cô kích động cái gì, giá bao nhiêu cũng là chuyện nhà đẻ, liên quan gì tới cô! Cho cô uống một ngụm cũng tệ ." Văn Minh xem thường Văn Nhược.

Hai bọn họ tuổi gần , đánh từ nhỏ tới lớn, quan hệ một chút cũng .

Văn Nhược lập tức trở về: "Chuyện nhà đẻ cùng con gái lấy chồng liên quan hả? Vậy các đừng đòi chị cả cái gì ah! Hừ, hoặc là chỗ chia đều cho một phần! Hoặc là sẽ cho chị cả!"

"Cô!" Văn Minh tức giận đến lên đánh cô .

Những Văn gia khác cũng tức giận, bất quá những lời uy h.i.ế.p của Văn Nhược tác dụng, hơn nữa bọn cũng thực sự .

Văn Lượng nhanh chóng trấn an hai bọn họ: "Chuyện còn đến , đừng đến chị cả."

"Nếu đến coi như xong, còn tới rồi, cho một phần, vẫn thể ít hơn so với các ! Nam nữ ngang hàng!" Văn Nhược cứng cổ nói.

gần đây thiếu tiền gấo, chồng sắc mặt càng ngày càng khó coi, mỗi ngày đối với cô chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, chỗ thực sự thể ở nữa, cô kiếm tiền ngoài mua một căn nhà.

Nếu như là một căn nhà đất độc lập thì , thì nhà lầu cũng . bất kể là cái gì, đều cần tiền, mà cô kết hôn, tiền lương ngoại trừ giao phí nấu ăn, còn đều nuôi con rồi, tiền.

Lý Đồng? Tiền của bộ giao cho !

Ba em Văn gia thể cần tiền? Hoa Chiêu trái một căn một căn phòng lớn mua lấy, kích thích bọn cũng mua phòng ốc.

Con đường phía Diệp Danh mắt xem như thông rồi, ai bảo Văn Tịnh năng lực, sinh con.

nếu như bọn thể lấy rượu thuốc, bán qua tay đổi tiền cũng đủ mua phòng ốc ah.

Xem bọn thèm cái căn nhà của Hoa Chiêu lắm ? Còn tiền ! Có tiền ai nguyện ý cúi đầu như mà cầu ?

"Cha, chúng thể ..., lúc đều tuỳ cha!" Văn Đạt .

"Đừng , gì rồi." Văn Bình gọi bà Văn hỏi: "Con bé hôm nay như thế nào? Vì thể cho?"

"Nó Diệp gia đem rượu thuốc đều bán , hiện tại chỉ một Diệp Chấn Quốc thể uống, những khác cũng phần, đến Hoa Chiêu cũng , càng đừng đến nó."

Theo bọn nghĩ, rượu thuốc xuất để quà lấy lòng, khẳng định là bán .

"Không khả năng!" Mấy đứa em nhà Văn gia trăm miệng một lời.

"Hoa Chiêu là kẻ ngốc ư đem đồ như đều cho khác, chính giữ một chút?" Văn Đạt nói.

"Đúng đấy, nào ngu như ." Văn Nhược phụ họa.

"Cũng nhất định, cô là một phụ nữ nông thôn, bằng cấp, gia thế, chỉ thể như nịnh nọt nhà chồng rồi." Văn Lượng do dự .

"Không biết." Bà Văn lập tức : "Người mới sinh một đôi long phượng, Diệp gia ít trẻ con, đều đem cô Bồ Tát mà cung phụng , cần cô nịnh nọt."

Đây là bà từ ý tứ của Văn Tịnh đấy.

"Đến cùng cũng để cho khác sinh con chị rồi, kết hôn sớm 10 năm cũng vô dụng." Văn Nhược nửa là trào phúng nửa là tiếc nuối , đột nhiên, cô nghĩ đến cái gì đó hai mắt sáng ngời: "Mẹ, chúng cùng Diệp gia cũng thật sự là thích, nhà thật vất vả mới sinh con trai, chúng cũng đến chúc mừng một chút ah! Đến lúc đó gặp trực tiếp Hoa Chiêu, cầu xin cô ?”

" đúng đúng! Chủ ý !" Văn Lượng lập tức : "Có lẽ cô là một dân quê, da mặt mỏng. Vậy thì cô nên hỏi cô mặt nhà họ Diệp, thừa dịp cô chỉ một , cô sẽ thể từ chối.”

Ông bà Văn đều cảm thấy đó là một biện pháp , lập tức liền hành động.

Văn Nhược cũng cùng, cô còn thấy qua Hoa Chiêu , khá tò mò cái dạng phụ nữ nông thôn gì mà thể khiến Diệp Thâm ý?

Về chuyện của Hoa Chiêu Văn Tịnh từng cùng nhà qua, ngoại trừ việc gia cảnh . Cha c.h.ế.t sớm, tái giá, hiện tại còn hổ mà dắt theo bốn đứa con theo Hoa Chiêu đến thủ đô ăn cơm Diệp gia.

Nữ nhân ở cữ, nam nhân nên , cuối cùng chỉ bà Văn cùng Văn Nhược. Hai còn mang theo một con gà, một túi trứng gà, một con cá, hai cái móng heo, tuyệt đối đại lễ rồi.

Người Văn gia đến tính là bất ngờ, đây thật sự là thích của Diệp gia, Hoa Chiêu sinh con, theo lý họ là nên tới thăm đấy.

Hai con đến cửa lúc 9 giờ sáng, vốn chọn lúc vì nghĩ Diệp gia sẽ ở đây, kết quả phát hiện chẳng những Diệp Thâm ở nhà, Miêu Lan Chi cùng Diệp Thư đều ở đây.

Thật sự là trúng cô con dâu ah, chồng chị chồng cùng hầu hạ trong tháng.

Nhìn căn nhà đầy khí phái , nhà Văn Tịnh thật sự là so .

"Bà thông gia, mấy hôm thấy, khí sắc thật sự , giống như trẻ 10 tuổi!" Bà Văn thấy Miêu Lan Chi liền khoa trương .

Miêu Lan Chi cong khóe miệng cùng bà hàn huyên.

Bà chướng mắt Văn Tịnh nguyên nhân lớn nhất, cũng là bởi vì Văn gia. Cả nhà giáo dục đấy, coi như là thư hương môn , kết quả giống như con buôn..., so với những bình thường còn kém xa.

Mấu chốt nhất chính là kiến thức hạn hẹp, đến mấy cái phiếu thịt của nhà Diệp Danh còn trừng mắt nhớ thương lấy, chỉ nghĩ đến thôi trong lòn tạo cách.

" đây là gặp việc vui tinh thần thoải mái, cũng giống bà, cháu trai lớn cũng lên tiểu học rồi, trông mong bao nhiêu năm, thật vất vả mới bế cháu trai, vì quá vui vẻ nên khí sắc tất nhiên là ." Miêu Lan Chi .

Văn Tịnh cũng ở đây, bà liền đ.â.m Văn gia.

Phải là Văn Tịnh thể mang thai, tận đáy lòng bà trách Văn Tịnh, nhưng trách Văn gia.

Theo như Văn Tịnh tự , từ đầu tiên kinh nguyệt bình thường, bao nhiêu năm cũng bình thường, hơn nữa hằng ngày căn bản nên chú ý cái gì, cái gì mà thể ăn mát đấy, thể dính nước lạnh, thể kịch liệt vận động, cô cũng , của cô từng với cô.

từ nhỏ chăm sóc em trai em gái, chẳng phân biệt đông hạ, giữa mùa đông giặt quần áo cho các em đó là chuyện quá bình thường. Khi đó điều kiện cũng , nội thành nấu nước đều dùng than đá, mà than đá lượng hạn đấy, cô tất nhiên là nước ấm dùng.

Kết quả là cho thể cô đủ loại bệnh.

Cái trách ruột của cô thì trách ai?

Nếu bà Văn những kiến thức cơ bản , đánh c.h.ế.t bà cũng tin! Bà chính là , ai sẽ giặt quần áo? Chính bà ? Nên bà mới chọn biết.

Miêu Lan Chi một câu, cho bà Văn hổ.

Chính bà cũng Văn Tịnh thể sinh con nguồn căn cũng từ bà , nhưng bà dám thừa nhận ? Bà dám, bà mặt Văn Tịnh một mực chắc chắn rằng bà cái gì cũng ! Khi còn bé bà cũng như , còn sinh 5 đứa bé? Văn Tịnh thể sinh, là do mệnh cô .

"Cô con dâu hai nhà bà mệnh thật là , thoáng cái sinh một đôi long phượng, nam nữ song rồi, bộ thủ đô cũng mấy phúc khí như !" Bà Văn còn nịnh nọt lấy.

" thế, bình thường mệnh như con bé." Miêu Lan Chi một chút cũng khiêm tốn. Mệnh cách bình thường, có thể đào nhiều nhân sâm ngàn năm như ? Diệp gia bọn họ thật sự là nhặt bảo vật rồi.

" , còn thấy qua cô con dâu hai nhà bà , cũng gặp một chút." Bà Văn cùng Văn Nhược đều hướng nhà giữa quanh.

Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm ở tại tiền viện nhà giữa, Diệp Thư cùng Miêu Lan Chi hiện tại cũng ở trong sương phòng, nơi đãi khách bây giờ cũng là sương phòng, nhà giữa đơn giản là cho , bên trong sản phụ cùng đứa nhỏ.

Miêu Lan Chi thấy các bà trong phòng trong chốc lát rồi, cũng còn hàn khí nữa, lúc mới mang các bà nhà giữa.

Là thông gia, gặp một lẽ cũng .

"Tiểu Hoa nhi, khách nhân đến rồi." Miêu Lan Chi tiến nhà giữa, liền mời hai ở phòng khách xuống, đầu với phòng đối diện một tiếng.

Sân nhỏ lớn, vài bước như , bà liền lạnh, nên bà cho ba mẹ con dính hàn khí.

Hoa Chiêu trong phòng lên tiếng, Diệp Thâm liền ngoài đãi khách.

Cô cũng đổi bộ quần áo khác để có thể đãi khách đấy.

Gần đây kỳ thật đến thăm cô cũng nhiều lắm, nên cô mặc cũng tùy ý.

Mọi chung đều chờ đợi bữa tiệc đầy tháng cho bọn nhỏ do nhà họ Diệp tổ chức. họ , nhà họ Diệp bàn bạc với Hoa Chiêu và định tổ chức tiệc đầy tháng gì cả.

Có phúc thì nên đặt xuống, đừng quá phô trương, nhất là trong thời buổi rối loạn , chỉ là nhà ăn bữa cơm thì .

Diệp Thâm xuất hiện, cho hai mắt Văn Nhược sáng ngời, cô lâu từng gặp qua Diệp Thâm rồi, vẫn như trong quá khứ trai như , , so với còn nam tính hơn.

Điều khiến cô ngạc nhiên nhất là Diệp Thâm bây giờ từ trong ngoài lộ một cỗ ôn nhu, cũng còn lạnh lùng cự tuyệt cách xa ngàn dặm nữa, điều càng khiến trông quyến rũ hơn.

Văn Nhược con mắt đều thẳng.

Miêu Lan Chi lập tức nhíu mày, bà đột nhiên nhớ tới, năm đó Văn Nhược đối với Diệp Thâm hình như hứng thú, luôn đến gần bà, vẫn là bà trực tiếp cho Văn Tịnh , cô mới yên tĩnh rồi.

Người một nhà , thật sự là...

Diệp Thâm cũng cảm thấy ánh mắt của cô , về phần "Ý tứ" năm đó của cô , . Bất quá hiện tại thích loại ánh mắt , cho nên trực tiếp kiếm cớ phía hậu viện tìm Hoa Cường chuyện phiếm .

Bà Văn kéo Văn Nhược một cái, dậy cùng cô buồng trong, xem Hoa Chiêu trong truyền thuyết.

Văn Nhược lúc mới kịp phản ứng, vội vàng đuổi kịp.

Hoa Chiêu dựa giường xuống đất, chỉ là đang cùng các bà chào hỏi: "Thím Văn, Chị Văn, xin chào."

Vừa gặp mặt, khuôn mặt tò mò tự mãn của Văn Nhược cứng đờ, đây là cô vợ nông thôn ? Một vợ nông thôn hơn 100 cân khi kết hôn?

Thôn nào ? Đây quả thực…Trong lòng cô lập tức tràn ngập cảm giác vô lực.

Trưởng thành như , căn bản cách nào so sánh ah.

Bà Văn cũng sững sờ trong chốc lát, bất quá bà đến để so sánh đấy, bà việc cầu đấy, cho nên há mồm liền những lời : "Xem cô gái xinh thật đấy, ở thủ đô cũng tìm thứ hai ! Diệp Thâm thật sự phúc khí, cưới cô vợ xinh như !"

Hoa Chiêu thẹn thùng mà , lời nào.

Miêu Lan Chi nghĩ sẽ những câu giả dối và trống rỗng như đấy, Văn gia lời có thể là thu phí đấy.

"Con gọi sai rồi." Miêu Lan Chi với Hoa Chiêu: "Con cũng thể gọi cô là chị Văn, cô còn gọi con là chị dâu đây ."

Diệp Thâm lớn tuổi hơn Văn Nhược.

"Ah, , con nhất thời nhớ ." Hoa Chiêu .

Văn Nhược điểm danh, lấy tinh thần, tình nguyện mà kêu một tiếng: "Chị dâu."

Hoa Chiêu thấy cô bộ dạng tự nhiên, ánh mắt lóe lóe.

Lại là một đóa hoa đào nát của đàn ông nhà cô? Cũng đúng, trưởng thành như , hoa đào mà ít ngược mới kỳ quái.

Bà Văn hết khen Hoa Chiêu, tâng tốc đứa trẻ, còn ôm lên.

Hoa Chiêu trực tiếp đưa tay cự tuyệt, phát hiện đứa nhỏ đang ngủ ! Hơn nữa bà vậy mà một bộ đem đứa nhỏ đánh thức để chơi cùng, điều cho cô lập tức ấn tượng đối với bà Văn.

Miêu Lan Chi cũng phiền rồi, mịt mờ mà liếc mắt.

Bà thật đem hai đuổi ! nếu quá trực tiếp khó coi.

Miêu Lan Chi mắt Hoa Chiêu, Hoa Chiêu cho bà ánh mắt ngoài.

Miêu Lan Chi lập tức ngầm hiểu, bà ngoài rồi, trong phòng chỉ còn Hoa Chiêu, là một sản phụ, vài lời liền mệt mỏi cần nghỉ ngơi, hai nên về.

"Ai nha, đột nhiên nhớ tới mấy cái tã vẫn còn ngâm trong chậu giặt rồi, nếu giặt sẽ sạch rồi, bà thông gia cứ chơi, giặt xong đến." Miêu Lan Chi .

Lời đúng ý bà Văn, thật sự là ngủ gật đưa đến gối đầu.

"Vậy bà thông gia nhanh , giúp bà xem đứa nhỏ!" Bà Văn cao hứng .

Miêu Lan Chi : "Hai đứa nhỏ hiện tại cần , đều ngủ rồi, các chỉ cần chuyện nhỏ chút, đừng đem bọn chúng đánh thức, bọn chúng thể ngủ một giấc đến giữa trưa, đó sẽ chơi ngoan!"

Bà Văn hiểu, đây là ngại giọng bà lớn đây . Thật là, quý giá.

Đáng tiếc con gái bà cái mệnh .

Miêu Lan Chi rồi, còn đem Diệp Thư vẫn luôn im lặng nền túm rồi, trong phòng chỉ còn ba Hoa Chiêu.

Bà Văn hướng phía ngoài quan sát, tuy cửa sổ chống đỡ, cái gì cũng thấy, nhưng là hình như bà thật sự thấy âm thanh Miêu Lan Chi giặt tã.

Sợ rằng khi rửa xong sẽ ngay, bà Văn dám chậm trễ mà thẳng vấn đề.

Vừa đầu, biểu cảm vui mừng của bà Văn lập tức biến thành sầu khổ, khóe mắt còn lóe ánh nước mắt, một bộ cố nén.

Hoa Chiêu kinh ngạc, còn bạch liên hoa lớn tuổi như , đây là đầu tiên cô trông thấy, thêm kiến thức !

Hơn nữa, thật sự cay con mắt.

Bà Văn hơn 40 gần 50 tuổi , là bà lão thì chút sớm, nhưng gọi là phụ nữ trung niên thì quá trẻ !

Hơn nữa bộ dáng bà cũng , lúc tuổi trẻ có lẽ cũng , dù bây giờ cũng dấu vết nào của sự xinh rồi, hơn nữa làn da đen, mùa đông cố ý bảo dưỡng, sắc mặt thật .

Nếu như dùng một chữ để hình dung, cái chính là "Xấu"

Bây giờ bà cái loại động tác mà chỉ Bạch Liên Hoa mới thể , khiến Hoa Chiêu cảm thấy khó chịu mà nổi da gà.

Cô chặt chẽ ngậm miệng , giả như thấy gì. Cô tiếp lời, cô cái gì cũng phát hiện, xem bà còn thể diễn thế nào.

Không đợi sự dò hỏi lo lắng trong dự đoán,

Bà Văn chỉ thể sờ soạng đem mắt hấp dẫn lực chú ý của Hoa Chiêu, đó chủ động : "Kỳ thật thím tới, là việc nhỏ nhờ cháu."

Loading...